Cô chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội.
Bùi Thừa Quyết thần sắc càng thêm cổ quái,"Hài lòng ngược lại rất hài lòng, nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng."
Bùi Quan Sơn tán đồng lời của hắn.
Trương Trường Ngôn không nói gì, hắn dường như đã nhìn ra mục đích của Dung Chiêu...
Kinh thành song kiệt tuy rằng còn chưa nhìn ra vấn đề, nhưng dựa vào hiểu biết đối với Dung Chiêu, cảm giác được bên trong có mưu đồ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không rõ chỗ nào có vấn đề.
Quần áo tặng miễn phí cho bọn họ, không cần tiền.
Quần áo rất đẹp, cho dù bán phỏng chừng cũng không rẻ.
Dường như không có vấn đề?
Dung Chiêu: "Nào nào, uống trà, ngày mai mặc quần áo mới ra ngoài, ta mời các ngươi ăn cơm."
Vẻ mặt ba người càng thêm phức tạp.
Ngày thứ hai.
Tuy nói nghi ngờ Dung Chiêu có âm mưu, nhưng quả thật không nhìn ra có tổn thất gì, ba người vẫn thay quần áo mới đi Phúc Lộc Hiên ăn cơm.
Dung Chiêu hôm nay mời bọn họ ăn Phúc Lộc Hiên!
Muốn đi tới Phúc Lộc Hiên, tất nhiên phải đi qua đường Phong Hoa, quần áo trên người bọn họ rất đẹp, đi trên đường Phong Hoa thu hút sự chú ý của mọi người, không ngừng có dân chúng trầm trồ khen ngợi.
Ngày hôm nay Dung Chiêu thật sự thành thật mời bọn họ ăn một bữa, tuy rằng chỉ là lầu hai, nhưng tuyệt đối xem như đã "bỏ ra số tiền khổng lầ".
Không có mưu kế nào xảy ra.
Dung Chiêu cũng không nói cần bọn họ giúp gì, tựa hồ chỉ đơn thuần mời khách ăn cơm.
Cơm nước xong còn cùng bọn họ tản bộ, ở kinh thành chơi hơn nửa ngày mới tan cuộc.
Lúc chơi rất vui vẻ, về đến nhà Bùi Thừa Quyết mới vắt não suy nghĩ: "Hắn rốt cuộc là có ý gì?"
Bùi Quan Sơn: "Dựa vào hiểu biết của ta về hắn... Trong này nhất định có âm mưu nhưng vấn đề là ai thì còn phải xem lại" Trương Trường Ngôn không muốn lên tiếng.
Một ngày này, rất nhiều người trong kinh thành đều đang thảo luận về bọn họ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-515.html.]
"Hôm nay ta thấy Dung thế tử, Bùi thế tử, Bùi nhị công tử, còn có Trương Tam công tử ở bên ngoài du ngoạn."
"Ta cũng có thấy, đặc biệt chú ý tới quần áo trên người bọn họ, là bộ sưu tập Vân Dung sao?"
"Không phải, bọn họ không mua quần áo Vân Dung, nhưng khẳng định cũng là sản phẩm của Vân Dung Phường."
"Ai, thật hâm mộ bọn họ, có thể mặc quần áo đẹp như vậy, cũng không biết có thể bắt chước hay không."...
Có thế gia tử kinh thành ganh ty nói: "Dung Chiêu đã tặng quần áo cho ba người bọn họ một lần rồi, hôm nay sao còn tặng nữa?"
Ngày thứ ba, hai mươi bảy tháng giêng.
Kinh thành đột nhiên mở ra hai cửa hàng kề sát nhau, trên dưới có hai tầng, hôm nay chính thức khai trương.
Một nhà là nữ trang Vân Dung Phường.
Một nhà là nam trang Vân Dung Phường.
Sau tiếng pháo, có người lớn tiếng thông báo...
"Vân Dung Phường khai trương rồi, hôm nay mua quần áo toàn bộ giảm mười phần trăm, toàn bộ giảm mười phần trăm!"
"Đi ngang qua đừng bỏ qua, nam trang giống Bùi thế tử đây! Giống nhau như đúc!"
"Có muốn sở hữu bộ y phục trên người Bùi nhị công tử không? Vân Dung Phường chờ ngươi tới mua."
"Cái gì? Muốn đồ trên người Trương Tam công tử? Có hết, tất cả đều có!"
"Đừng chen lấn nữa, xếp hàng đi, quần áo nhiều lắm."...
Hai cửa hàng vừa khai trương, ngay lập tức bùng nổ kinh thành.
Đây chính là sản phẩm của Vân Dung Phường!
Vân Dung Phường đó!
Quần áo không chỉ đẹp mắt, còn có hiệu ứng quảng cáo của kinh thành song kiệt cùng Trương Tam công tử, nhất là những quần áo cùng kiểu dáng, trong nháy mắt đã bán sạch. Cửa hàng chia làm hai tầng, tầng thứ nhất là bán cho dân chúng bình thường.
Chất lượng quần áo kém một chút, chế tác, vải vóc đều không tỉnh xảo bằng tầng hai.
Nhưng kiểu dáng tương tự, giá cả phải chăng, rất được dân chúng ưu ái.
Lầu trên thì càng được các thế gia công tử và tiểu thư yêu thích, kiểu dáng phức tạp hơn, quần áo giá cả thế nào cũng có, còn có trang sức đi kèm, có thể tùy ý mua để phối đồ.