MẬT SỦNG SAU CƯỚI: LÃO CÔNG THẬT CAO LẠNH

Chương 875


Tô Lương Mặc thấy rõ sự tham lam trong ánh mắt của ông †a, đáy mắt anh hiện lên vẻ trào phúng: “A6 loại rẻ nhất”


Anh không phải là người không biết xe, Tô Lương Mặc là người đam mê xe, chỉ cần nhìn một cái là biết xe gì, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên: “Ông hãy nhìn kỹ cái tên ký trên chỉ phiếu đi”


Người đàn ông trung niên nhìn lại, thấy ba chữ to tướng “Tô Lương Mặc”, ông ta lập tức cảm thấy bối rồi, trên lưng toát mồ hôi lạnh.


“Tô Lương Mặc? Là… là Tô Lương Mặc của Tô Thị sao?”


“Thành phố S này còn có Tô Lương Mặc thứ hai nữa à?”


Giọng nói của Tô Lương Mặc lộ rõ vẻ lạnh lùng, anh thờ ở liếc nhìn người đàn ông trung niên kia: “Còn chuyện gì nữa không?”


Ông chú kia ra sức xua tay: “Không, không còn chuyện gì nữa. Tổng giám đốc Tô, xe của tôi không đáng tiền, đó là xe cũ. Vụ va chạm này chỉ làm hỏng đèn xe thôi, tôi có bảo hiểm, tôi trả lại anh chi phiếu này, anh nhìn đi…”


“Thứ mà Tô Lương Mặc tôi đưa cho là thứ mà ông thích thì lấy, không thích thì không lấy à?”


“A…”


“Lục Trầm đi thôi”


A?”


Lục Trầm liếc nhìn người đàn ông trung niên kia qua cửa sổ xe: “Cho ông thì ông cứ cầm lấy”


Anh ta nói dứt lời, khởi động xe một lần nữa, lái xe đi.


“Cậu vẫn chưa nói cho tớ biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?


Tô Lương Mặc ngạc nhiên. Anh còn tưởng tên Lục Trầm này bị quấy rầy như vậy thì đã quên mất chuyện vừa rồi, kết quả lại như thế này?


Tô Lương Mặc cười khổ: “Chịu cậu rồi” Anh lại nói tiếp: “Cậu đúng là con người cố chấp, tớ cũng phải khâm phục đấy”


“Cậu nói nhanh lên!”


“Tớ đang tìm Savvy Wayne Klut”


“Hả?”


Tô Lương Mặc tìm tên Savvy Wayne kia? Chắc chắn là có nguyên do nào đó.


“Tớ nhất định phải tìm được Savvy Wayne Klutz. Anh ta bị người ta mưu hại, sau đó bị nổ rơi xuống biển… Nhưng tớ đã xác nhận được, anh ta chưa chết. Nhưng Vân Đồng đã giấu anh ta đi rồi!”


Câu nói sau cùng anh nói như nghiến răng nghiến lợi.


“Chị không dám!”


Lương Tiểu Ý tức tới mức bật cười, nhìn Đường Điềm đang bị cô dùng dao gọt hoa quả uy hiếp, biểu cảm như muốn nói: “Chị chém tôi thử xem”! Lương Tiểu Ý không nói thêm gì nhiều, chỉ hơi dùng lực nhẹ ở cổ tay, mũi dao lập tức cứa một đường trên cổ Đường Điềm. Đường Điềm cảm giác được dòng máu nóng đang chảy trên cổ, sắc mặt lập tức thay đổi.


Cô run rẩy đưa tay sờ sờ cổ, sau đó giơ tay lên nhìn… “Ôi máu!”


“Chị, chị…” Cô ta lắp bắp “Chị” cả hồi lâu cũng không thốt ra được nửa câu oán thán. Lương Tiểu Ý khẽ liếc mắt, trong mắt xẹt qua một tia sáng…Quả đúng là ngựa hiền thì bị người cưỡi, mà người hiền thì bị người bắt nạt.


Cô nhìn về phía Vân Nhất, hôm nay nếu không phải nhờ anh ta có sự đề phòng thì nói không chừng giờ này cô đã thành người bị Đường Điềm uy hiếp rồi cũng nên. Đường Điềm căm thù cô như thế, chẳng biết được giờ phút này cô đã có kết cục như thế nào.


“Đường Điềm à, cô cũng đừng kêu gào nữa” Lương Tiểu Ý sắc mặt lạnh lùng, không hề thu dao lại, cô vươn tay nắm căm Đường Điềm, xoay cô ta về phía mìn| .ô lần đầu tiên tới thành phố này, iếp đón cô hết mực chân thành, thật không ngờ cô lại không biết tốt xấu, hôm nay còn đặt cái bẫy này cho tôi. Đường Điềm, cô khiến tôi quá thất vọng”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi