MANG THEO TIỀN VỐN TIẾN VÀO ĐOÀN PHIM

Tạ Dư An nói: "...Là ông chủ Nhậm"

"Ông chủ Nhậm? Nhậm Văn Ký sao? Nhưng mà gã là trai thẳng, lại còn ngu dốt đần độn." Thẩm Trọng Thành nghe đến ba chữ ông chủ Nhậm liền nói ra tên họ đầy đủ, còn nói luôn cả tính hướng của người ta, Tạ Dư An nghe anh ta nói thế thì liền suy nghĩ một chút, hình như đúng là những người bên gối ông ta đều là nữ cả.

Nhưng mà nếu Nhậm Văn Ký này với người Liễu Tiễn Ninh nói đều là một thì tại sao lại nói với mình là đến mua vui cho ông chủ Nhậm?

Thẩm Trọng thành thấy Tạ Dư An có vẻ không tin tưởng mình lắm liền nắm lấy tay cậu kéo sang một bên, để cậu nhìn tình hình phía bên kia của Nhậm Văn Ký, không bao lâu sau thì những người xung quanh tản ra không ít, nhưng rất nhanh lại có bóng dáng phụ nữ bước đến khoác lên cánh tay của ông ta, ngẩng đầu hôn ông ta một cái, động tác thân mật thể hiện hai người bọn họ là vốn một cặp.

Tạ Dư An đứng yên tại chỗ chốc lát sau đó rốt cuộc thở ra một hơi nhẹ nhõm___ cậu không hứng thú với việc làm người thứ ba.

Nhậm Văn Ký ở bên ngoài vẫn nói mình độc thân, thế nên cậu mới có thể cùng Liễu Tiễn Ninh mua vé tàu lên đây. Thế nhưng tốc độ thay bồ của Nhậm Văn Ký quá nhanh khiến cậu không biết rốt cuộc ông ta có phải đang độc thân hay không, nếu là có thì bỏ qua không nhắc đến nữa, còn nếu như ông chủ Nhậm đồng ý thì tính tiếp.

Nhưng giờ đã thấy rõ việc này rồi thì cậu cũng không cần đi hỏi nữa, Tạ Dư An không rõ mình nên cảm thấy may mắn hay mất mát nữa, cậu nghĩ điều này như một điềm báo trước nhỉ?

Báo trước rằng cậu không cần bán thân để xoay chuyển tình thế hiện giờ.

Cho nên Tạ Dư An suy nghĩ một chút liền từ bỏ việc tìm kim chủ cứu vãn tình thế, thầm nghĩ vẫn là nên nghe lời Tất Đông Thụ, trở về bàn bạc lại, xem có tìm được cách nào khác hay không?

"Em nhìn rõ chưa? Nhậm Văn Ký là thẳng, nhưng anh lại không phải." Thẩm Trọng Thành không cho cậu nghĩ nhiều đã nắm lấy tay cậu đặt lên cơ ngực bự của mình, còn nhấn nhấn xuống một chút rồi nghiêm túc nói: "Anh là gay, anh có thể làm kim chủ của em, em quyến rũ anh đi."

Tạ Dưa An: "......"

Tạ Dư An thử giật lại tay nhưng không cách nào giãy ra được, Thẩm Trọng Thành dùng lực rất mạnh, anh ta thấy cậu giãy dụa như vậy lại thấy rất kì quái: "Em không muốn sờ sao? Anh thấy em cứ nhìn chằm chằm vào ngực anh nên tưởng em muốn sờ."

"......."

Cái tên Bá Hổ Thẩm Trọng Thành này quả thật quá thẳng thắn khiến cậu không cách nào đỡ nổi.... cảm giác lúc trước cậu nghĩ là lãng mạn đều là chó má, là do cảnh đêm quá đẹp rước lấy tai họa.

"Anh thật sự rất thích em, em nếu không muốn anh làm kim chủ vậy anh làm bạn trai em có được không?" Thật sự là cái tên Bá Hổ Trầm Trọng Thành này vẫn còn có thể thẳng thắn hơn nữa mà nói: "Ngực bự của anh đều cho em sờ mỗi ngày."

Tạ Dư An lần này không đỏ mặt mà có chút muốn cười, hơi bất đắc dĩ mà lắc đầu nói: "Anh Thẩm, nếu như anh đã biết em thì phải biết em là hạng người gì. Huống chi anh cũng đã biết tôi muốn đi quyến rũ Nhậm Văn Ký, tôi cần rất nhiều tiền, anh không tưởng tượng được nổi đâu, cho nên tôi... không thể làm bạn trai anh được."

Tạ Dư An chưa từng nghe qua tên Thẩm Trọng Thành, cứ cho anh ta là con trai của ông chủ giàu có nào họ Thẩm đi thì hiện giờ công tử bột có quá nhiều, tiện tay chi ra chục triệu hay hai chục triệu bao nuôi một ngôi sao nhỏ cũng không có vấn đề gì. Nhưng cậu bây giờ chính là miếng đậu phụ ai thấy cũng chê thối, dù có chi tiền đè vụ bê bối cũng phải mất mấy triệu, tất nhiên nếu có thể nâng đỡ cậu lên một lần nữa thì càng tốt.

Hiện tại cậu không phải tỏ ra trong sạch mà từ chối Thẩm Trọng Thành bao nuôi, cậu đang cần rất nhiều tiền, nhưng cậu cũng muốn cho Thẩm Trọng Thành biết rõ việc của cậu nghiêm trọng đến mức nào.

Ít ra cậu cũng không muốn Thẩm Trọng Thành vì "lần gặp lãng mạn" này mà nhất thời nóng đầu quăng tiền vào cái động không đáy, tránh cho bị người nhà trách cứ.

Nếu như Thẩm Trọng Thành hiểu rõ vấn đề nhưng vẫn kiên trì như trước, vậy thì... cậu chắc sẽ không từ chối nữa, vì cậu thật sự cần tiền. Nếu như không nhắc đến việc bao nuôi thì có thể cặp với một người đẹp trai như này cũng không lỗ.

Nhưng khi Thẩm Trọng Thành nghe cậu nói thế lại vô cùng không vui, nhíu mày nghiêm túc nói: "Đừng có nói tìm người bao nuôi em, khó nghe vô cùng."

Tạ Dư An" "....."

Những chữ này không phải điều là anh nói sao?

Nhưng mà sau vài giây, Thẩm Trọng Thành lại nói: "Anh biết em cần tiền, yên... tâm đi, anh có rất nhiều tiền, nhiều lắm, em không tưởng tượng nổi đâu, nên là hai chúng ta hãy ở cùng nhau đi."

Trái tim Tạ Dư An lần thứ ba mạnh mẽ mà đập bùm bụp, trong thời gian ngắn không thể dừng lại được, cho nên cứ lần bốn lần năm mà dộng bùm bụp lên xương sườn của cậu, lần đầu tiên Tạ Dư An bày ra biểu cảm "nai vàng ngơ ngác" vô cùng sống động.

Cậu lắp bắp mở miệng, có chút không dám tin lời của Thẩm Trọng Thành: "Anh Thẩm.... anh___"

Thẩm Trọng Thành nhìn cậu rồi lại cười lên, tiếp đó bỗng nhiên đưa tay ôm lấy cậu vào lòng, Tạ Dư An vô thức đưa tay áp lên lồng ngực anh ta, tiện thể sờ một cái trên cơ ngực, cậu ngửa đầu kinh ngạc nhìn người đàn ông nọ, giây kế tiếp lại bị nắm cằm hôn lên.

Môi của Thẩm Trọng Thành không lạnh lẽo giống như mặt của cậu, ngược lại vô cùng ấm áp mềm mại mà áp lên môi cậu, hơi thở nóng bỏng suýt làm cậu nghẹt thở, cho đến khi có một vật gì đó mềm mại trượt vào khoang miệng cậu thì nhịp tim bỗng chốc đập dữ dội hơn.

Vừa kết thúc nụ hôn, hô hấp cùng nhịp tim của Tạ Dư An hoàn toàn rối loạn, Thẩm Trọng Thành đưa tay giữ lấy gáy cậu sau đó áp mặt Tạ Dư An vào lồng ngực mình rồi nói: "Đừng gọi anh Thẩm, gọi ông xã đi."

Vừa rồi còn nói làm bạn trai, sao quay ngoắc thành chồng luôn rồi?

Tạ Dư An nghe từng tiếng tim đập trong lồng ngực anh ta, vẫn còn chưa hoàn hồn lại nghe Thẩm Trọng Thành phun từng chữ trầm thấp vào vành tai khiến cậu cảm nhận được từng luồng tê dại.

"Cục cưng, nhớ kĩ tên của chồng em."

"Thẩm Trọng Thành."

Tạ Dư An bị cơ ngực bự của Thẩm Trọng Thành làm cho hoa mắt chóng mặt, ngơ ngác nhìn mình bị Thẩm Trọng Thành lôi kến trước mặt một vài người rồi ngồi xuống.

Mấy người này có lẽ là bạn của Thẩm Trọng Thành, nhưng khi Tạ Dư An ngẩng đầu nhìn rõ những người đang ngồi trước mặt thì bỗng nhiên vô cùng xấu hổ_____ Không ai xa lạ chính là nữ chính trong bộ phim 《 Giấc Mộng Trường An 》, là bộ phim giúp cậu trở nên nổi tiếng, Bối Nghệ Hạm.

Cậu vốn diễn vai nam phụ, tất nhiên là làm cho vị nữ chính này chết lên chết xuống một phen, diễn ra một tên nam phụ vô cùng si tình, bây giờ hai người lại gặp nhau trong tình huống này, cậu quả thật không biết mở miệng chào hỏi như thế nào nữa.

Vốn những người này đang nâng chén vui vẻ say sưa lại thấy Thẩm Trọng Thành mang theo Tạ Dư An qua đây đều có chút sững sốt, lại càng miễn bàn Thẩm Trọng Thành lại thay đổi quần áo một lần nữa suýt thì không nhận ra được.

Mọi người im lặng một lát, sau đó người đàn ông đang ôm Bối Nghệ Hạm khẽ lên tiếng trước, cười cười nhìn Tạ Dư An, nói với Thẩm Trọng Thành: "Ông chủ Thẩm thật sự đem "Tạ công tử" thu vào tay rồi à."

Tạ Dư An vừa nghe lời này của anh ta thì thân thể đang tràn đầy nhiệt huyết nóng bỏng bỗng lạnh đi một nửa, một phần là bởi vì từng chữ của người đàn ông này với cả ánh mắt đều toát lên vẻ khinh thường, phần còn lại thì là vì cậu tự suy diễn.

Cậu thật sự bị màn đêm cùng cơ ngực bự làm cho đầu óc mê muội, cậu căn bản không hề biết tình hình thật sự của Thẩm Trọng Thành, nhỡ đâu anh ta chỉ lừa gạt cậu, cái gì mà đem "Tạ công tử thu vào tay".

Nếu như Thẩm Trọng Thành thật là con nhà giàu đời hai gì gì đó, vậy bọn họ chả phải những tên nhà giàu thích cùng người ta đánh cược có thể đem người đoạt tới tay hay không sao?

Bây giờ nghe người đàn ông này nói như vậy, lại nhớ đến việc Thẩm Trọng Thành vốn đã biết cậu từ trước, cho nên mới giả làm bác sĩ để gặp mặt, sau đó đưa thuốc, mọi thứ chả phải đều được Thẩm Trọng Thành lên kế hoạch từ đầu hay sao?

Trái tim Tạ Dư An càng thêm nguội lạnh, cảm giác mình đúng là chưa ăn đủ bài học, rõ ràng đã từng bị người ta hợp sức chà đạp đến cái độ này mà giờ vẫn không có một chút cảnh giác nào hết.

Nhưng rất nhanh, một người đàn ông khác ngồi trên sofa lại nói: "Ông chủ Quách nói gì vậy? "Tạ công tử" vốn là người tình trong mộng của anh Thẩm đấy."

Tạ Dư An nghe người này nói xong nội tâm ngày càng lạnh hơn, cho dù anh ta không nói giống như ông chủ Quách nhưng căn bản không khác gì nhau, cảm giác như đang nói thật nhưng cậu vẫn thấy anh ta như đang trêu chọc cậu vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi