MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

"Bởi vì Lưu gia? Vậy những cô nương khác thì sao?" Vô Danh hỏi tiếp.

Dung Chiêu nghiêng đầu nhìn hắn, buồn cười nói: "Sao ngươi lại đột nhiên quan tâm đến chuyện này? Chẳng lẽ tiểu tử ngươi tuổi tác lớn rồi, bắt đầu mến mộ cô nương?"

Vô Danh: "..."

Khóe miệng hắn giật giật, chỉ đáp lại một câu: "Ta thấy tiểu thư Lưu gia không tệ."

"Ngươi thích cô ta?" Dung Chiêu ghé sát lại, bắt đầu tò mò.

Thân thể Vô Danh hơi cứng đờ, lập tức mặt không chút thay đổi trả lời: "Không thích."

Dung Chiêu bĩu môi: "Tiêu chuẩn ngươi cao nhỉ, cô nương Lưu gia tốt như vậy cũng không thích."

Vô Danh mặt không chút thay đổi lặp lại: "Không thích."

"Ngươi thích thì có tác dụng gì? Cũng phải xem tâm tư tiểu thư Lưu gia thế nào." Dung Chiêu lại cười, hỏi hắn: "Vậy ngươi thích người như thế nào? Chờ sau này đến tuổi, ta có thể giới thiệu cho ngươi."

Vô Danh: "..."

Hắn trầm mặc, không nói gì.

Dung Chiêu: "Ha ha ha, lỗ tai đỏ hết rồi, tiểu tử này."

Dường như nghĩ đến gì đó, thân thể cô đột nhiên lui về sau, híp mắt nhìn hắn, ánh mắt phức tạp.

Vô Danh nắm chặt dây cương, tầm mắt thủy chung nhìn phía trước: "Làm sao vậy?"

Dung Chiêu đột nhiên nói: "Nhắc mới nhớ, ngươi cũng rất thần bí, tên Vô Danh vừa nghe đã biết là tên giả, hơn nữa không hề có thái độ cung kính đối với bản thế tử, rất nhiều hành động còn có chút cổ quái..."

Cô đưa tay sờ cằm, ý vị thâm trường: "Ta cảm thấy ngươi giống đại nhân vật đang che giấu thân phận."

Vô Danh: "..."

Tay hắn càng siết chặt, không dám cử động, chỉ thản nhiên trả lời: "Ngươi suy nghĩ nhiều rồi."

"Là ta suy nghĩ nhiều hay là ngươi thật sự cất giấu gì đó?" Dung Chiêu tiếp tục thăm dò. Dựa theo những bộ phim truyền hình cô từng xem, người như Vô Danh cực kỳ bất ổn, thật sự rất giống đại nhân vật che giấu thân phận, không phải nam chính thì chính là... nhân vật phản diện.

Chẳng qua Dung Chiêu cảm thấy hắn giống phản diện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-250.html.]

Chuyên tâm ở phủ cô làm xa phu nửa năm, đây mà là nam chính á? E rằng chỉ có nhân vật phản diện nằm gai nếm mật mới có thể làm được.

Vì thế cô lại nói: "Trên người ngươi mang theo huyết hải thâm thù, ngươi nằm gai nếm mật ẩn nấp ở phủ ta là vì báo thù."

Suy nghĩ ở góc độ này cũng rất hoàn mỹ.

Cũng không biết kẻ thù của hắn có phải An Khánh Vương phủ hay không? Hẳn là không phải đâu nhỉ, cô không phát hiện có gì không đúng.

Vô Danh: "..."

Đây là câu khẳng định, là Dung Chiêu đang tự não bổ, cũng không cần hắn trả lời.

Dung Chiêu: "Ngươi che giấu rất tốt, nhưng nhất định sẽ bị người khác phát hiện, sau đó mang đến phiền toái cho chúng ta."

Vô Danh: "..."

Ngươi cứ tiếp tục bịa chuyện đi.

Trời dần tối, Dung Chiêu não bổ xong tự hưng phấn, đôi mắt phượng trong ánh sáng ảm đạm lấp lánh phát sáng.

Dung Chiêu: "Phiền toái có thể là ám sát gì đó."

Vừa nói xong, xe ngựa đi tới rừng cây, chung quanh gió động, Vô Danh đột nhiên biến sắc.

Dung Chiêu còn đang tiếp tục não bổ, Vô Danh một tay bắt lấy tay kéo cô, tay kia kéo dây cương thắng gấp, mặt đất phía trước lõm một lỗ, bọn họ thiếu chút nữa ngã xuống!

May mắn Vô Danh kịp thời phanh lại, nhưng đồng thời mấy bóng đen cũng từ trên cây nhảy xuống.

Xe ngựa thắng gấp, phía trước lại sụp hố, ngựa nhất thời thất hồn giãy giụa, xe lật nghiêng.

Thạch Đầu lập tức xông ra ngoài muốn bảo vệ Dung Chiêu.

Tạ Hồng kinh hô: "Thích khách!!"

Dung Chiêu: "??2"

Đậu má, cô thành miệng quạ đen từ khi nào vậy? chính là... Sơ suất rồi, triều Đại Nhạn vậy mà còn có người tập võ!!

Tuy rằng không phải khinh công siêu nhiên, nhưng ẩn núp trên cây thừa dịp trời tối nhảy xuống, cầm đao thọc tới, những người này tuyệt đối không phải người bình thường, mà là võ sĩ đã được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Càng làm người ta kinh ngạc chính là, Vô Danh thế nhưng từ trên đùi rút ra một thanh đao sắc bén, ngăn trở phi tiêu ném tới.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi