Hành động hôm nay của Lộc vương rất kỳ quái, không chỉ Trương thừa tướng kinh ngạc, những người khác cũng như có như không nhìn qua, nhất là người của Ninh vương đảng và An vương đảng, ánh mắt vô cùng cổ quái.
Bùi Tranh: "Đi một bước nói chuyện."
Suy nghĩ một chút, Trương thừa tướng cùng hắn đi sang một bên.
Giữa ban ngày ban mặt, nói vài câu cũng không sao.
Trương thừa tướng rất tò mò Lộc vương tìm lão nói cái gì, nhưng không nghĩ tới Bùi Tranh vậy mà hỏi: "Ngày năm tháng ba năm Vĩnh Minh hai mươi lăm, An Khánh Vương bệnh tình nguy kịch, Trương gia tam công tử xông vào An Khánh vương phủ, sau đó An Khánh Vương thế tử Dung Chiêu chính thức ra ngoài, Trương thừa tướng, ngày đó Tam công tử là chuyện gì?"
Trương thừa tướng ngẩn ra, lập tức nhíu mày.
Bùi Tranh lập tức giải thích: "Trương thừa tướng chớ hiểu lầm, bản vương cũng không có ý gì khác, dù sao Tam công tử cùng Dung thế tử quan hệ vô cùng tốt."
Dừng một chút, hắn nhẹ giọng nói: "Hôm nay bởi vì có người thông địch, bổn vương cho người tra xét, không tra được người thông địch, ngược lại tra được một ít chuyện xưa, khiến bản vương có chút nghi hoặc, cho nên mới tìm Trương thừa tướng hỏi một chút."
Thái độ của hắn rất khách khí, rõ ràng là thật sự thỉnh giáo.
Nhưng Trương thừa tướng vẫn lắc đầu, nhếch miệng: "Lão Tam vô dụng bất tài, khắp kinh thành đều biết, hắn hành sự xốc nổi, ta cũng đã giáo huấn hắn, chuyện cũ năm xưa mong Lộc vương điện hạ giơ cao đánh khế"
Bùi Tranh lắc đầu: "Trước đó Dung thế tử ở trong phủ mười bảy năm, An Khánh Vương phủ cũng cực kỳ khiêm tốn, chỉ sau khi Tam công tử xông vào An Khánh vương phủ, Dung thế tử mới bắt đầu xuất môn, An Khánh Vương phủ mới có danh vọng như bây giờ, Dung thế tử là người cực kỳ xuất sắc, sao có thể bị giấu ở trong phủ mười bảy năm?"
Trương thừa tướng: "Thân thể không tốt?"
Đây là lời giải thích của An Khánh Vương phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-610.html.]
Kỳ thật lúc trước lão có một hoài nghi khác, chỉ là sau đó hành vi của Dung Chiêu đã xóa bỏ hoài nghỉ đó. một là Thạch Đầu, một là Nguyên Bảo, không biết bắt đầu từ khi nào mà Nguyên Bảo càng ngày càng ít xuất hiện, người của bổn vương tra xét rất nhiều ngày, rốt cục thông qua dấu vết để lại xác định... Nguyên Bảo có thể đã chết."
Con ngươi Trương thừa tướng co lại, mạnh mẽ nhìn Bùi Tranh.
Bùi Tranh nhíu chặt mày: "Trương thừa tướng, ngươi có biết gì hay không, bổn vương thẳng thắn, Trương thừa tướng liệu có thể nói cho bổn vương biết?"
Hắn cảm thấy trong này có vấn đề.
Nhưng hắn làm thế nào cũng không phá được vấn đề mấu chốt kia, chỉ có thể xin Trương thừa tướng giúp đỡ.
Bùi Tranh lúc này rất thẳng thắn.
Trương thừa tướng cũng nhíu chặt mày, hắn hỏi Bùi Tranh: "Điện hạ, tại sao người lại điều tra chuyện này?
Bùi Tranh trầm ngâm.
Chuyện ngọc bội không thể nói, nhưng hắn quả thật còn tra được những thứ khác có thể nói.
"Dung Chiêu ngoài mặt không ủng hộ bất cứ ai trong chúng ta, lại trong tối ngấm ngầm ủng hộ cả ba người, nói thật, ta không xác định hắn rốt cuộc ủng hộ ai, cho nên không thể tin tưởng hắn, Tam đệ cũng vậy."
Dừng một chút, Bùi Tranh lại nói: "Nhưng Ngũ đệ tựa hồ rất tin tưởng Dung Chiêu, lúc trước ở kinh thành không chỉ mang theo ngọc bội bên người của Dung Chiêu, sau khi rời kinh còn an bài Trịnh gia cùng thế lực của hắn toàn lực trợ giúp Dung Chiêu, chẳng qua Dung Chiêu vẫn chưa dùng thế lực của Ngũ đệ."
Nếu Dung Chiêu dùng, hoặc Dung Chiêu có tiếp xúc với Ngũ hoàng tử đảng, hắn nhất định hoài nghỉ Dung Chiêu đầu nhập vào Bùi Khâm.
Nhưng Dung Chiêu một lần cũng không dùng, thái độ cũng rất xa cách, giống như An Vương đơn phương tình nguyện hơn.
Cũng đúng, Dung Chiêu là người thông minh, bây giờ lại có thân phận như vậy, gánh vác toàn bộ tài chính triều Đại Nhạn, làm sao có thể đầu nhập Ngũ đệ?