Chương 452
Anh nợ cô ấy nhiều lắm, tỉ mỉ mà nói, anh nợ cô ấy một cái mạng! Sao Tổng giám đốc Tô không lấy tính mạng của mình trả cho cô ấy?” Savvy nói giọng mỉa mai, Lục Trầm tức giận lao về phía trước, nắm đấm tung về phía Savvy: “ĐMMI Không biết nói chuyện thì ngậm miệng lại!”
Một bàn tay giơ ra, tóm lấy nắm đấm của Lục Trầm, đồng thời, giọng nói lãnh đạm của Tô Lương Mặc vang lên: “Tôi nhớ tôi nợ cô ấy rất nhiều. Nhưng bây giờ tôi vẫn chưa thể chết, tôi phải giữ cái mạng này để xử lí những người đã từng làm tổn thương cô ấy” Biểu cảm trên khuôn mặt người đàn ông rất bình tĩnh, bình tĩnh đến mức không biết tại sao Lục Trầm lại nhìn thấy được lòng như tro nguội và phong bão sắp ập đến.
“Ha ha” Savvy cười lạnh, “Nói thì hay lắm, chẳng phải vẫn là sợ chết sao?”
“Anh thích nói thế nào thì nói” Tô Lương Mặc lãnh đạm, không tranh cãi, chỉ nói: “Savvy, cho dù nhà họ Klutz anh thế lực có lớn như thế nào, cũng đừng quên, anh đang đứng trên đất đai của nước Z, nếu tôi không cho thông hành, thi thể của Tiếu Ý anh cũng không mang đi được”
Nghe thấy thế, mắt Savvy sáng lên, đứng thẳng, “Nói như vậy nghĩa là lần này Tổng giám đốc Tô chuẩn bị hoàn thành nguyện ước cuối cùng của Tiểu Ý, để tôi đưa cô ấy đi?”
“Vậy cậu Savvy Wayne Klutz có muốn hoàn thành tâm nguyện của tôi không?” Không sai, trước khi nghe thấy những lời cuối cùng của Tiểu Ý, Tô Lương Mặc anh đã thỏa hiệp rồi.
Đúng như lời của Tiểu Ý, có một người phụ nữ ngốc nghếch tên là Lương Tiểu Ý, cô dùng thời gian ít ỏi của mình để ở bên cạnh người đàn ông vô tình vô nghĩa máu lạnh, cuộc đời của Lương Tiểu Ý đâu đâu cũng là dấu vết của Tô Lương Mặc…
Kể cả… anh không muốn, anh đau lòng…
“Tổng giám đốc Tô có ý gì?” Sắc mặt Savvy chợt thay đổi: “Anh đang uy hiếp tôi?”
“Cậu Klutz có thể xem đó là uy hiếp, chỉ cần cậu Klutz hãy nhớ rằng” Tô Lương Mặc nheo mắt, ánh mắt sắc nhọn như: con dao đâm vào Savvy: “Cậu Klutz phải nhớ rằng, người ngồi đối diện với anh là ai!”
Một câu nói, không cần uy hiếp nhưng hiện rõ sự bá đạo của người đàn ông.
Tim Savvy đập thình thịch, nheo mắt nhìn khuôn mặt vô cùng nghiêm túc của Tô Lương Mặc… Hai người có vẻ không làm bất kì điều gì nhưng lại đấu tranh quyết liệt trong lòng.
Một lúc sau Savvy thu lại tầm mắt… Hơ hơ, Tô Lương Mặc quả nhiên là Tô Lương Mặc.
Ngay cả khi đã đến bước đường này vẫn không chịu nhường bước.
Nếu không phải trước đây anh ta từng nhìn thấy bộ dạng điên cuồng của Tô Lương Mặc, Savvy gần như không dám tin người đàn ông này vẫn có thể lý trí như thế.
Cũng được… Đám cưới sao?
Tổ chức đám cưới thì cũng được gì?
“Như anh muốn” Không quan tâm Savvy có đồng ý hay không, chí ít, sau bốn ngày nữa Lương Tiểu Ý sẽ tỉnh lại. Lúc đó, Lương Tiểu Ý đột nhiên phát bệnh, cũng vì không còn cách nào khác, anh ta mới tiêm thuốc trị bệnh vẫn chưa hoàn chỉnh vào người Lương Tiểu Ý, cũng vì chưa hoàn chỉnh nên có rất nhiều tác dụng phụ. Và một trong số các tác dụng phụ chính là sau khi tiêm vào người, các chức năng trong cơ thể sẽ giống như người chết.
Nếu Tô Lương Mặc lý trí hơn, dùng những thiết bị ý tế hàng đầu thế giới để kiểm tra thì có thể phát hiện ra sơ sót. Nhưng không may mắn rằng theo như Savvy biết được, bệnh viện dưới trướng của Tô Lương Mặc không có thiết bị y tế mà cả thế giới chỉ có hai cái.
Nhưng lúc đó người đàn ông này đã phát điên rồi. Anh không dám đối mặt với chuyện Lương Tiểu Ý đã chết, lúc anh trốn tránh cũng là lúc mất đi cơ hội biết được sự thật.
Ai cũng nói Tổng giám đốc Tô thành phố S, lạnh lùng cao ngạo, không ngờ người đàn ông tự cao tự đại đó cũng có lúc mềm lòng, cũng có điểm yếu.
“Nhưng” Savvy bỗng lên tiếng: “Đám cưới hay đám tang đều phải tổ chức cùng nhau, phải tổ chức ở bến cảng đại dương nơi mà có cánh đồng hoa hướng dương Tiểu Ý thích”