MẠC VƯƠNG XIN GIỮ LIÊM SỈ!!


...Sáng hôm sau...
Bạch Tử Lệ thức dậy từ tờ mờ sáng theo thói quen, vì hôm qua mệt quá nên chưa kịp thay quần áo.

Ngủ dậy muốn đi tắm rửa rồi thay nhưng lần đầu tiên đến nơi này, Bạch Tử Lệ không biết phòng tắm ở đâu, mở tủ ra thì chẳng thấy có bộ đồ nào được chuẩn bị cả.

Bạch Tử Lệ nghĩ chắc là chưa kịp chuẩn bị thôi nhưng càng nghĩ càng thấy lạ, ở đây một bóng người hầu, kẻ ở cũng không có, Mạc Chi Dương lại là một nhị hoàng tử, nhưng hôm qua Bạch Tử Lệ đi về thì không thấy bóng dáng người hầu kể cả là một chút...!
Chả nhẽ, nhị hoàng tử này bị thất sủng hay sao?
Hay là do thích được yên tĩnh như vậy?
Bạch Tử Lệ cũng chẳng suy nghĩ được bao lâu thì trong lòng bứt rứt, khó chịu, muốn đi thay đồ nhưng trước hết phải đi tìm đã.

Vừa nghĩ xong, Bạch Tử Lệ lập tức đi ra ngoài để tìm phòng tắm cho mình.

Lần đầu tiên Bạch Tử Lệ được đến nơi xa hoa, lộng lẫy như vậy nên không khỏi tò mò, thích thú mà ngắm nhìn xung quanh.


Vì mải ngắm cảnh đẹp nên đã va phải ai đó, vì không kịp đề phòng nên đã loạng choạng, sắp ngã xuống đất tới nơi rồi, tưởng rằng mông mình sắp chạm đất nên đã nhắm chặt mắt lại.

Nhưng đợi mãi, đợi mãi không thấy đau, Bạch Tử Lệ liền mở mắt ra
- "Ngươi có sao không? Ta xin lỗi, vừa nãy ta bất cẩn quá"
Người đàn ông trước mặt Bạch Tử Lệ không phải là phu quân của Bạch Tử Lệ mà là một người lạ nào đó Bạch Tử Lệ chưa gặp bao giờ.

Thấy người đàn ông đó đang đỡ mình, thấy sai sai nên đã đứng dậy rồi đẩy người đàn ông đó ra
- "Ta xin lỗi, là ta không chú ý đến"_ Bạch Tử Lệ cúi đầu xuống để xin lỗi như những gì mẹ đã dạy là làm sai thì phải xin lỗi, ít nhất mình nghèo về vật chất nhưng lương tâm, nhân cách thì không được phép như vậy
- "Không không không! Chính ta mới là người phải xin lỗi.

Là do ta không để ý.

Ngươi đừng như vậy mà, cứ ngẩng đầu lên đi
Bạch Tử Lệ nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên, người đàn ông đó sau khi thấy được dung mạo, nhan sắc đẹp tuyệt trần của cậu liền há hốc miệng ra, hai mất trợn tròn như không tin vào mắt mình vậy.

Con trai có thể đẹp tới như vậy sao...
- "Ta xin giới thiệu, ta là Kỳ Lâm.

Ta là bạn từ nhỏ của Mạc Chi Dương.

Rất vui được gặp ngươi"_ Kỳ Lâm cúi nhẹ người, đưa tay ra chĩa về phía cậu như muốn bắt tay
Nhìn người đàn ông ăn mặc vô cùng hở hang trước mặt mình, Bạch Tử Lệ hơi hơi có phần không đáng tin cho lắm, chần chừ mãi mới đưa tay ra bắt

- "Ta...!Ta là Bạch Tử Lệ, là người mà Mạc Chi Dương cưới về.

