Đứa con thứ hai của Từ thượng thư hôm nay cũng cẩn thận nói: "Thật sự... xác định là Dung Chiêu sao?"
Nhi tử Từ gia còn d.a.o động, huống chỉ là người ngoài?
Quan đại nhân lúc này lại nói: "Nếu Từ tri phủ có nhân chứng, ngược lại có thể mang đến đây, Hoàng thượng tuyên Từ tri phủ tiến cung chính vì muốn triệu kiến Dung thế tử, đến lúc đó trên triều sẽ công khai phân xử."
Từ thượng thư hít sâu một hơi, giơ tay hành lễ với Quan đại nhân,"Quan đại nhân, kính xin thẩm vấn công bằng, tiếp theo cũng cần Quan đại nhân hao tâm tổn trí giúp đỡ."
Đây là muốn hắn thiên vị Từ gia...
Quan đại nhân tự nhiên mở miệng đáp ứng, đợi đến khi tiễn người cũng thở dài: "Con ta cầu xin ta giúp Dung Chiêu, còn nói nó muốn đi làm chứng... Ta có thể thiên vị Từ gia sao? Nếu Dung Chiêu thật sự bị chỉ ra có tội, con ta cũng phải xui xẻo a."
Cho nên hắn khẳng định sẽ không giúp Từ gia.
Từ thượng thư cáo già, tự nhiên cũng biết Quan đại nhân đáp ứng có lệ, cũng chính lúc này ông mới đột nhiên giật mình, đừng thấy Dung Chiêu chưa bao giờ vào triều, chỉ là một thế tử nho nhỏ, cũng là một thương nhân buôn bán...
Nhưng mạng lưới của Dung Chiêu có quá nhiều người, những người liên quan đến lợi ích của hắn, tất cả đều muốn bảo vệ hắn!
Từ thượng thư hít sâu một hơi, trở về Từ gia.
Mọi việc chỉ chờ Từ Minh Chí trở về đối chứng với Dung Chiêu trên triều, chỉ cần Dung Chiêu lộ ra một chút sơ hở, ông dập đầu cũng phải yêu cầu Hoàng đế thẩm vấn những hộ vệ kia!
Dung Chiêu có thể giấu diếm, hộ vệ của hắn thật sự có thể cắn răng chịu đựng không thừa nhận sao?
Từ thượng thư không tin.
Cùng lúc đó, An Khánh Vương phủ.
Mười mấy hộ vệ đứng trước mặt Dung Chiêu, vẻ mặt nghiêm túc.
Dung Chiêu: "Hôm nay ta tìm các ngươi là về chuyện thẩm vấn Đại Lý Tự...
Người dẫn đầu hộ vệ tiến lên, thái độ cung kính: "Thế tử yên tâm, có đánh c.h.ế.t chúng ta_ chúng ta cũng không thừa nhận " Mười mấy người còn lại đều gật đầu.
Từ khi bắt đầu trở thành hộ vệ của Dung Chiêu, Dung Chiêu cực kỳ chiếu cố bọn họ, hơn nữa không đơn thuần là chiếu cố thông thường, còn chiếu cố người nhà của bọn họ, cho cả nhà bọn họ công việc, để cho bọn nhỏ đi học...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-433.html.]
Đại ân đại đức này cho dù bán mạng vì Dung Chiêu cũng không nề hà.
Từ lúc làm hộ vệ đến nay, cơ hội bán mạng duy nhất chính là hiện tại.
Thế nhưng Dung Chiêu cười lắc đầu,"Không phải, ta hôm nay tìm các ngươi là muốn nói cho các ngươi biết, ta sẽ không để cho các ngươi bị dụng hình, nhiều nhất chỉ giống như mấy ngày nay, gọi các ngươi đi hỏi một chút, các ngươi an tâm, ta mang các ngươi làm chuyện nguy hiểm kia thì nhất định sẽ bảo vệ các ngươi an toàn!"
Thanh âm của cô ôn hòa, nhưng chắc chắn hữu lực.
Trong thoáng chốc, một đám hán tử cao lớn thô kệch vậy mà đỏ mắt.
Trong lúc nguy cấp như thế, thế tử vẫn còn quan tâm cảm xúc của bọn họ, trấn an bọn họ, có chủ tử như thế cho dù thật sự dụng hình... Bọn họ cũng không sợ.
Thế tử nuôi dưỡng bọn họ và gia đình bọn họ, khi thế tử cần, bọn họ sao có thể lùi bước?...
Năm ngày sau khi Vĩnh Minh Đế tuyên Từ Minh Chí tiến cung, hắn về tới kinh thành.
Năm ngày, trên người bị thương, tên này còn liều mạng chạy về, hiển nhiên trong lòng nghẹn lửa, hận Dung Chiêu thấu xương.
Mà mấy ngày nay, hắn cho rằng trên nhật báo nhất định sẽ xuất hiện nội dung ra mặt giải thích cho Dung Chiêu, hạ thấp Từ gia.
Nhưng lại không có.
Chỉ dùng thái độ trung lập thông báo tin tức... Tri phủ Từ Minh Chí bị kẻ xấu thiến, hoài nghi thế tử Dung Chiêu của An Khánh Vương hạ thủ, Hoàng thượng tuyên Từ tri phủ vào kinh.
Ngoài ra không có gì khác.
Mặt khác những mẩu chuyện kia cũng có cập nhật, nội dung không khác những câu chuyện trước đó nhiều lắm, vẫn là họ Từ sủng thiếp diệt thê, cuối cùng thê tử cực thảm.
Mỗi khi mọi người cảm thấy vị thê tử này đã đủ thảm rồi, câu chuyện tiếp theo còn thảm hơn.
Mỗi khi mọi người cảm thấy Từ đại nhân này đã đủ ghê tởm người kế tiếp càng ghê tởm hơn.
Dân chúng quả thực bị trọng thương hết đợt này đến đợt khác.
Lúc Từ Minh Chí vào kinh đã là chạng vạng tối, trong lúc xe ngựa đi ngang qua một con phố nào đó, hai bên lầu hai và trong tiệm lần lượt có dân chúng cùng nữ tử đội mũ che mặt ném lá rau nát và trứng gà thối.