"Sao cô ấy lại không phản kháng?"
"Ai, nữ tử lập gia đình khó khăn, làm sao phản kháng?"
"Đáng lẽ thê tử nên quay về nhờ nhà mẹ đẻ làm chủ! Hòa ly!"
"Đúng vậy, nên để nhà mẹ đẻ làm chủ thoát ly Từ gia, nếu không cuối cùng sẽ chết."
"Cũng không phải tất cả nhà mẹ đẻ đều có thể làm chủ."
"Đoạn cuối không phải họ Từ này còn muốn gây tai họa cho một cô nương khác sao?"
"Chứ còn gì, đáng giận mà! Viết một câu chuyện, sao lại không viết chuyện tốt?!"...
Bọn họ một bên mắng chửi ầm ï, đương nhiên chủ yếu là mắng họ Từ cùng thiếp thất kia, một bên lại xem đi xem lại, xem một lần khóc một lần, lại mắng một lần.
Đoạn văn đồng cảm kia càng làm cho rất nhiều nữ tử nửa đêm nằm mơ đều chỉ muốn rút gân rút cốt của Từ viên ngoại cùng tiểu thiếp.
Câu chuyện này gọi là túi tẩy não, rất nhanh nổi tiếng khắp kinh thành và các địa phương có mở chỉ nhánh tòa soạn báo.
Không nổi sao được.
Các nam tử cho dù không quan tâm, nhưng nữ tử trong nhà quan tâm a.
Có nữ lang đang bàn luận hôn sự, bắt đầu đi điều tra nhà trai có ngoại thất ân ái hay không. Có người có nữ nhi gả ra ngoài, nhanh chóng tới cửa nhìn xem nữ nhỉ có bị khinh nhục hay không. Người làm kế thất thì vội vàng đi điều tra thê tử trước c.h.ế.t như thế nào...
Mẩu chuyện bi kịch nhân thần cộng phẫn này viết rất sinh động, thậm chí làm cho dân chúng có cảm giác nhập tâm, hận không thể đem Từ viên ngoại cùng nữ tử thanh lâu kia bắt ra g.i.ế.c c.h.ế.t cho hả giận, rút gân lột da.
Còn có thuyết thư tiên sinh ở quán trà kể lại chuyện này, mỗi lần đều khiến người nghe chửi ầm lên.
Dung Chiêu vừa ra khỏi cửa đã có thể nghe được tiếng nguyền rủa....
Lại qua hai ngày, một kỳ báo mới xuất hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-425.html.]
Lại là một câu chuyện mới...
Nói là tiền triều có một vị thư sinh họ Từ, hắn nhìn trúng một vị thiên kim tiểu thư, thiên kim tiểu thư bên ngoài có mỹ danh, tướng mạo xinh đẹp, hiền lành còn có tài, Từ thư sinh trăm triệu lần không xứng.
Nhưng hắn rất chân thành.
Không chỉ thường xuyên tình cờ gặp được thiên kim tiểu thư, làm thơ bày tỏ tình yêu, còn đi khắp nơi thổ lộ, ở dã ngoại nhìn thấy hoa liền nói nhìn hoa nhớ tới tiểu thư, trong lòng tâm tâm niệm niệm, ăn bữa cơm đều phải nói nhớ đến tiểu thư, muốn cùng tiểu thư ăn cơm.
Hắn cũng quả thật có tài, được phụ thân của thiên kim tiểu thư thưởng thức, thu làm đệ tử dốc lòng dạy dỗ.
Rốt cục, thư sinh kia vào triều làm quan.
Cha của thiên kim tiểu thư cũng gả con gái cho hắn.
Câu chuyện đến đây còn chưa xuất hiện vấn đề, dù sao Từ thư sinh, à không, là Từ đại nhân thoạt nhìn đối với tiểu thư rất tốt.
Còn có một số cô nương đầu óc không tỉnh táo, cảm thấy là một câu chuyện lãng mạn, thẹn thùng đỏ mặt.
Nhưng rất nhanh, kịch bản thay đổi.
Bản lĩnh của Từ đại nhân bình thường, lại tâm tâm niệm niệm muốn thăng quan, cho dù nhạc phụ vẫn an ủi đừng gấp, hắn vẫn đầu nhập vào một gian thần.
Gian thần kia bảo hắn vu khống vị thanh quan nhạc phụ thích ra mặt làm chủ cho dân chúng, bởi vì hắn là con rể, hắn đi ra tố cáo nhạc phụ, tất cả mọi người đều cho rằng là thật, Hoàng đế c.h.é.m đầu nhạc phụ hắn, còn thăng quan cho hắn.
Lúc này bộ mặt của thư sinh lập tức thay đổi.
Hắn không chỉ khi nhục tiểu thư, còn lập tức cưới biểu muội làm thiếp, biểu muội kia của hắn cũng xuất thân thấp hèn, nhưng là một nhân tài, còn chưa thành thân đã cùng thư sinh có một hài tử ba tuổi.
Chứng tỏ thư sinh đã có con trước khi theo đuổi tiểu thư.
Sau đó, lại là một câu chuyện ngược thê.
Cái gì mà chuốc hàn dược, làm cho thê tử không thể sinh con, làm nhục cả nhà nhạc phụ, cái gì bắt thê tử quỳ gối cung nghênh tiểu thiếp... Chỉ có không nghĩ tới, không có không làm được.
Vị thiên kim này là một người có kiến thức, cô muốn hòa ly.