MẠC THANH CA ĐẠI GIÁ CUỒNG PHI


Thần Long khí chính là bẩm sinh, cộng thêm ngày ngày tu luyện, dùng đề cao đẳng cấp.
Thần Long khí chung phân bảy cấp bậc, mỗi nhất cấp bậc đều sẽ có màu sắc Thần Long khí đều khác nhau.
Phân biệt là: Bạch Long sứ giả, Hoàng Long hộ vệ, Thanh Long kỵ sĩ, Lam Long thống lĩnh, Hồng Long chiến tướng, Tử Long Nguyên soái, cuối cùng chính là Kim Long Đế Quân.
Đẳng cấp càng cao, sức mạnh càng lớn.
Trăm năm qua, trong sáu nước xuất hiện lớp lớp nhân tài, nhưng không người nào có thể thành tựu Kim Long Đế Quân.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao sáu nước mỗi nước một phương.
“ Thanh Thanh, muội có nghe ta nói chuyện không vậy?”
Long Phiêu Phiêu thấy Long Thanh Thanh lâu chưa đáp lại, nhíu mày lên tiếng.
Long Thanh Thanh kết thúc dòng suy nghĩ, nhướn mày, cười nhàn nhạt nhưng lại hóa thành ấm áp, thân thiết, “Ta biết.”

Long Phiêu Phiêu đột nhiên quay lại, bất đắc dĩ thở dài: “Muội luôn như vậy nên mới bị những người đó xem thường, không được, lần này mặc kệ sử dụng biện pháp gì, muội và ta đều phải đem Ưng vương trở về.”
Long Thanh Thanh hiểu rõ nếu mình không gật đầu thì Long Phiêu Phiêu chắc chắn sẽ còn lải nhải đến lúc nàng gật đầu mới thôi.
Lưỡng lự một chút, Thanh Thanh chợt thấy cách đó không xa, trên bầu trời, xuất hiện một con bươm bướm bằng khói, con ngươi đen ngưng đọng lại, đột nhiên sáng ngời, nhìn về phía Phiêu Phiêu nói: “ Phiêu Phiêu, là tín hiệu của Liên Hương.”
Phiêu Phiêu nhìn con bướm mờ mờ trên bầu trời, cắn răng nói: “ Liên Hương sẽ không vô cớ phóng tín hiệu cho ta, xem ra Long Đường nhất định đã xảy ra chuyện gì. Thanh Thanh, xem ra lần này ta không thể cùng muội bắt Ưng vương, bất quá, muội cho dù không có ta bảo vệ, muội cũng nhất định phải…”
“Ta biết, ta nhất định sẽ bắt Ưng vương mang trở về…”
Trong khi Phiêu Phiêu chưa nói hết, Thanh Thanh liền cam đoan.
“ Ân, nhất định phải cho những người đó xem.” Long Phiêu Phiêu rốt cuộc cũng nở một nụ cười tươi, tay nắm lấy bàn tay của Thanh Thanh, lại có chút không yên lòng nhìn nàng: “ Nhưng muội thật sự có thể làm được chứ?”
“ Có thể, người khác nhìn ta như thế nào không quan trọng, chỉ cần Long Phiêu Phiêu ngươi tin ta là được rồi.”
Lông mi dưới ánh ban mai hơi lay động, sâu thẳm trong con ngươi phát lên một tia tinh nhuệ.
“ Nói rất đúng, thôi được rồi, ta đi trước.”

Long Phiêu Phiêu gật đầu, tựa hồ thật sự vui mừng, không ngờ Thanh Thanh lại nói với mình những lời này.
“ Được, mau đi đi.”
Long Thanh Thanh gật đầu nhìn theo thân ảnh rời đi.
Long Phiêu Phiêu là kì tài trăm năm có một ở Long Đường..
Tuy rằng chỉ có mười bảy tuổi nhưng đã thành công luyện đến tầng thứ tư của Ngạo Long Quyết, trở thành Thanh Long kị sĩ trẻ tuổi nhất.
Chỉ cần có nhiều thời gian hơn, tin rằng Long Phiêu Phiêu nhất định có thể sáng ngang bằng với tổ tiên Tử Long Nguyên soái, thậm chí là một tầng rất cao nữa – Kim Long đế quân.
Mười lăm tuổi, Long Phiêu Phiêu được phong là Hộ quốc thánh nữ.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao nàng lại có địa vị cao ở Long Đường cho dù không do chính thê sinh ra. Ở trong Long Đường không một ai là không kính trọng Long Phiêu Phiêu.
Chậm rãi thu hồi ánh mắt, Long Thanh Thanh ngẩng đầu, đưa mắt, cách đó không xa đã lộ ra đỉnh của ngọn núi, con ngươi đen không hề che dấu phát ra một đạo kim dật (nhanh nhẹn, tinh ranh)…
“Ô Nhã.”
Tinh nhuệ từ trong ánh mắt dần dần dịu xuống, Long Thanh Thanh không nhanh không chậm mà kêu lên một tiếng.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi