Dung Vĩ: "..."
Thay phiên tiếp đãi xong bốn người hầu.
An Khánh Vương nuốt một ngụm nước miếng, bĩu môi: "Tứ đại thân vương ban ngày còn nói không thêm tiền, buổi tối đều lặng lẽ thêm tiền, lại không có kẻ nào thành thật ra hai ngàn lượng!"
Nếu quả thật có người thành thật ra hai ngàn lượng, vậy sẽ bị ba nhà khác chèn ép.
Vinh thân vương lại đưa năm ngàn lượng, quả nhiên là có tiền nhất.
Dung Chiêu vẻ mặt bình tĩnh, ngón tay mảnh khảnh gõ lên tay vịn ghế, giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay.
Dung Vĩ thật sự không hiểu, hỏi cô: "Vậy tiếp theo con sẽ làm gì?"
Thân thể ông giật giật, có chút nôn nóng: "Tứ đại thân vương đều muốn chèn ép đối phương, cũng muốn tạo áp lực cho con, nếu như con không thể thỏa mãn bọn họ, chỉ sợ cuối cùng sẽ có người oán giận con."
Tuy nói nhiều hơn một vạn năm ngàn lượng, nhưng cục diện bây giờ cũng không dễ giải quyết.
Dung Chiêu vẫn bình tĩnh như trước, cô giơ tay ra gọi, mấy người hầu đi tới, Dung Vĩ không hiểu ra sao, đợi sau khi nghe rõ Dung Chiêu nói cái gì, đồng tử của ông co rụt, trừng mắt thật to.
Cái này.......
Du thân vương phủ.
Du thân vương nói với vương phi: "Dung thế tử hy vọng một người đưa thêm hai ngàn lượng, ta đưa hơn ba ngàn lượng, coi như có thể áp bọn họ một bậc!"
Vương phi gật đầu khen ngợi: "Vẫn là Vương gia suy nghĩ chu toàn."
Lập tức lại thở dài: "Lúc trước ra hai vạn lượng, hiện tại ba ngàn lượng này là đông tây nam bắc góp lại mới lấy được, quý phủ hiện tại đã không còn bao nhiêu tiền."
Du thân vương an ủi phu nhân: "Hiện tại cuộc sống khổ một chút, sau này Phúc Lộc Hiên bắt đầu có lợi nhuận, tất cả sẽ tốt thôi."
Vương phi rất coi trọng Phúc Lộc Hiên, liền gật đầu.
Nhưng mà đúng vào lúc này, người hầu xông vào, lảo đảo nói: "Vương gia, Vương gia, bên Dung thế tử vừa cho người truyền tin tới…’’
"Cái gì?!" Vừa mới nghe được tin tức, Vinh thân vương phủ muốn ra nhiều tiền hơn, Du thân vương đã không giữ nổi bình tĩnh, mạnh mẽ đứng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-80.html.]
Hắn nghiến răng nghiến lợi: "Lão thất phu này, quả nhiên muốn bỏ nhiều tiền chèn ép chúng ta, không chừng còn muốn độc chiếm Phúc Lộc Hiên."
"Vương gia, vậy làm sao bây giờ?" Vương phi cũng nôn nóng.
Du thân vương cắn răng: "Thêm tiền, chúng ta ra sáu ngàn lượng, nhất định phải áp đảo bọn họ!"
Nhạc thân vương phủ.
"Vương gia, không tốt rồi, vừa mới nhận được tin tức, Du thân vương ra sáu ngàn lượng."
Nhạc thân vương: "Tên này không có ý tốt."
Hắn chửi ầm lên: "Lúc trước đã cảm thấy hắn không phải thứ tốt, mấy năm nay vẫn luôn đối nghịch với ta, không ít lần làm cho ta ngột ngạt, bây giờ lại còn muốn đè ta xuống. Người đâu, đi nói với Dung thế tử, Nhạc thân vương phủ chúng ta ra bảy ngàn lượng!"
Lộc Thân vương phủ.
"Vương gia, không tốt, Dung thế tử nói, chúng ta chỉ sợ không thể có thêm cổ phần, còn muốn cho chúng ta ít cổ phần hơn, bởi vì Nhạc thân vương ra tám ngàn lượng, nhất định phải áp chúng ta một bậc."
"Cái gì?!"
Lộc thân vương ôm bầu rượu, trực tiếp nhảy dựng lên: "Hắn là đệ đệ lại muốn chèn ép ca ca? Nằm mơ, lão tử lúc còn trẻ đã nhìn ra hắn không phải thứ tốt, lần này đập nhiều tiền như vậy, chỉ sợ là không có ý tốt."
Hắn gọi phòng thu chỉ tới, tính toán một lúc lâu, cắn răng: "Đi nói cho Dung thế tử, Lộc vương thúc ra một vạn lượng! Nhất định phải chia nhiều cổ phần hơn bọn họ."
Vinh thân vương phủ.
"Vương gia, vương gia, Dung thế tử nói không được, Lộc thân vương ra một vạn hai ngàn lượng, muốn độc chiếm vị trí đầu tiên."
Cái gì?
Năm ngàn lượng cũng không đủ?
Đám huynh đệ c.h.ế.t tiệt của hắn!
Vinh thân vương nổi giận: "Thêm tiền, ta ra một vạn năm ngàn lượng!"
Vương phi bên cạnh mạnh mẽ đứng lên giữ chặt Vinh thân vương: "Vương gia, đã ra hai vạn lượng, lại thêm hơn một vạn lượng, chẳng phải là quá nhiều hay sao?”
Vinh thân vương mím môi, lắc đầu: "Phu nhân không hiểu, nếu ba nhà bọn họ có ý định áp chế ta, ta nhất định phải áp chế bọn họ. Đây không phải vì mặt mũi, sắp lập trữ, nhị hoàng tử ưu thế rõ ràng, ta muốn ủng hộ hắn thì tuyệt đối không thể kéo chân hắn."