MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Dung Vĩ không biết cô muốn phá cục như thế nào, nhưng trong lòng Dung Chiêu đã có đáp án.

Vậy thì dùng phương pháp mạo hiểm nhất di.

Ý nghĩ này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, Dung Chiêu thu hồi tâm tư, nhìn về phía Bùi Tranh, nhếch khóe miệng: "Đúng vậy, Nhị hoàng tử, ta không muốn tham dự đoạt đích, nhưng lại căn bản không có lựa chọn, cục diện hiện giờ điện hạ vốn là có tỷ lệ thắng lớn nhất, ta cũng nên dệt hoa trên gấm."

Khuôn mặt lãnh khốc của Bùi Tranh đột nhiên lộ ra nụ cười, người càng lạnh lùng cười rộ lên càng đẹp mắt.

Hắn nhìn Dung Chiêu, thanh âm thân thiện lại nghiêm túc: "Không, A Chiêu không phải dệt hoa trên gấm, ngươi vĩnh viễn là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi."

Bùi Tranh trước nay đều rất cẩn thận.

Lúc trước lên kế hoạch ám sát vốn là vạn vô nhất thất, nhưng vẫn bố trí chút manh mối chỉ hướng lão Tam, chính là vì tránh cho Dung Chiêu không chết, hoặc là có người tra được cái gì.

Dung Chiêu tìm được đường sống trong chỗ c.h.ế.t khiến hắn rất kinh ngạc, dù sao hắn biết Dung Chiêu căn bản không mang theo hộ vệ!

Việc đã đến nước này, thất bại chính là thất bại, cũng may hắn đã chuẩn bị chu toàn.

Hôm nay xem ra, nước cờ này lại có hiệu quả, ông trời cũng đang trợ giúp hắn.

Ánh mắt Bùi Tranh càng thêm ôn hòa.

Dung Chiêu cười cười.

Trách không được người này có thể lung lạc nhiều thế lực như vậy, khi hắn thật lòng muốn lôi kéo ai, trong mắt đều là ngươi, rất chân thành.

Bùi Tranh tâm tình rất tốt, Dung Chiêu đầu nhập ý vị như thế nào không cần nói cũng biết, có lẽ trong đó còn có gì giấu diếm, nhưng Dung Chiêu đầu nhập cũng xứng đáng để hắn mạo hiểm.

Chỉ là, hắn nhìn Dung Chiêu, cười nói: "A Chiêu, ngươi đã đầu nhập vào ta, vì sao đêm nay còn muốn bày ra chuyện này?"

Nếu thật lòng đầu nhập, muốn giúp hắn đăng cơ, vậy thì cùng Hoàng thượng mở tòa soạn báo ngầm giúp hắn, không phải là tốt hơn sao? Dung Chiêu mắt phượng cong cong: "Nhị điện hạ, ta phải giữ lại chút bảo đảm cho mình."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-288.html.]

Bùi Tranh nhìn cô, không nói gì.

Hắn ngược lại hiểu Dung Chiêu vì sao làm như vậy, trực tiếp ngã về phía hắn, ủng hộ hắn, nếu tương lai đăng cơ, được chim quên ná, đặng cá quên nơm thì thế nào?

Dung Chiêu vì bảo đảm quyền lợi của bản thân, ngược lại càng đáng tin tưởng.

Bùi Tranh: "Được, ta đáp ứng ngươi."

Phối hợp với tòa soạn báo của Dung Chiêu, hơn nữa còn giao toàn bộ chuyện tòa soạn báo cho Dung Chiêu.

Hai bên dường như đều thẳng thắn, cô cũng không cố ky: "Ngoài ra, vì Phúc Lộc Hiên, Phúc Lộc Trang còn có Đoàn Đoàn, ta sẽ không ở bên ngoài ủng hộ Nhị điện hạ. Mặt khác, vì sự phát triển của tòa soạn báo, khi Tam hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử ép buộc ta, ta cũng sẽ không cự tuyệt, ta sẽ giả vờ đầu nhập bọn họ."

Bùi Tranh nhướng mày, ánh mắt dâng lên hoài nghị.

Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh: "Tòa soạn báo là căn cơ tương lai của ta, ta nhất định sẽ phát triển tốt tòa soạn, thậm chí ta có thể sẽ nói cho Tam hoàng tử và Ngũ hoàng tử, ta ủng hộ bọn họ."

Bùi Tranh nhíu mày càng chặt hơn.

Lời này nói ra, không sợ hắn nghĩ nhiều sao?

Dung Chiêu: "Nhưng lòng ta như thế nào, ta hy vọng Nhị điện hạ hiểu rõ, Dung Chiêu nguyện ý phó thác tính mạng người nhà, cũng hy vọng Nhị điện hạ tín nhiệm Dung Chiêu. Nếu tín nhiệm, ngân lượng và ủng hộ từ tòa soạn, Nhị điện hạ muốn lấy gì thì lấy."

Cô hít sâu một hơi, bưng chén trà lên: "Nhị điện hạ nguyện ý tín nhiệm Dung Chiêu không?"

Cô cười tự giễu: "Nếu Nhị điện hạ không tin cũng không sao, điện hạ yên tâm, ta sẽ không thật lòng ủng hộ bọn họ, so với bọn họ, ta chỉ hy vọng Nhị điện hạ đăng cơ."

Bùi Tranh thật lâu không nói gì.

Sau một lúc lâu, hắn nở nụ cười, bưng chén trà lên chạm vào chén trà Dung Chiêu,"A Chiêu toàn tâm tin tưởng, sao ta lại không tin?"

Nếu Dung Chiêu thật sự có tâm tư khác, chỉ sợ sẽ không nói nhiều như vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi