MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

"Phụ hoàng trước mặt văn võ cả triều đáp ứng ta, tất không thể đổi ý, A Chiêu, ngươi bảo trọng, chiếu cố tốt chính mình, đừng để bị người khác phát hiện bí mật. Khi cần thiết có thể liên hôn với Trịnh gia, Trịnh gia sẽ toàn lực trợ giúp ngươi, ta đã dặn dò bọn họ." Bùi Khâm dặn dò.

Dung Chiêu vuốt cằm, mang theo nụ cười.

Cô rõ ràng đang cười, nhưng thoạt nhìn lại có chút xa cách.

Một thân nam trang cũng khó nén được tao nhã cùng mỹ mạo của cô.

Bùi Khâm sỉ ngốc vươn tay, khi sắp chạm vào má Dung Chiêu thì dừng lại.

Tay hắn cuối cùng không chạm vào cô, chậm rãi hạ xuống, nhẹ nhàng rút ngọc bội bên hông cô ra, giọng nói càng trầm thấp: "A Chiêu, chờ ta."

Dung Chiêu nhìn hắn, vẫn cười như cũ.

"An vương điện hạ!" Phía sau có người hô lên, tựa hồ có việc tìm hắn.

Dung Chiêu nâng tay hành lễ: "An vương điện hạ, cáo từ."

Bùi Khâm nhìn cô chằm chằm, ánh mắt nhớ nhung.

Dung Chiêu ngước mắt lên, đôi mắt phượng trong ánh trăng càng rực rỡ chói mắt, giọng cô nhẹ nhàng: "Bảo trọng, chúc ngươi khải hoàn."

Bùi Khâm lúc này mới lộ ra nụ cười.

Dung Chiêu xoay người rời đi.

Nhưng trong nháy mắt xoay người, nụ cười trên mặt cô liền rơi xuống, vẻ mặt bình tĩnh, trong đôi mắt không có chút gợn sóng.

Thế gian này có lẽ có rất nhiều nữ tử sẽ cảm động khi nghe người ta nói "Ta vì ngươi xuất chiến, dùng quân công đổi lấy bình an của ngươi".

Trong những bộ phim truyền hình mà Dung Chiêu xem qua, lúc này nữ tử cũng nên cảm động tin tưởng.

Nhưng Dung Chiêu không có.

Lời này của Bùi Khâm có hơn một nửa là đang dỗ dành cô!

Nhị hoàng tử đã là Lộc vương, hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.

Tam hoàng tử bây giờ thế yếu không đề cập tới, nhưng phía sau hắn còn có vô số thế gia, bọn họ sẽ ra sức ủng hộ hắn.

Bùi Khâm có gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-535.html.]

Hắn có thể cùng hai vị hoàng huynh đấu lôi đài, nguyên nhân là do Vĩnh Minh Đế sủng ái.

Nhưng hiện giờ Cẩn vương xuất hiện, Vĩnh Minh Đế càng có vẻ sủng ái Cẩn vương hơn.

Bùi Khâm đã không còn ưu thế, trong trận giao phong cũng không chiếm được tiện nghi gì, thậm chí còn thua một bậc.

Hắn nếu còn muốn tranh đấu, cũng chỉ có thể liều c.h.ế.t đánh cược một lần, ví dụ như lần khai chiến cùng Bắc Yến này.

Cũng giống như Bùi Hoài Bi đi Mã Châu cứu trợ thiên tai, Bùi Khâm cũng muốn dùng trận chiến với Bắc Yến đánh cược một lần!

Thế cục hiện giờ, Bùi Khâm mang binh xuất chinh có tám phần nguyên nhân là vì quân công và tranh giành quyền lực.

Chỉ là thuận đường để Vĩnh Minh Đế đáp ứng một yêu cầu miễn tội cho cô mà thôi.

Nguyên nhân vì cô chiếm không đến một phần.

Nhưng không trở ngại An vương mượn chuyện này để lấy lòng cô, theo đuổi cô.

Nếu cô thật sự tin tưởng và cảm động, đối với Bùi Khâm trăm lợi không một hại.

Đây chính là nam nhân.

Bùi Khâm không hiểu cô, chưa nói đến việc hắn không phải vì cô xuất chinh, cho dù thật sự vì cô, cô cũng sẽ không cảm động.

Thứ cô muốn, cô tự mình giành lấy.

Mạng của cô, tự cô sẽ bảo vệ.

Bùi Khâm không đặt năng lực của cô vào mắt, cũng không cho rằng cô có thể dựa vào chính mình khiến cho toàn bộ thiên hạ chấp nhận "tội khi quân" này.

Hắn muốn bảo vệ cô, tựa như hắn từng cho rằng cho cô lên làm hoàng hậu, đồng thời còn cho cô tiếp tục sự nghiệp của mình chính là tự do lớn nhất.

Đáng tiếc, điều đó chưa bao giờ là đúng.

Thứ người với người theo đuổi không giống nhau, có người thích được người khác bảo vệ, có người thích được người khác chăm sóc.

Nhưng với cô, đó là sự trói buộc.

Cô muốn ở trong thiên địa tự tại ngao du, không ở trong tay bất luận kẻ nào. Một thân nữ trang kia cô sẽ tự mình khoác lên.

Đẳng sau, An vương Bùi Khâm đưa mắt nhìn cô rời đi.

Dung Chiêu khuôn mặt bình tĩnh, thằng lưng, bước chân kiên định đi về phía trước, bóng lưng tiêu sái, vạt áo tung bay phiêu động, đầu cũng không quay lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi