MẠC THANH CA ĐẠI GIÁ CUỒNG PHI


Long Dật Minh lảo đảo đứng dậy, hắn đi về phía trước vài bước rồi lại ngã xuống, vẻ kinh ngạc thoảng hiện lên trên mặt hắn: “Ngươi có ý gì?” Thanh Thanh vỗ vỗ đầu kim long, quay người lại, ánh mắt đảo quanh bốn phía: “Còn nữa, với trận chiến này, càng có thể làm cho Kim Ô môn nổi danh thêm nữa chứ?”
“ Ngươi…..”
Sắc mặt Long Dật Minh trầm xuống, hắn quả thực không thể tin vào lỗ tai của chính mình, Kim Ô môn môn chủ này không phải đơn thuần muốn khiêu chiến với Long Đường, mà muốn dựa vào Long Đường, khiêu chiến với cả Lam Nguyệt!
Long Đường không chỉ đơn giản là ở Tề Quốc, cho dù đối với sáu nước cũng rất quan trọng.
Huống chi, lần này Long Đường xuất động một đội hình cường đại như thế đối phó với Kim Ô môn, tin tức này, chỉ sợ đã lan khắp Lam Nguyệt, năm quốc gia còn lại sẽ không có khả năng im lặng.
Long Đường không nghĩ là sẽ thất lại, cũng không nghĩ Kim Ô môn môn chủ chính là Kim Long đế quân, cho nên đối với việc người trong năm quốc có thể ẩn nấp ở Mục Thiên Nhai, cũng không có ý định đuổi đi, mà ngược lại muốn làm cho kỳ tài trăm năm Phiêu Phiêu nổi tiếng khắp Lam Nguyệt, cũng muốn làm cho năm quốc hiểu được, hậu quả của việc động vào Long Đường.
Cũng không dự liệu, tỉnh một đằng ra một nẻo, kết quả Long Đường lại trở thành bàn đạp của Kim Ô môn.

Điều này thật sự quá mức, nhưng Kim Ô môn môn chủ là Kim Long đế quân lại là sự thật, cho dù hắn có luyện đến Tử Long nguyên soái cũng không thế nào chống lại được người này.
Long Đường lần này …………. thật sự là bị hủy trong tay tiểu tử này?
Long Dật Minh nghe rõ tiếng chém giết từ bốn phía truyền đến, nhưng làm đại ca của mười vị lão gia của Long Đường, hắn lại bất lực như vậy, bảo sao hắn không tức giận?
Hận thù mang theo sức mạnh ghê gớm, thần long khí màu tím sậm trào ra từ cơ thể Long Dật Minh, vốn chỉ là màu tím nhạt lúc này lại biến thành màu tím đậm.
Sức mạnh đột biến, khiến cho cả người Long Dật Minh phồng to ra song cũng làm cho thương thế của hắn càng nặng.
Long Thanh Thanh nhìn những biến hóa không ngừng của Long Dật Minh, cười lạnh nói: “ Long Dật Minh, sao ta lại cho ngươi chết dễ dàng như vậy? Năm đó người đối phó thế nào với ta và nương ta, lần này ta nhất định sẽ thanh toán.”
Long Dật Minh kinh ngạc nhìn thân ảnh mình được kim long nâng lên.

Hai mắt Thanh Thanh nghiêm lại, giơ kim xích chỉ về phía Long Dật Minh, môi chậm rãi nói ra ba chữ.
Long Dật Mình ở giữa không trung đón gió, một lúc lâu không hề nhúc nhích, đến khi hắn hết sức, Thanh Thanh đã đứng bên cạnh, hắn vội vàng mở miệng: “Thanh…….”
Thanh Thanh lạnh lẽo cười, “ Đại bá, ta sẽ không cho người chết.” Âm thanh vừa xuất ra, Kim Long bỗng gầm lên, một ánh sáng màu vàng từ trên trời chiếu xuống, tốc đọ vô cùng nhanh khiến cho Long Dật Minh không thế nào tránh được, khoảng khắc bị một màu vàng bao trùm lấy, cả người hắn run run, thu nhỏ lại rồi từ từ đặt chân xuống đất.
Run rẩy trên mặt đất, Long Dật Minh vẫn đầy hoảng hốt, hắn không thể ngờ được nha đầu kia bị bọn họ luôn mồm kêu là phế vật lại chính là Kim Ô môn môn chủ!
Đã biết nữ nhi của yêu nữ kia không lưu lại được!
Đáng tiếc, hắn rốt cuộc cũng không thể mở miệng, rốt cuộc cũng không thể cử động, ánh vàng từ từ biến mất, bảy cân tám mạch của hắn bây giờ đều bị thương, thần long khí trong cơ thế cũng biến mất, hiệ giờ, hắn mới đúng là phế vật, một mặt không thể mở miệng nói, một mặt chính là phế vật không cử động được.
Báo ứng a!
Đây là báo ứng?!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi