Còn phải mang theo đại phu, bọn họ đều bị thương, nhất định phải tới đón người.
Tạ Hồng vừa đi, chỉ còn lại Vô Danh và Dung Chiêu trên ngựa, cùng với sát thủ cầm đao đánh tới.
Vô Danh cản một chút, thấy hai tên kia đánh bọc từ bên ngoài, hắn trực tiếp cưỡi ngựa đi sâu vào trong rừng.
Hai người kia không dám chia người, bọn hắn không đuổi theo Tạ Hồng, gắt gao đuổi g.i.ế.c bọn họ.
Vô Danh cưỡi ngựa rất tốt, nhưng trong rừng càng đi vào sâu cây cối càng rậm rạp, tốc độ căn bản không tăng lên nổi.
Vô Danh sợ bọn hắn từ phía sau công kích Dung Chiêu, cắn răng để ngựa chạy một vòng quanh một thân cây, lập tức trực tiếp c.h.é.m về phía một tên trong đó, người nọ cả kinh, rút đao ngăn trở.
Một tên khác cũng lập tức tấn công.
Dung Chiêu giờ khắc này vô cùng rõ ràng mình đang ở trong hiện thực, mà những người này thật sự sẽ mang đến nguy hiểm tính mạng cho cô, người hầu Thạch Đầu bên cạnh cô không biết sống hay chết.
Vô Danh không phải là "nam chính" trong phim truyền hình, chỉ cần vung đao là người đối diện đồng loạt ngã xuống, cô cũng không phải "nữ chính" sau khi xuyên việt còn có thể bay lên đánh sát thủ.
Vô Danh rất mạnh, nhưng đây là thực tế, thực tế không tồn tại khả năng siêu nhiên.
Sát thủ giống như lính đánh thuê, Vô Danh cho dù là bộ đội đặc chủng mạnh hơn nữa, dưới tình huống phải bảo vệ cô, chiến đấu được như thế này đã rất không dễ dàng.
Tệ hơn nữa là...
Hắn liên tục bị thương.
Đây là thời cổ đại y học không phát triển.
Cho nên, bọn họ không thể cứ tiếp tục như vậy, đầu Dung Chiêu nhanh chóng chuyển động, chiến đấu trước mặt vẫn còn tiếp tục.
Thương thế của Vô Danh đã không nhẹ, sức chiến đấu đang giảm xuống, đối phương lại rõ ràng muốn đồng quy vu tận.
Cô hít sâu một hơi, hạ giọng nói bên tai hắn: "Phối hợp một chút, g.i.ế.c môt ngời trước" Nói xong cô đột nhiên vươn tay, bắt lấy thân cây bên cạnh, thân thể nhảy lên cây, đám người kia đồng thời cả kinh.
Một tên sát thủ lập tức tấn công cô, một tên sát thủ khác cũng nhìn về phía cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-254.html.]
Mục tiêu của bọn họ chỉ có Dung Chiêu.
Đồng tử Vô Danh co lại, kịp phản ứng... Dung Chiêu lấy mình làm mồi nhử!
Hắn không dám nhìn Dung Chiêu, trực tiếp một đao c.h.é.m về phía cổ sát thủ vì di chuyển công kích mà bại lộ.
Đao tựa hồ c.h.é.m không chuẩn, hắn hung hăng đè mạnh, người nọ ngã xuống ngựa, giải quyết được một tên.
Đồng thời, bên phía Dung Chiêu cực kỳ nguy hiểm!
Sát thủ chỉ còn một tên, đại khái là sợ không hoàn thành nhiệm vụ, hắn cầm một thanh đao khác c.h.é.m về phía cổ Dung Chiêu.
Vô Danh vừa mới g.i.ế.c xong một tên, sau khi xoay người đồng tử co lại, ném đao của mình ra, chặn thanh đao công kích Dung Chiêu.
Sát thủ một cước đá về phía Vô Danh không có vũ khí, lập tức nắm lấy cành cây, cầm đao đi g.i.ế.c Dung Chiêu.
Vô Danh cắn răng, trực tiếp nhào tới, đem người từ trên cành cây đánh ngã xuống đất.
Xung quanh động tĩnh rất lớn, ngựa vốn đang chấn kinh, lúc này không có người khống chế, nhanh chân bỏ chạy, cực kỳ dứt khoát.
Vô Danh không có đao, nhưng đối phương bị bất ngờ không kịp đề phòng, cho nên hai người rất nhanh đã tung ra công kích.
Sát thủ đều là người ra tay tàn nhẫn, bằng không sẽ không tới bây giờ còn chưa chịu dừng tay, rõ ràng là muốn đồng quy vu tận.
Vô Danh không có đao, rất nhanh liền từ đè sát thủ đến bị sát thủ đè ngược lại, hắn cắn răng bắt lấy tay đối phương, không cho đao phong hướng về phía Dung Chiêu.
Hai người triều đấu.
"Phốc..."
Máu tươi phun tung tóe trên mặt, Vô Danh cảm giác được cánh tay đang chống đỡ trở nên vô lực, sát thủ ngã xuống.
Hắn đẩy một cái, sát thủ bị hất sang bên cạnh.
Ánh mắt ngước lên, một thanh đao rơi xuống bên cạnh, tay Dung Bất chấp dơ bẩn, cô trực tiếp đặt m.ô.n.g ngồi xuống đất, toàn thân không có một chỗ nào không đau.