MẠT THẾ BÁNH BAO LÀ NỮ PHỤ



Tần Hiểu Nguyệt ở trên núi rắc một ít hạt giống, cô chờ hơn nửa ngày cũng không thấy hạt giống nảy mầm, thậm chí tưới nước suối cũng không được, xem ra muốn ở trên núi gieo trồng rất khó.

Cũng không biết sau khi cây mọc tốt ở đất, có thể nhổ lên trồng ở chỗ này được không.

Nghĩ vậy một chút Tần Hiểu Nguyệt lập tức chuyển mấy cây dâu tây tới, cô đợi một lát, phát hiện dâu tây cũng không khô héo, như thế làm cô thở dài nhẹ nhõm một hơi, chuyện này chứng minh trên ngọn núi này vẫn có thể gieo trồng.

Tần Hiểu Nguyệt đem một nửa dâu tây cùng một nửa dưa hấu chuyển qua trên núi, cô quyết định tùy ý để mấy thứ này tự do trưởng thành, có lẽ về sau có thể thành dâu tây dại.

Hơn nữa hiện tại cô đang luyện tập thuật mưa rơi, về sau tưới cây đều không cần thùng, thật là quá suиɠ sướиɠ.


Chờ nàng đem rau dưa vừa mới trồng, bên ngoài phòng ngủ truyền đến thanh âm gõ cửa.

Tần Hiểu Nguyệt chạy nhanh ra không gian, liền nghe được thanh âm anh trai, “Hiểu Nguyệt, dì Ngô nói em ở phòng cả một buổi sáng.


“Anh, anh không phải đi làm sao, như thế nào lại về rồi.

” Tần Hiểu Nguyệt mở cửa, thấy được anh trai sốt ruột.

“Em không có việc gì là tốt, dì Ngô nói em cả một cái buổi sáng đều không đi ra khỏi phòng, làm anh vội muốn chết.

” Tần Hiểu Đông thở ra một hơi dài, anh chính là từ phòng họp chạy ra, không biết mọi người có thể cho rằng trong nhà anh xảy ra chuyện gì hay không?
“Anh, anh cũng quá đại kinh tiểu quái, em ở trong phòng đi ngủ.

” Tần Hiểu Nguyệt nhịn không được nói.

“Em không có việc gì là được, vừa lúc anh cũng trở về ăn cơm trưa, đi, ăn cơm đi.

” Tần Hiểu Đông lôi kéo Tần Hiểu Nguyệt đi xuống dưới lầu.

Hai người đi xuống dưới lầu, dì Ngô đã chuẩn bị tốt cơm trưa, vốn dĩ dì Ngô dự định tự mình gọi tiểu thư ra ăn cơm, kết quả thiếu gia đã trở lại.


Tần Hiểu Nguyệt cũng thực bất đắc dĩ, đây là bi ai ở nhà của cô, nếu bị anh trai phát hiện một chút dị thường, anh trai liền sẽ từ công ty chạy về tới.

“Anh, anh chạy về giữa chừng, thật sự không có vấn đề gì sao?” Tần Hiểu Nguyệt hỏi.

“Sao có thể có chuyện gì?” Tần Hiểu Đông chính là lãnh đạo, anh muốn chạy, người khác nào có thể ngăn được sao?
“Ai, anh, anh cũng quá không chuyên nghiệp.

” Tần Hiểu Nguyệt nói.

Tần Hiểu Đông chớp chớp mắt, “Nguyệt Nhi là ngại anh quấy rầy đến em?”
“Anh, chuyện không có thật.

” Tần Hiểu Nguyệt lắc lắc đầu.

“Nghe nói em cùng Lại Tam tiếp xúc?” Tần Hiểu Đông đột nhiên hỏi, đây cũng là nguyên nhân anh trở về, lúc Trịnh Giang tố khổ với anh, trong lúc vô ý nói ra em gái cùng Lại Tam tiếp xúc, chuyện này làm anh có chút khϊếp sợ, anh muốn biết em gái muốn làm gì.

“Em chỉ là nói với hắn hai câu.

” Tần Hiểu Nguyệt chớp chớp mắt nói.

“Nguyệt Nhi, em không thích hợp nói dối, mặc kệ làm cái gì, đừng làm bản thân mình bị thương là được.


” Tần Hiểu Đông dặn dò.

“Ân, yên tâm đi, anh, em sẽ không có việc gì.

” Tần Hiểu Nguyệt cười cười, chuyện này kết cục còn không biết là bộ dáng gì, cô không biết mình có thể bị thương hay không, nhưng là có thể khẳng định sẽ thất thân.

Dù sao mặc kệ thế nào, cô chỉ muốn đem thân phận hoài bánh bao cướp đến tay, nếu tác giả chỉ viết nữ chủ sẽ mang thai, như vậy chuyện này vô cùng có khả năng chỉ có một người có thể mang thai, cho nên cô cần thiết đem thân phận người hoài bánh bao cướp tới tay.

Quan trọng nhất chính là có bánh bao, tới mạt thế ít nhất không cần lo lắng mình không có hậu đại.

Trong sách chính là viết qua, sau mạt thế, nhân loại chậm chạp không có tin tức mang thai truyền đến, mãi cho đến hết truyện, cuối cùng đều không phát sinh sự tình mang thai.

Cho nên thân phận hoài bánh bao này, cô nhất định phải cướp được đến tay, lại còn cần thiết gạt anh trai cùng ba mẹ bọn họ.

Trong đó đặc biệt là anh trai, kiên quyết không thể cho anh biết, nếu cho anh biết, trời biết sẽ phát sinh chuyện gì!.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi