"Quách huynh cũng nghĩ như thế?" Dung Chiêu mở to hai mắt,"Rất nhiều người vừa nghe tiêu nhiều tiền, lại không thể lập tức có được lợi ích thiết thực liền cảm thấy ta không đúng..."
Quách Xuyên nghiêm túc lắc đầu: "Tiêu tiền dương danh, danh có thể mang lại tiền, tuyệt đối không thua thiệt, nếu không phải ta không có tòa soạn báo và năng lực hiệu triệu như Dung thế tử, ta cũng nguyện ý làm như ngươi."
Nụ cười Dung Chiêu càng thêm sáng lạn, ánh mắt chân thành nhìn Quách Xuyên: "Quách huynh, kỳ thật hiện tại vẫn còn một cơ hội."
Quách Xuyên ngẩn ra, có chút mờ mịt: "Cơ hội gì?"
Dung Chiêu nhấp một ngụm rượu, giải thích: "Vòng thứ hai và vòng thứ ba của cuộc thi sẽ do Vân Dung Phường cung cấp nguyên vật liệu, ta vốn định tìm Quách huynh mua, vừa vặn chiếu cố việc làm ăn của Quách huynh, hiện giờ ta đang suy nghĩ..."
Quách Xuyên ngồi thẳng người, truy hỏi: "Nghĩ cái gì?"
Dung Chiêu: "Ta có thể nhường một phần hiệu quả quảng cáo cho Quách huynh, để Quách huynh làm nhà tài trợ cung cấp tơ lụa vải vóc cho cuộc thi, sau mỗi vòng thi đều sẽ thông báo cho người trong thiên hạ... Tất cả vải vóc của cuộc thi lần này đều đến từ hoàng thương Giang Nam Quách gia."
"Đến lúc đó, Vân Dung Phường ta dương danh bao nhiêu, Quách gia có thể dương danh bấy nhiêu, chẳng phải rất đẹp sao?"
Hai mắt Quách Xuyên sáng lên, lập tức lại chần chờ vài giây: "Nhưng cuộc thi này dường như cần không ít vải, hơn nữa tơ lụa của Quách gia đã rất nổi danh..."
Dung Chiêu nâng ly rượu lên, bình tĩnh uống, chậm rãi nói: "Tiền kiếm không hết cũng không bằng kiếm chút danh tiếng, đúng là cần không ít vải vóc, nhưng đối với Quách gia mà nói thật sự không tính là gì, chẳng qua chỉ là chín trâu một lông."
"Kiếm ít tiền lại có thể dương danh thiên hạ, không, không chỉ mỗi thiên hạ, đây là sự kiện trọng đại trước nay chưa từng có, nhất định sẽ cùng với nhật báo lưu truyền thiên cổ, dù sao cũng sự kiện hi hữu ngàn năm..."
Hô hấp Quách Xuyên trở nên gấp gáp.
Dung Chiêu: "Ta và Quách huynh nhất kiến như cố, ta rất tán thưởng Quách huynh, cho nên mới nguyện ý nhường cho Quách huynh một phần quảng cáo, cho Quách gia làm nhà tài trợ, Quách huynh nếu không muốn cũng không sao, ta mua vải của nhà Quách huynh là được."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-401.html.]
Nói xong, cô ở dưới bàn đạp Trương Trường Ngôn một cước.
Trương Tam vốn trợn mắt há hốc mồm, lúc này bị đạp, nuốt xuống một ngụm nước miếng mở miệng: "Cái này có gì phải xoắn xuýt? Ngươi không phải cũng đồng ý việc dùng tiền mua thanh danh, lại dùng thanh danh kiếm lại tiền hay sao? Quách gia ngươi không thiếu tiền, còn có thể đưa bạc cho Tam hoàng tử dùng, tại sao không lấy đó mua cho Quách gia một cơ hội được tham dự sự kiện để đời?"
Dưới bàn, Dung Chiêu lại đạp hắn một cước.
Trương Tam: "... Hơn nữa, Dung Chiêu sẽ lừa ngươi sao? Hắn tốt với ngươi như vậy."
Dung Chiêu đang lừa ngươi! Lừa to!!
Quách Xuyên vốn dĩ đã rất động tâm, chỉ ở trong lòng tính toán xem có lời hay không, lúc này câu nói của Trương Trường Ngôn chính là cọng rơm cuối cùng, hắn đứng lên vỗ bàn nói: "Được, Quách gia ta sẽ làm nhà tài trợ!"
Dung Chiêu bưng chén rượu lên: "Nào nào, uống rượu, chúng ta chúc cuộc thi Vân Dung Phường trân phẩm thuận lợi, chúc cho sự kiện của chúng ta được lưu danh muôn đời!"
"Được!"
Cơm nước xong, viết xong khế thư, Quách Xuyên ký tên, Dung Chiêu thả hắn rời đi.
Sở dĩ hôm nay viết khế thư là bởi vì Quách Xuyên hiện tại phải chạy về Giang Nam, còn phải vận chuyển vải vóc dùng cho cuộc thi Vân Dung Phường trân phẩm đến kinh thành, trên đường đi cần không ít thời gian.
Quách Xuyên lúc đi cùng Dung Chiêu bái biệt: "Đa tạ Dung thế tử khoản đãi suốt thời gian qua, cũng cảm tạ Dung thế tử cho Quách gia ta cơ hội này, ngươi yên tâm, ta nhất định nhanh chóng vận chuyển vải vóc tới."
Dung Chiêu cũng nâng tay,"Quách huynh khách khí, ta và ngươi đều là người yêu thích việc kinh doanh, vốn là tri kỷ."
Dung thế tử tận tình đưa tiễn, Quách Xuyên cảm động đến lệ nóng doanh tròng, lúc gần đi còn thật lòng nói: "Tri kỷ khó tìm a!"