MẮC NỢ TRĂM TRIỆU VĂN VÕ BÁ QUAN CẦU XIN TA ĐỪNG CHẾT

Quả nhiên, dưới hồ nước nhìn như bình tĩnh trong kinh thành, sóng lớn mãnh liệt, tình hình hết sức căng thẳng.

Hắn vội hỏi: "Vậy ngươi nói thế nào?"

Dung Chiêu: "Đương nhiên là Dung Chiêu bận rộn khai trương Phúc Lộc Hiên, chờ Phúc Lộc Hiên khai trương xong, Dung Chiêu sẽ mời lại tam hoàng tử."

Trương Trường Ngôn: "..."

Ngược lại rất thông minh.

Dung Chiêu không thể đồng ý, đồng ý chính là đắc tội hai vị hoàng tử còn lại, nhưng cũng không thể từ chối, từ chối chính là đắc tội tam hoàng tử Bùi Ngọc.

Như vậy vừa không đồng ý lại không từ chối mới là câu trả lời tốt nhất.

Chỉ là...

Trương Trường Ngôn bĩu môi: "Ngươi đây chỉ là kế hoãn binh, đợi sau khi Phúc Lộc Hiên khai trương, nhất định phải đưa ra một đáp án, đến lúc đó tiến thoái lưỡng nan."

Dung Chiêu cười cười: "Lo lắng cho ta như vậy?"

Trương Trường Ngôn trừng mắt: "Ta đây không phải sợ ngươi c.h.ế.t quá nhanh, lợi nhuận của ta còn chưa phân được bao nhiêu!"

Hắn nghiến răng nghiến lợi, hận không thể coi thanh mực trên tay là Dung Chiêu mà mài.

Dung Chiêu cười càng thêm sáng lạn: "Đúng vậy, cho nên ngươi cần phải bảo vệ tốt tính mạng của ta, nếu phụ thân ngươi có động thái gì, cũng xin kịp thời nói cho ta biết."

Trương Trường Ngôn: "..."

Hắn hừ một tiếng: "Cha ta còn muốn xem ngươi rốt cuộc là nam hay nữ, bảo ta tới nghiệm chứng."

Bút Dung Chiêu hơi dừng lại, lập tức không thay đổi nụ cười: "Phụ thân ngươi hoài nghi ta là nữ tử? Hắn chẳng lẽ là già rồi mắt có vấn đề à?"

Trương Trường Ngôn tuy rằng cũng cảm thấy như vậy, nhưng nghe Dung Chiêu nói như thế nhất thời liền mất hứng, theo bản năng phản bác: "Sao lại không có khả năng? Ngươi so với nữ nhân còn đẹp hơn, còn thấp nữa, nói ngươi là nữ tử cũng không phải không có khả năng."

Dung Chiêu nghiêng đầu, cười nhìn hắn: "Như thế nào? Trương Tam công tử muốn nghiệm chứng thử không? Vậy đợi Dung Chiêu viết xong hồi âm sẽ cởi áo cùng Trương Tam công tử ngủ chung một đêm, cho ngươi thoải mái... nghiệm chứng, thế nào?"

Mấy chữ cuối cùng, cô nói ý vị thâm trường.

Biểu tình của cô cũng vô cùng sâu xa, đôi mắt phượng hơi nheo lại đánh giá Trương Trường Ngôn từ trên xuống dưới, ánh mắt kia tựa hồ có thể lột sạch Trương Trường Ngôn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mac-no-tram-trieu-luong-bac-ca-trieu-dinh-van-xin-ta-dung-chet/chuong-98.html.]

Thế nào?

Không được!

Trương Tam theo bản năng lui về phía sau một bước, ôm chặt chính mình.

Hắn đối diện khuôn mặt xinh đẹp đến quá phận của Dung Chiêu, lại ngẫm lại cái gì mà cởi áo cởi dây lưng, ngủ chung giường... Không hiểu sao hai má nóng lên, mang tai đỏ bừng.

Hắn thẹn quá hóa giận: "Ngươi ngươi ngươi ngươi... ngươi im miệng! Bản công tử thích tiểu nương tử, ngươi chớ có dùng ánh mắt này nhìn ta! Phi, ai muốn cùng ngươi cởi áo cởi dây lưng ngủ chung giường? Không biết xấu hổ!"

Nói xong hắn vung ống tay áo, nổi giận đùng đùng rời đi.

Đi ra cửa, Trương Trường Ngôn nghiến răng nghiến lợi nói với Ngọc Trúc bên cạnh: "Dung Chiêu này chẳng lẽ là đoạn tụ? Sau này ngươi phải giúp công tử nhà ngươi để ý một chút, miễn cho bị chiếm tiện nghi!"

Ngọc Trúc: "...?"

Hắn không đi vào, không biết đã xảy ra chuyện gì, cũng không hiểu công tử đang nói gì.

Nhưng mà...

Ngẫm lại mặt mũi của Dung thế tử, lại nhìn tam công tử nhà hắn tuy rằng tướng mạo không tệ, nhưng vẫn không bằng Dung thế tử, rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi của ai mới được?

"Dung Chiêu nếu là nữ, ta vặn đầu xuống làm cầu đá, cha ta thật sự là mắt mờ, lại còn bảo ta đến thăm dò!"

Nói chuyện lưu manh cà chớn như vậy mà là nữ tử con khỉ khô!

Trương Trường Ngôn đã rời đi, nhưng hắn không chú ý tới khi Dung Chiêu vừa nói xong, Thạch Đầu đã vô tri vô giác đi tới bên cạnh bọn họ, nếu Trương Trường Ngôn thật sự muốn cởi quần áo của Dung Chiêu…

Thạch Đầu thở dài một hơi, rồi lại rất nhanh nhíu mày, ánh mắt lo lắng: "Thế tử, kế tiếp phải làm như thế nào?"

Đây thật đúng là trước có sói sau có hổ, tình cảnh của Dung Chiêu khiến Thạch Đầu lo lắng.

Thạch Đầu không phải là người lắm mồm, lần này hiếm khi hỏi ra miệng.

Dung Chiêu bỏ thư vào phong bì, thanh âm bình tĩnh trả lời: "Binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, trước tiên kéo dài đến khi Phúc Lộc Hiên khai trương, Phúc Lộc Hiên làm tốt, để cho người ta thấy lợi ích to lớn, ta mới có thể nói chuyện được với ba vị hoàng tử."

Về phần nói chuyện gì, Dung Chiêu đã nghĩ kỹ.

Mà hoài nghi của Trương thừa tướng... Chỉ cần có Trương Tam, lão sẽ không thể xác định, chỉ cần lão không xác định sẽ không thể dễ dàng ra tay.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi