MAO SƠN TRÓC QUỶ NHÂN

Nhuế Lãnh Ngọc ở gần đó nhất, là người đầu tiên xông tới, lấy ra toái hồn trượng, đánh ra mấy con lệ quỷ vừa mới chui vào, quay đầu nói với Diệp Thiếu Dương: “Lương thượng phi thổ, tứ trụ chịu phá, trước tiên ứng với vị trí Thiên Xu Tinh, kế tiếp sẽ là vị trí tam tinh Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, sau đó vị trí của Bắc Đẩu Thất Tinh cũng sẽ xuất hiện khe nứt, nhanh nghĩ biện pháp!”

Vừa dứt lời, vị trí Thiên Cơ Tinh đã xuất hiện một khe hở, Uông Ngư vội vàng chạy đến đó.

“Các người trấn thủ ở đây, ta lên trên núi nhìn một chút! Nhất định phải trụ vững!”

Nói xong, Diệp Thiếu Dương liền cất bước, chạy thật nhanh về phía ngọn núi chỗ thần tượng: Nếu kết giới bị tấn công từ bên trong, nhất định là đến từ chỗ thần tượng, là chủ trận của cả trận pháp! Phải nhanh chóng giải quyết vấn đề, nếu không ….

khe nứt sẽ càng lúc càng lớn, hậu quả không lường hết được.

Một đường chạy lên đỉnh núi, Diệp Thiếu Dương gương mắt lên mà nhìn, tức khắc hít vào một ngụm khí lạnh: Đỉnh núi nơi có thần tượng của Diệp Pháp Thiên, phía dưới chân tượng bị nghiêng hẳn sang một bên, nhìn qua lung lay như sắp đổ, có mấy bóng người cả người ngăm đen, đang ở một bên đáy tượng, mà cong người, không ngừng thổi thi khí màu đen vào thần tượng.

Diệp Thiếu Dương tập trung nhìn lại, là mấy con địa thi, trong lòng liền bừng tỉnh ra: đây nhất định là âm mưu của Tu La Quỷ Mẫu, bà ta biết kết giới thiên địa nhị huyệt phải điều hòa, từ bên ngoài căn bản là không thể xông vào, cho nên…… không biết từ lúc nào đã làm ra mấy cái địa thi, từ dưới đất chui lên, cũng không trách được là mình bất cẩn, Quỷ Mẫu thực quá xảo trá, đến trời mới biết như thế nào bà ta lại nghĩ ra mấy biện pháp kỳ quái như thế.

Diệp Thiếu Dương rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, lao nhanh tới, mấy con địa thi vừa thấy đến Diệp Thiếu Dương, dường như cũng biết được hắn lợi hại, không dám phản kích, mà chui xuống dưới đất mà trốn.

Diệp Thiếu Dương đuổi tới, từ ba lô lấy ra một bao hồng tiêu to, không chút tiết kiệm mà rắc xuống mấy cái lỗ mà địa thi vừa chui vào một ít, sau đó lấy ra phù hỏa mà bật lửa, lập tức nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết phía dưới, từng luồng thi khí tanh tưởi, lẫn trong sương khói không ngừng toát ra.

Diệp Thiếu Dương chẳng quản bọn chúng nữa, vươn tay ra phía sau lưng tượng kiểm tra, cảm giác một chút, phát hiện tượng đá vẫn đang không ngừng tản ra cương khí, trong lòng cũng an tâm một ít, đã không bị thi khí quấy nhiễu, chỉ cần tượng đá không ngừng thả ra cương khí, trận pháp có thể từ từ khôi phục lại, dù Quỷ Mẫu ở bên ngoài có dùng thủ đoạn gì, cũng không thể ngăn cản được.

Nhưng tượng đá bị thi khí ăn mòn trong thời gian khá dài, hơn nửa đã bị thi khí xâm chiếm, tuy có thể tự hành khôi phục, nhưng quá trình này rất chậm, trong thời gian này, Diệp Thiếu Dương sợ có chuyện khác sẽ xảy ra, vì thế hai tay dán lên thần tượng, phóng ra cương khí, khu trừ thi khí bên trong tượng đá, sau đó nghiêng thần tượng về vị trí cũ.

Tượng đá tự mình không ngừng phóng thích cương khí, trận pháp dần dần được chữa trị, mấy vết nứt trên kết giới đã dần thu nhỏ lại rồi biến mất.

Tu La Quỷ Mẫu ghé vào trên đỉnh kết giới, nhìn về phía Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương nhìn bà ta cười cười, nghĩ thầm quá là nguy hiểm, không ngờ nó lại dám lén lút giở trò quỷ tại đây, giống như bọn kiến đang chầm chậm gặm đổ cây cổ thụ.

May mắn là mình ngửi được thi khí đã kịp thời tỉnh lạ i, bằng không hậu quả thật không dám tưởng tượng.

“Mọi người, mau tới đây giúp ta!”

Diệp Thiếu Dương nhìn về bọn họ mà la lớn.

Mấy người Nhuế Lãnh Ngọc lập tức chạy tới, đứng vòng quanh tượng đá thành một vòng, từng người cố sức đẩy tượng đá, dùng pháp lực của mình thanh trừ thi khí trong thần tượng.

Theo thi khí không ngừng giảm bớt, làm cho tượng đá đã nghiêng trở lại được một chút.

Tiểu Mã không thể giúp gì việc này, chỉ biết đứng một bên nhìn, đột nhiên phát hiện cái gì, chỉ lên đỉnh của kết giới nói: “Quỷ Mẫu không thấy nữa!”

“Có khả năng là thấy không thành công, nên bỏ đi rồi.”

Diệp Thiếu Dương thuận miệng nói, kết quả vừa mới dứt lời, đột nhiên cảm thấy tượng đá đột nhiên trầm xuống, suýt chút nữa thì ngã xuống, cảm giác được cổ lực lượng đáng sợ, đang treo lên trên tượng đá.

Quay đầu thì thấy, một mị ảnh màu lam, đang bò ra từ một cái hố do địa thi đào ra, nửa thân mình áp vào tượng đá, hướng về phía mình cười một cách tà mị.

Tu La Quỷ Mẫu! dĩ nhiên là từ phía dưới chui lên đây! Diệp Thiếu Dương lập tức hiểu ra, bà ta lợi dụng tượng đá bị thi khí ăn mòn, trận pháp chưa hoàn toàn hồi phục như cũ, đã đột phá kết giới, chui tới nơi này.

Nhưng kết giới cũng không hoàn toàn mất đi hiệu lực, cho nên bà ta chỉ có thể chen vào nửa thân mình, hơn nữa còn liều mạng dùng quỷ khí ăn mòn thần tượng, một khi toàn bộ tượng đá bị ăn mòn, không phóng thích cương khí nữa, kết giới nhất định sẽ bị sụp đổ…… Trong khoảng thời gian ngắn, không chỉ Diệp Thiếu Dương, mà tất cả mọi người lập tức nghĩ đến kế hoạch của Quỷ Mẫu, sau một giây ngắn ngủi kinh ngạc, từng người đều xuất ra toàn thân pháp lực tuôn vào trong tượng đá, không cho nó ngã xuống.

Nhưng Tu La Quỷ Mẫu tu vi rất mạnh, đã đạt tới cấp độ khủng bố, dùng pháp lực tự thân mà có thể chống lại Diệp Thiếu Dương cùng tất cả mọi người, mắt thấy thần tượng vốn đang được dựng đứng lên, lại một lần nữa từ từ ngã xuống.

Trong lúc tình thế cấp bách, Diệp Thiếu Dương rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, dùng thân kiếm chống đỡ xuống góc của mặt đất cùng tượng đá, nhờ thần lực của Long Tuyền kiếm, chống lại Quỷ Mẫu.

“Ha ha ha, vô dụng, Diệp Thiếu Dương, chờ ta phá được phong ấn, nhất định sẽ giết sạch các ngươi, rồi lấy đi quỷ hồn ……”

Quỷ Mẫu vừa làm phép, vừa nhìn Diệp Thiếu Dương, cười khanh khách.

Hai bên vẫn là lần đầu tiên đối mặt gần đến như vậy, Diệp Thiếu Dương bình tĩnh nhìn mặt của Quỷ Mẫu: Quỷ Mẫu dung mạo tú lệ, chỉ là trên mặt có năm màu sắc, trang điểm diễm lệ, nhìn qua cực kỳ yêu dã tà mị.

Quanh thân bà ta, quanh quẩn một cổ năng lượng màu đỏ tươi, đang không ngừng xoay tròn vây quanh thân thể, tuy chỉ cách xa mấy thước, nhưng Diệp Thiếu Dương vẫn có thể cảm nhận được uy áp của khối năng lượng quanh thân bà ta.

Đây chính là trận chiến của mình, một trận chiến quyết định chung cuộc, địch nhân ---

- Tu La Quỷ Mẫu! Diệp Thiếu Dương chậm rãi hít thở, trong lòng lo sợ không yên: Có thể làm cho mình, một Thiên sư ở dưới tình huống không gần như vậy, cảm nhận được áp lực, Tu La Quỷ Mẫu này, tu vi quả thật rất cao cường, so với những gì mình nghĩ trước đây, còn vượt xa gấp mấy lần! Tuy đối mặt kẻ thù ở gần như vậy, Diệp Thiếu Dương cũng không có ra tay, mấy người Nhuế Lãnh Ngọc cũng không động thủ: Ở tình huống trước mắt này, bọn họ biết dù có cùng nhau xông lên, cũng không có cách nào giết chết được Quỷ mẫu, nhiệm vụ quan trọng trước mắt bây giờ, là bảo hộ thần tượng, không được để ngã xuống, vì thế mọi người đều ra toàn lực, nỗ lực đối kháng thế ép xuống của tượng đá.

Tu La Quỷ Mẫu cũng giống như bọn họ, hai tay ôm tượng đá, không ngừng trút ra quỷ lực.

Hiện tại bà ta chỉ có nửa thân mình trong kết giới, muốn tiến vào hết, chỉ có cách lật ngã tượng đá, nhưng bà ta không thể buông tay ra, bằng không một khi tượng đá được dựng trở lại, kết giới phục hồi như cũ, bà ta sẽ không còn cơ hội tiến vào.

Vì thế, Quỷ Mẫu cùng mấy người Diệp Thiếu Dương, hình thành một loại ăn ý kỳ diệu: Không ai công kích đối phương, hai bên đều dốc toàn lực tác động vào tượng đá, lấy đó làm điểm tựa để quyết định chiến thắng.

Diệp Thiếu Dương một tay ấn chuôi kiếm, dùng pháp lực liên tục kích phát tiên lực của bảo kiếm, nhưng cũng chỉ có thể giảm xuống xu thế ngã xuống, không lâu sau, Lão Quách trước tiên đã chịu không nổi, bị quỷ khí bên trong tượng đá ăn mòn, phun ra một hơi, rồi ngã lăn trên mặt đất há mồm thở dốc, cả người lâm vào trạng thái mất sức.

Tiếp đó, mấy người Nhuế Lãnh Ngọc sắc mặt cũng dần tái nhợt, mồ hôi liền tuôn ra như mưa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi