Mọi người đồng loạt nhìn về phía Hộ bộ thượng thư - Từ thượng thư.
Đây thật đúng là...
Từ thượng thư là ai?
Gia gia của Từ Minh Chí!
Dung gia và Từ gia hiện tại là quan hệ gì mọi người đều biết, không nói đến lý do Vĩnh Minh Đế để Dung Chiêu vào triều, chỉ với đề nghị này... Đây không phải là muốn gây sự sao?
Từ thượng thư rốt cuộc cũng là lão thượng thư, cho dù bị người ta nhìn chăm chằm vẫn không nhúc nhích, như thể cái gì cũng không biết.
Có thần tử liền hỏi: "Hoàng thượng... vì sao đột nhiên nhắc tới việc này?"
Vĩnh Minh Đế rũ mắt, thanh âm bình tĩnh: "Ta thấy Dung Chiêu có thể quản tiền, cũng có thể kiếm tiền, là người thích hợp nhất vào Hộ bộ."
Văn võ cả triều trong nháy mắt đã hiểu.
Đây là quá thiếu tiền cho nên mới đánh chủ ý lên người Dung Chiêu điểm thạch thành kim.
Nhưng bọn họ vẫn muốn nói... Đây không phải là muốn gây sự sao?
Lúc này có quan viên ra khỏi hàng, cung kính nói: "Hồi Hoàng thượng, thần cho rằng không ổn, Hộ bộ chưởng quản tiền bạc và lương thực thiên hạ, nhưng Dung thế tử am hiểu lại là kinh doanh chứ không phải quản tiền."
Dừng một chút, hắn bổ sung một câu: "Dung thế tử tiêu tiền rất lợi hại."
Đừng nhìn Dung Chiêu điểm thạch thành kim liền muốn chiêu mộ hắn, Hộ bộ là quản tiền, bình thường đều là thu thuế cùng phân bổ tiền, cũng không phải nơi để làm ăn!!
Dung Chiêu biết kinh doanh, chưa chắc biết quản tiền.
Cái khác không nói, người nọ là điển hình của người tiêu tiền, Vân Dung Phường còn chưa kiếm được mười vạn lượng đã quyên góp mười vạn.
Người như vậy để cho hắn vào Hộ bộ quản tiền, quốc khố còn có thể đầy sao?
Vĩnh Minh Đế trầm mặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-529.html.]
Bên dưới rất nhiều người đều đi ra phản đối, cũng không phải bọn họ chán ghét Dung Chiêu, mà là hiện giờ thế cục trên triều hỗn loạn, ai biết lôi vào một thế tử An Khánh Vương phủ sẽ như thế nào?
Dung Chiêu người kia nổi danh gây chuyện.
Lại nghĩ đến "hành động vĩ đại" hai lần trước của hắn...
Quên đi quên đi, vẫn nên để cho hắn ở bên ngoài tự sinh tự diệt đi, bọn họ không muốn ở trên triều còn nhìn thấy Dung Chiêu.
Có rất nhiều người phản đối.
Vĩnh Minh Đế không nói gì, hiển nhiên còn đang rối rắm.
Lúc này, Từ thượng thư ra khỏi hàng, cúi đầu lên tiếng: "Hoàng thượng, Hộ bộ thiếu tiền, Dung thế tử lại có một thân bản lĩnh, thần cho rằng có thể thử một lần, biết đâu có thể giải quyết nguy cơ cho Hộ bộ."
Văn võ cả triều thoáng trầm mặc.
Hai nhà này thật sự có thù oán, Từ thượng thư đúng là thâm độc.
Trương thừa tướng đảo mắt, mỉm cười ra khỏi hàng nói: "Hoàng thượng, thần tán thành, hiện giờ lương thảo chỉ vận chuyển được một lô, giá lương thực tăng cao, Hộ bộ cũng sắp gom không đủ lương thảo cho đợt tiếp theo, lại không tiện cưỡng chế thuế nặng, chúng ta nên chiêu mộ người có tài vào triều làm quan, người như Dung thế tử đương nhiên không nên bỏ lỡ."
Mọi người: "..."
Đây cũng là một người thâm độc.
Từ trước đến nay đánh trận đều phải đánh thuế, nếu không tiền từ đâu tới?
Hôm nay Từ thượng thư còn nhắc tới việc này, không nghĩ tới Trương thừa tướng lại nói không cần tăng thuế, không tăng thuế còn muốn Dung Chiêu nghĩ cách kiếm tiền, đây không phải là để Dung Chiêu đến giải quyết vấn đề, đây là hãm hại Dung Chiêu a!
Thế nhưng ở đây không ai phản đối, tất cả đều trầm mặc, thậm chí còn có không ít người phụ họa.
Ngũ hoàng tử Bùi Khâm đã gấp muốn chết.
Lúc này, hắn trực tiếp ra khỏi hàng: "Phụ hoàng, nhi thần có lời muốn nói."
Vĩnh Minh Đế gật đầu: "Nói đi."
Bùi Khâm hít sâu một hơi, cao giọng nói: "Nhi thần cho rằng đám người Quan đại nhân nói có lý, Dung thế tử có tài kinh doanh, nhưng quả thật không biết cách quản tiền, theo nhi thần biết, Dung thế tử ngày "Hộ bộ không thể kinh doanh, đây là làm ảnh hưởng hình tượng triều Đại Nhạn ta, như thế, Dung Chiêu không có tài cán để gia nhập Hộ bộ, việc cấp bách vẫn là nên cân nhắc chuyện tăng thuế."