Rất vui được làm quen với ngài"_ Bạch Tử Lệ cũng rụt rè giơ tay ra bắt khi nghe Kỳ Lâm nói như vậy, thảo nào được phép đi đi lại lại trong đây
Kỳ Lâm khi thấy Bạch Tử Lệ, con tim đã bắt đầu xao xuyến, rung động và rất có thể yêu ngay từ lần đầu tiên gặp mặt rồi, tưởng Bạch Tử Lệ là người làm mới nên định tán tỉnh và rước về nhưng khi nghe thấy Bạch Tử Lệ nói mình là vợ mới cưới của Mạc Chi Dương, thì trong lòng sụp đổ, đau khổ khóc thầm
- "Ờm, có thể cho ta hỏi phòng tắm và quần áo để ở đâu không? Ta lần đầu tới đây nên không tìm thấy" _ Bạch Tử Lệ ngại ngùng hỏi Kỳ Lâm, mong sao Kỳ Lâm biết đường mà chỉ chứ thực sự Bạch Tử Lệ không biết nơi nào là nơi nào luôn
- "Phòng tắm ư? Không ai chỉ cho ngươi sao?"_ Kỳ Lầm ngạc nhiên khi cậu hỏi như vậy, ít nhất thì Mạc Chi Dương cũng phải chỉ cho Bạch Tử Lệ chứ? Sao mà lại bỏ vợ mới cưới ở một mình chỗ này được
- "Đúng vậy, ở đây không có ai để ta hỏi hết.

Nên ta mới hỏi ngài xem ngài có biết không, nếu không biết thì không sao đâu ạ, ta có thể tự đi tìm"
Bạch Tử Lệ thấy biểu cảm của Kỳ Lâm nghĩ chắc là mình làm phiền ngài ấy rồi.

Đang định rời đi thì bị Kỳ Lâm chặn lại
- "Ta biết đường đi đến đó.

Để ta chỉ cho ngươi"
- "Ôi thật vậy sao? Cảm ơn ngài nhiều lắm"
Bạch Tử Lệ vui vẻ khi nghe thấy Kỳ Lâm nói như vậy, cuối cùng cũng có thể tắm sau mấy ngày tất bật chuẩn bị cho lễ cưới mà không có thời gian chăm sóc cho bản thân.


Kỳ Lâm thấy cậu cười, tim lại bắt đầu đập mạnh lên, cậu có một sức hút rất ro lớn khiến cho Kỳ Lâm cứ nhìn mãi không rời thôi, lần đầu tiên trong đời Kỳ Lâm thấy được một người con trai đẹp như vậy, một vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành khiến người ta say mê từ lần đầu gặp mặt,một vẻ đẹp không thể chối bỏ, trong đầu thoáng lên suy nghĩ nếu Mạc Chi Dương đối xử không tốt với cậu ấy, chi bằng để mình rước cậu ấy về đối xử với cậu ấy tốt hơn.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện với nhau, Bạch Tử Lệ lúc đầu tường người đàn ông trước mặt là một người lạnh lùng nhưng ai ngờ tiêp xúc rồi mới thấy dễ gần lại còn rất tốt bụng nữa chứ, chỉ đến tận nơi và còn đi lấy quần áo mới cho Bạch Tử Lệ.

Kỳ Lâm sau khi đưa cậu đến phòng tắm rồi cũng đi ra chỗ khác để cậu có không gian thoải mái, trên đường đi cứ nghĩ đến lời đồn đại ở trong cung, cậu hoàn toàn khác xa so với những lời đồn là quái vật gớm ghiếc rồi xấu tính, chuyên đi ăn thịt người
- *Ai đồn cậu ấy là quái vật vậy? Mình thấy dễ thương mà.

Lại còn đẹp nữa, nếu mà tên kia không chăm sóc được cậu ấy thì để mìn chăm sóc hộ cho~*
Kỳ Lâm vừa suy nghĩ vừa đắc ý đi đến chỗ của Mạc Chi Dương để nói chuyện.

Trong đầu thì cứ nghĩ đến hình ảnh của Bạch Tử Lệ mãi thôi....


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi