MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Bùi Quan Sơn gật gật đầu, tiến lên một bước: "Viêm Quốc là quốc gia đầu tiên chúng ta gặp được, nhưng biển rộng bao la, vô cùng vô tận, còn có rất nhiều quốc gia ở xa hơn mà chúng ta không biết. Trên biển nguy hiểm, tương lai nếu muốn đi xa hơn còn cần phải cải tạo lại thuyền, thủy quân càng không thể thiếu."

Từ thượng thư: "Vậy ngươi muốn dùng bao nhiêu tiền?"

Dung Chiêu không giống với những người bộ phận khác đến Hộ bộ lĩnh mấy vạn, mấy chục vạn, người này vừa mở miệng có thể lấy một nửa tiền của Hộ bột!

Dung Chiêu: "90%."

Từ thượng thư: "??2"

Nói một nửa thật sự là quá đánh giá thấp ngươi, ngươi cũng biết tiêu tiền quá đi!!

Từ thượng thư trừng to mắt: "Dung đại nhân, ngươi có biết 90% là bao nhiêu không?"

Dung Chiêu: "Tiền đều từng qua tay ta, ta có thể không biết sao? Hơn nữa, lợi nhuận hải mậu còn có 30% của ta, tổng cộng có bao nhiêu tiền, ta làm sao không biết? Đóng thuyền, chế tạo pháo, nuôi binh đều tốn rất nhiều tiền, Từ đại nhân xin đừng keo kiệt."

Keo kiệt?

Đây là keo kiệt sao?

Là ngươi không đem tiền coi là tiền!

Từ thượng thư vừa nghĩ tới quốc khố khó khăn lắm mới lấp đầy lại sắp trống không, phẫn nộ hừ giọng: "Ngươi biết tốn tiền, vì sao không từ từ làm? Đổ một đống tiền vào, thực sự rất lãng phí!"

Dung Chiêu chỉ nói một câu: "Yên tâm, ta kiếm được."

Từ thượng thư: "..."

Lão tức giận đến run tay,"Số tiền này là dân chúng đặt ở ngân hàng, ngươi một nữ tử chớ nên quá cuồng vọng, nếu không trả được, ngươi giải quyết thế nào?"

Lão tức giận đến mức lấy thân phận nữ tử ra nói!

Dung Chiêu mỉm cười: "Ngươi ngay cả một nữ tử là ta cũng không bằng, còn cằn nhẳằn cái gì? Nếu Từ đại nhân có năng lực, bằng không tiền của Hê bê naân hàna hải mâu naufđi quản lý2" Ngươi được ngươi làm.

Từ thượng thư: "..."

Lão không thể, cho nên lại héo.

Ánh mắt mọi người nhìn Từ thượng thư nhất thời có chút khinh bỉ, không làm được còn cằn nhẳn, thật sự khiến người ta khinh thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-644.html.]

Từ thượng thư tức giận, trước mắt biến thành màu đen.

Chết tiệt, tại sao lão lại cãi nhau với Dung Chiêu?

Còn chưa ăn đủ thiệt thòi sao?!

Bên trên, Vĩnh Minh Đế ho khan một tiếng: "Chư vị ái khanh nghĩ sao?"

Hôm qua vừa mới chia tiền hoa hồng, lại sắp chia tiền của hải mậu, tương lai còn có nguồn thu nhập khổng lồ, hiện tại chính là lúc bách quan tín nhiệm Dung Chiêu nhất.

"Thần cho rằng dùng người chớ nghi ngờ, nếu tiền này là Dung đại nhân kiếm được, Dung đại nhân có thể quyết định tiêu như thế nào."

"Thần cũng cho là như thế, cho tới nay Dung đại nhân vẫn chưa phạm sai lầm, nên tin tưởng."

"Tiền tiêu ở xưởng đóng tàu, tương lai thương mại biển nhất định có thể kiếm lại."

"Dung đại nhân đại tài, lúc này không nên phân biệt nam nữ, chớ lấy nam nữ ra nói làm mất mặt nhỉ lang."...

Nghe vậy, không chỉ có Từ thượng thư, ngay cả mặt Trương thừa tướng cũng có chút cổ quái.

Mọi người hiện tại dường như đã tiếp nhận việc Dung Chiêu là nữ tử?

Còn tôn sùng cô như thế?

Bên trên, Vĩnh Minh Đế gật đầu: "Đã như vậy, Dung Chiêu, ngươi liền viết một tấu chương trình lên, tháng năm bắt đầu trả quốc trái rồi, ngươi phải cam đoan có thể trả hết."

Dung Chiêu hành lễ: "Hoàng thượng yên tâm."

Từ đại nhân vẫn là vẻ mặt không thể tin như cũ, lão không rõ, đây rõ ràng là 90% tiền trong quốc khố, một câu nói của Dung Chiêu liền tiêu sạch, các triều thần thế mà còn không có ý kiến?

Chẳng lẽ thật sự là lão không có kiến thức?

Từ đại nhân hoài nghi nhân sinh.

Sứ thần đã gặp, ngân lượng mang về cũng đã an bài xong. Một bộ phận hàng hóa ở Giao Châu, một bộ phận khác mang về kinh thành.

Lễ vật sứ thần mang đến đương nhiên vào tư khố của Hoàng đế.

Vĩnh Minh Đế nhắc một câu, Dung Chiêu nói: "Việc này thần cho rằng có thể giao cho trưởng thương hội xử lý, cũng phải cho thương hội lợi ích mới có thể hiệu lệnh thương nhân thiên hạ."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi