MẠT THẾ BÁNH BAO LÀ NỮ PHỤ



Tần Hiểu Đông vừa lái xe vừa hỏi em gái, “Nguyệt Nhi, hôm nay cảm thấy thế nào?”“Anh, em cảm thấy sách kia em một chút cũng xem không hiểu a.

” Tần Hiểu Nguyệt buồn bực mà nói.

Tần Hiểu Đông phụt cười một chút vui vẻ, “Nguyệt Nhi, phản ứng của em cùng với trước kia lúc không mất trí nhớ thật giống nhau, xem ra mất trí nhớ cũng không làm em thay đổi đối với chuyên ngành tài chính chán ghét.



Khoé miệng Tần Hiểu Nguyệt có chút run rẩy, may mắn mình nói lời nói thật, nếu mình hiện tại tức giận nói phấn đấu, có khả năng ngược lại sẽ khiến cho bọn họ hoài nghi, nếu thật sự Tần Hiểu Nguyệt cũng đối với này dốt đặc cán mai, như vậy chính mình cũng không cần phải nỗ lực học.

“Được rồi, dù sao chẳng qua chỉ là một tấm bằng mà thôi, chờ sau khi em tốt nghiệp, anh tìm người chuyên môn giúp em, anh cũng không tin bồi dưỡng không ra một người phụ nữ mạnh mẽ.

” Tần Hiểu Đông mở miệng an ủi Tần Hiểu Nguyệt.

Tần Hiểu Nguyệt liên tục xua tay, “Anh, vẫn là thôi đi, em giống như là dốt đặc cán mai.


Tần Hiểu Đông nhịn không được lắc lắc đầu, “Nguyệt Nhi, thật hy vọng em xoay chuyển ngược lại thật lớn, kết quả vẫn là có chút phí công, còn tốt anh trai em có thể nuôi được em.


Tần Hiểu Nguyệt nhịn không được thè lưỡi, hắc hắc, còn tốt, nếu để người anh trai này phát hiện linh hồn đã thay đổi, không biết anh sẽ là thái độ gì đối đãi với mình? Có thể trực tiếp đem mình bóp chết hay không?
Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy chuyện này cần là ngẫm lại rồi tính, nhưng ngàn vạn không thể nói cho người anh muội khống này, bằng không bản thân khẳng định chỉ có một con đường chết.


Thực nhanh, hai người liền về tới nhà, bởi vì thời gian mới 5 giờ, dì Ngô chỉ chuẩn bị cho bọn họ trà chiều, Tần Hiểu Nguyệt uống một ngụm trà sữa, ăn một miếng điểm tâm, liền nói với anh trai muốn đi ngủ.

Mà Tần Hiểu Đông đi xử lý công việc của mình, cũng không thể cho rằng hắn ở nhà thì thật sự có thể nghỉ ngơi.

Tần Hiểu Nguyệt về đến phòng, liền khóa trái cửa phòng, hôm nay cô mua không ít hạt giống, còn muốn đi vào trồng trọt.

Tần Hiểu Nguyệt vào trong không gian, trên mặt đất trong không gian có những túi hạt giống cô ném vào, cô nhìn xem bốn phía, ngày cả kho hàng cùng nhà tranh cũng không có, cũng không biết không gian này có thể giữ tươi hay không, nhìn dáng vẻ chắc là không được.

Đem hạt giống nhặt sang một bên, lại nhìn nhìn xẻng nhỏ gì đó mình mua trong tiệm hạt giống, cô đột nhiên cảm thấy về sau mình khẳng định sẽ thực vất vả, bởi vì xẻng nhỏ như vậy, làm việc còn phải ngồi xổm xuống a.

Tần Hiểu Nguyệt vừa kiểm tra rồi vừa lật những hạt giống đó, trước tiên cô đem một túi hạt giống dưa hấu cho vào trong đất, theo như lời ông chủ cửa tiệm nói, loại dưa hấu này thơm ngọt ngon miệng, căn bản không phải dưa hấu hiện tại trên thị trường có thể so, chẳng qua có chút khó trồng.

Tần Hiểu Nguyệt cảm thấy đất ở nơi này vẫn là không tồi, có lẽ cô có thể trồng được, cô đem hạt giống dưa hấu trồng tương đối thưa thớt, rốt cuộc thứ này là từ trong đất mọc lớn lên, cho nên cần thiết lưu lại không gian trưởng thành cho chúng nó.

Cô cầm một cái bồn đem nước trong hồ nước mang lại đây tưới một chút, chờ tưới xong nửa mẫu đất dưa hấu, cô cũng đã mệt đến nằm liệt.


Bất quá làm cô có cảm giác vui mừng, chờ đến lúc cô tưới xong, dưa hấu phía trước đã mọc ra mầm.

“Rốt cuộc làm xong, hôm nay liền cứ như này đi!” Tần Hiểu Nguyệt lẩm bẩm, thật là mệt chết cô.

Cô cởϊ qυầи áo ra, đến hồ nước ngâm trong chốc lát, sau đó liền trực tiếp lên giường đi ngủ.

Cô có chút mệt muốn chết rồi, vừa nằm lên trên giường, lập tức liền tiến vào mộng đẹp.

Thậm chí ngay cả Tần Nhiên cùng An Lâm trở về, cô cũng không có tỉnh lại.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi