MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Nhưng Dung Chiêu trong lòng đã sớm có chuẩn bị, lúc này nghe vậy cũng không có chút ngoài ý muốn, ngược lại kinh ngạc nói: "Không mời được nam tử thích hợp, vì sao không thể mời nữ tử? Ta mời bọn họ làm việc giúp ta có vấn đề gì không?"

Chuyển dời tiêu điểm!

Có người trong lòng thổ huyết, đây là việc giúp hay không giúp sao?

Đây là cho nữ tử quyền lợi cao hơn nam tử, cho bọn họ quyền lợi phán xét triều thần, phán xét văn nhân.

Trương thừa tướng cũng không bị Dung Chiêu qua mặt, vẻ mặt lão không thay đổi, thản nhiên nói: "Nhật Báo Kinh Thành có rất nhiều văn nhân gửi bản thảo tới, ngươi lại mời nữ tử, để bút mực của văn nhân bị nữ tử bình phán, đây không phải là nhạo báng văn nhân trong thiên hạ sao?"

Lão vừa mở phương hướng, mọi người lập tức mồm năm miệng mười phê phán.

"Nữ lưu nhỏ nhoi làm sao có thể đảm nhiệm chức vụ biên tập tòa soạn báo, bình phán văn chương?"

Nữ nhân quyết định nội dung nhật báo đúng là trò cười tứ phương.

"Dung thế tử, ngươi còn muốn tòa soạn báo đưa tin về triều thần, thế nào? Việc này cũng muốn để đám nữ tử đó phán xét? Để cho nữ tử nghị luận triều chính sao?"...

Những người này nhất thời phát ra vô số tiếng trào phúng.

Dung Chiêu vẫn không ngoài ý muốn, trong mắt cô lạnh lùng, thanh âm bình tĩnh như thường: "Các ngươi có phải không hiểu rõ quá trình tòa soạn báo tuyển chọn biên tập viên?"

Triều thần ngẩn ra, thanh âm im bặt.

Dung Chiêu chậm rãi từ trong tay áo rút ra một xấp giấy, khóe miệng chậm rãi giương lên: "Tòa soạn báo mời biên tập cũng giống như lúc trước Phúc Lộc Hiên mời chưởng quỹ, do ta ra đề, bọn họ giải đề, người trả lời đúng và xuất chúng nhất sẽ được chọn làm biên tập."

Cô lộ vẻ bất đắc dĩ: "Đây là đáp án của bọn họ, danh sách trúng tuyển có ba nữ tử, bảy người còn lại đều là nam tử, các ngươi có thể xem đáp án của bọn họ."

Dung Chiêu vươn tay, thái giám lập tức cầm lên đưa đến trước mặt Hoàng thường. Các triều thần hai mặt nhìn nhau.

Dung Chiêu nhe răng cười nói: "Chư vị đại nhân chớ vội, Dung Chiêu đã chuẩn bị rất nhiều phần, nếu tò mò, các ngươi đều có thể lấy một phần từ từ xem."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-332.html.]

Trên triều, cô không thể vỗ tay một cái là có người mang đồ vào.

Nhưng không sao, cô có phụ thân.

Dung Chiêu vỗ tay một cái, Dung Vĩ hấp tấp đưa đồ trên tay cho thị vệ, thị vệ chần chờ.

Hoàng đế giơ tay lên, thị vệ lập tức cụp mắt nhận lấy, bắt đầu phân phát đáp án.

Sau khi thành lập nhật báo, Dung Chiêu có một xưởng khắc ấn, để thợ thủ công điêu khắc đáp án, in bao nhiêu phần cũng được.

Vì thế trên triều, mỗi người một phần.

Trương thừa tướng cầm bài thi, lúc này mặt liền trầm xuống.

Dung Chiêu đây là có chuẩn bị mà đến, lúc mới bắt đầu vẻ mặt mờ mịt, tựa hồ cái gì cũng không biết, nhưng nhìn đáp án này... sợ là đã sớm bắt đầu chuẩn bị!

Hôm qua hắn nhận được tin tức nên vội vã chuẩn bị suốt đêm, hay là bắt đầu chuẩn bị trước khi nhật báo công bố hôm qua?

Dung Chiêu... rốt cuộc muốn làm gì?

Trương thừa tướng càng nghĩ càng kinh hãi, qua loa nhìn đáp án trên tay, tâm càng trầm.

Những cái khác không nói, chữ viết của ba vị nữ tử đúng là đẹp hơn bảy nam tử kia rất nhiều.

Nhất là An Khánh Vương phủ Bạch trắc phi, chữ viết xinh đẹp mà khí khái, chữ viết tương tự chữ trên trên nhật báo, xem ra nhật báo ngay từ đầu chính là mô phỏng chữ của Bạch thị...

Lại xem nội dung, quả nhiên là càng xem càng kinh hãi.

Lời của Dung Chiêu đúng lúc vang lên, hết sức bất đắc dĩ: "Ai nha, Chiêu cũng không có cách nào, bọn họ quả thật trả lời tốt hơn những người còn lại, chẳng lẽ ta còn có thể nói... Các ngươi trả lời tốt, nhưng chúng ta phải chọn người trả lời không tốt sao?"

Người cô chọn đều có chân tài thực học, sao có thể sợ khảo hạch? Sau khi tòa soạn báo khai trương, khi cô chọn biên tập viên cũng đã bắt bọn họ tham dự khảo hạch. Các triều thần: "..." Điều này làm cho người ta quả thực không còn gì để nói. Một đám nam tử tham gia tỷ thí, lại không sánh bằng mấy nữ tử!!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi