MẬT SỦNG SAU CƯỚI: LÃO CÔNG THẬT CAO LẠNH



“Tôi! ”“Ngoan” Anh nhắm chuẩn cánh môi phấn nộn, cúi đầu hôn thêm lần nữa.

Ngón tay thon dài bắt đầu cởi quần áo của cô xuống.

Lương Tiểu Ý cuối cùng nhịn không được đẩy Tô Lương Mặc ra, khuôn mặt ửng đỏ, khẽ quát: “Không được! Anh Tô, anh quên rồi sao? Tôi đến kì rồi!” Lương Tiểu Ý tức giận nhìn người đàn ông đang động tình trước mắt.

“Khụ! khụ,khu” Hiếm khi, Tô Lương Mặc lúng túng ho khan, nói sang chuyện khác: “Đi ăn trưa thôi, cô muốn ăn gì?”“Cái gì cũng được?”“Đúng vậy!”Lương Tiểu Ý cười tủm tỉm: “Vậy tôi muốn ăn suất ăn gia đình”Tô Lương Mặc nhướng mày, cẩn thận tìm tòi trong trí nhớ của mình xem có thông tin về suất ăn gia đình này không! một lúc sau, quay sang hỏi Lương Tiểu Ý: “Toàn Gia Dũng là cái gì?”Lương Tiểu Ý kinh ngạc nhìn Tô Lương Mặc, Đứa trẻ đáng thương này, lớn như vậy còn chưa ăn KFC.

“Suất gia đình chính là KFC đó.

Nói KFC, Tô Lương Mặc liền hiểu, sau đó tức giận nói: “Lương Tiểu Ý, cô thế mà lại ăn thứ rác rưởi đó!”“Đây không phải rác rưởi, hồi ở Mỹ tôi vẫn thường ăn mà”Điều kỳ lạ là, khi Tô Lương Mặc nghe thấy lời của cô, phản ứng đầu tiên là hỏi cô: “Một mình?”“Tất nhiên” Savvy căn bản sẽ không ăn đồ ăn nhanh, theo lời của Savvy, những đồ đó quá khó nuốt, đến chó cũng chẳng thèm.


Trên phương diện này, quan điểm của Savvy và Tô Lương Mặc lại cực kì thống nhất.

Kỳ quái là! Chính Lương Tiểu Ý cũng không hiểu sao chủ đề câu chuyện của hai người lại đột nhiên thay đổi thành thế này? Lại nói, cô chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày người đàn ông này có thể bình tĩnh nói chuyện thường ngày với cô.

Buổi chiều tại tập đoàn Tô Thị vẫn yên lặng giống như bình thường, Tô Lương Mặc lái xe xuống hầm gửi xe, trực tiếp dùng thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc đi thẳng lên tầng 65.

Lương Tiểu Ý cầm bắp ngô vui vẻ cắm đầu ăn, cũng không thể trách cô được, hôm nay bởi vì một tên điên nào đó giày vò quá mức chịu đựng, kết quả của việc tiêu hao quá nhiều thể lực là bụng sớm đói đến cồn cào.

Khi thang máy mở cửa, đồ vật trên tay các nhân viên ở tầng 65 của tập đoàn Tô Thị không ngừng rơi vỡ.

Người phụ nữ bọn họ gặp vào buổi sáng hôm nay trên tay cầm một bắp ngô lớn vừa đi vừa gặm, càng đáng chú ý hơn là, một tay tổng giám đốc lạnh lùng vừa bê suất ăn gia đình vào trong lòng vừa dắt lấy người phụ nữ kia, một tay khác cầm một chai coca.


Trong chớp mắt, toàn bộ đại sảnh trở lên im lặng một cách kỳ lạ, tiếng trật khớp hàm không ngừng vang lên, hàng loạt đôi mắt như muốn rơi ra khỏi tròng, vị tổng giám đốc luôn luôn nghiêm túc thận trọng của bọn họ giúp một người phụ nữ gương mặt bình thường, dáng người không có chút nổi bật xách suất ăn gia đình!Nhất thời, tất cả ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Lương Tiểu Ý, ai cũng tìm hiểu xem rốt cuộc người nữ lạ mặt này hấp dẫn ở điểm nào, nhìn trái nhìn phải! vẫn là một khuôn mặt vô cùng bình thường.

Lương Tiểu Ý cảm thấy da đầu tê dại, bị nhiều đôi mắt “nóng bỏng” nhìn chằm chằm như vậy cô mới phát hiện cửa thang máy đã mở ra từ lúc nào.

Cô lúng túng đứng im tại chỗ, không biết nên làm gì.

Lúc này, người đàn ông đứng bên cạnh cô lạnh lùng đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, ngay lập tức bức lui những ảnh mắt tò mò đó.

Sau đó dắt tay cô, không chút để ý đi về phía phòng làm việc.

Thời gian còn lại trong ngày, hai người khó được yên bình ở bên nhau.

Có lẽ trong tiềm thức có nguyện ý tin tưởng câu nói “tôi muốn cưng chiều cổ” của Tô Lương Mặc, Lương Tiểu Ý vốn muốn yên lặng thu hồi lại tình cảm của mình đối với anh, hiện tại cô lại có chút dao động.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi