Vừa nói xong, đám người Vinh thân vương nhất thời cười càng thêm rực rỡ, ánh mắt híp lại thành một cái khe.
Còn có người giả vờ khách khí...
"Ai nha, lúc nào chia hoa hồng cũng được, chúng ta rất yên tâm Dung thế tử!"
"Đương nhiên rồi, lúc nào cũng được."
"Dung thế tử biết kiếm tiền, lại uy tín, tiền để ở chỗ Dung thế tử chúng ta rất yên tâm."...
Những lời này Dung Chiêu nghe một lần liền bỏ ngoài tai.
Cô lại bổ sung một câu: "Đúng rồi, ngày mai Bùi thế tử sẽ về kinh, chờ bán xong hàng hóa, thị trường giao dịch sẽ thống kê thặng dư, sau đó chia tiền đầu tư hải mậu cho mọi người."
Nhất thời, rất nhiều người ở đây đều lộ vẻ thất vọng.
Năm trước khi đầu tư hải mậu bọn họ không có tiền, cũng không thể tham dự hải mậu, hôm nay nhìn thấy món lãi kếch sù lướt qua người mình, thập phần tiếc nuối.
Sớm biết như vậy lúc trước đã gom góp một ít tiền, cũng đầu tư một lần!
Vinh thân vương tính toán phần hoa hồng của mình, cao giọng hỏi: "Dung thế tử, đầu tư hải mậu khi nào mới mở a?"
Dung Chiêu cười nói: "Chờ sau khi chia tiền đi, không vội."
Vội a.
Cho dù hiện tại đầu tư, cũng phải đợi chiếc thuyền thứ mười khởi hành mới có thể đến phiên mình, mắt thấy người khác kiếm tiền, làm sao có thể không sốt ruột?
Trên đài, Dung Chiêu lại nói: "Tiền hoa hồng quý một năm nay đã kết thúc, các vị ăn ngon uống ngon, quý sau chúng ta gặp lại."
Vừa nghĩ tới mỗi quý đều có nhiều tiền như vậy, nhất thời tất cả mọi người đều cười tươi như hoa.
Mà chờ mong đối với quý tiếp theo cũng làm cho bọn họ càng thêm hài lòng với Dung Chiêu, thậm chí là tôn trọng.
Dung Chiêu từ trên đài đi xuống.
Tứ đại thân vương kéo cô lại, cười như Phật Di Lặc, thập phần nhiệt tình.
Vinh thân vương vuốt cái bụng đã gầy sọp,"Bốn mươi mốt vạn lượng, chúng ta mỗi người đều có thể chia được bảy vạn tám, thoáng cái đã lấy lại được toàn bộ tiền đầu tư lúc trước, hơn nữa còn tăng gấp bội!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-640.html.]
Du thân vương sắc mặt hồng hào, thanh âm trung khí mười phần: "Đúng đó, quả nhiên đi theo Dung thế tử làm ăn sẽ không xảy ra sai sót."
Lúc trước Dung Chiêu vẽ bánh cho bọn họ, hiện giờ đã thành hiện thực.
Lộc thân vương ánh mắt từ ái, cảm thán: "Dung thế tử thật đúng là có thể điểm kim, không tầm thường."
Nhạc thân vương thì lại gần, hạ giọng thì thào: "Dung thế tử, sau này nếu còn đầu tư gì thì đừng quên vương thúc, ngươi yên tâm, vương thúc nhất định sẽ ủng hộ ngươi..."
Dung Chiêu nghe vậy, cười gật đầu.
Sau tứ đại thân vương là nữ quyến các phủ và thế gia công tử thay nhau tiến lên, mỗi người đều tươi cười, thái độ thân thiện.
Đây là thế tử bình thường sao?
Đây là thần tài a!
Ai lại không khách khí với thần tài chứ?
Cách đó không xa.
Bùi Ngọc nhìn một màn như vậy, ánh mắt phức tạp: "Từ xưa đến nay chưa từng có nữ thế tử và nữ quan tam phẩm, vốn tưởng rằng mọi người sẽ bài xích, không nghĩ tới lại được hoan nghênh như thế."
Trước đó thật sự có người bị ép phải tiếp nhận nữ thế tử, nhưng sau khi nhận tiền hoa hồng, tiền chảy vào túi làm cho bọn họ thật lòng tiếp nhận Hộ bộ thị lang Dung thế tử.
Tiền có thể thông thần cũng không phải là giả.
Chỉ nhìn thái độ của tứ đại thân vương đối với Dung Chiêu mặc nữ trang là biết, có khác gì khi mặc nam trang đâu?
Không hề khinh thường, chỉ sợ còn coi trọng cô hơn.
Bùi Tranh nhìn Bùi Ngọc, thản nhiên nói: "Đây là bản lĩnh của Dung Chiêu, nữ tử như thế quả thật thiên hạ ít có."
Bùi Ngọc giật giật khóe miệng, cười có lệ.
Hắn nhấc chân đi về phía Dung Chiêu.
Bùi Hoài Bi thấy đồ ăn đã mang lên cầm lấy đũa mở lời: "Tầm Chân đã đoạt lại, An vương thúc hẳn phải về kinh rồi chứ?"
Nghe vậy, Bùi Ngọc trầm mặt xuống, dừng bước, ngồi trở về.
Dư quang của hắn như có như không nhìn về phía Bùi Tranh,"Ngũ hoàng đệ đoạt lại tam châu, quân công hiển hách, trở về nhất định phong quang."