MẠT THẾ DƯỠNG OA BẢN CHÉP TAY

Rời khỏi nơi này. "Tiểu Quyết, Tiểu Quyết???"

Tô Yên hoảng loạn nhìn vào không trung hô lên vài tiếng, ven đường có hai gã đàn ông vội vàng chạy

tới, xách hai cái va ly dưới chân Tô Yên rồi chạy mất.

"Này " Lập tức Tô Yên đuổi theo, hét lớn:

"Người đâu, người đâu, cướp, cướp "

Không ai để ý nàng, người đi đường hốt hoảng hành tẩu trêи đường, đội hộ vệ cũng không lộ mặt.

Chỉ có vài dị năng giả có sức chiến đâu đang suy nghĩ biện pháp đối kháng với thực vật biến dị.

Mà sau lưng Tô Yên, Tô Viễn Sơn nghe được thanh âm của nàng, liền mở cửa ra, cau mày, nhô đầu ra

nhìn bóng dáng này hỏi:

"Tiểu Yên? Tại sao còn lại trở về?" "Ba ba."

Tô Yên như được đại xá, nàng chạy trở về, cáo trạng với Tô Viễn Sơn: "Ba ba, có hai người đã cướp

mất hành lý của con đi rồi."

"Đừng để ý, đi vào rồi nói, nhanh lên."

Tô Viễn Sơn không phản ứng việc Tô Yên nói về việc hành lý bị cướp, hắn chỉ cau mày đánh giá nàng

một chút rồi kéo vào cửa, sau đó khóa toàn bộ khóa trêи cánh cửa, trong phòng hắn, có vài cái valy

trêи mặt đất, sau khi đi vào, hắn bắt đầu thu thập hành lý.

"Ba, ba đang làm gì đây?"

Sau khi đi vào, Tô Yên luống cuống đứng ở cạnh cửa.



"Ba ba, thật vất vả con mới tìm được ngài, ba thu thập hành lý làm cái gì? Ngài biết không Tiểu

Quyết đưa con tới đây, cả dọc đường đi không nói câu nào làm người cảm thấy lạnh lẽo như thế nào

không?"

"Nhanh chóng rời đi."

Tô Viễn Sơn như gặp được cứu tinh, kϊƈɦ động nói với Tô Yên:

"Căn cứ Võ Xuyên sẽ bị thực vật biến dị bao phủ, Lưu Tiểu Quyết đưa ngươi tới đây

sao? Thật tốt quá, bảo hắn mang chúng ta đi."

"Mang chúng ta đi?"

"Đúng vậy, rời khỏi nơi này, chúng ta tới Bách Hoa thành." "Nhưng mà, ba..."

Tô Yên tái nhợt nói:

"Tiểu Quyết đã đi rồi."

"Cái gì???" Tô Viễn Sơn không dám tin tưởng buông đồ vật đang thu thập xuống, hỏi Tô Yên:

"Hắn đi rồi? làm sao có thể? Sao hắn có thể bỏ được người." "Con. "

Kỳ thật Tô Yên cũng không dám khẳng định, nhưng nếu Lưu Tiểu Quyết muốn đi cùng nàng, sau khi nghe

thấy chỗ ở của ông thì đưa nàng tới, nếu muốn đi cùng thì tại sao không chào hỏi một câu?

Nàng vốn muốn cầu xin Lưu Tiểu Quyết ở lại bảo hộ nàng và ba ba a. Nhưng nếu Lưu Tiểu Quyết chỉ tức

giận vì nàng bịa đặt trong căn cứ Thiên Viêm Sơn mà không muốn gặp mặt thì khi thấy hành lý của



nàng bị người ta cướp đi, tại sao hắn không giúp nàng lấy về?

Trong lòng Tô Yên có cảm giác phiêu linh, nhìn bộ dạng phụ thân giận tím mắt, Tô Yên lui về sau hai

bước, nghe phụ thân nàng mắng:

"Nếu hắn đi rồi thì ngươi còn ở lại đây làm gì? Hiện tại ta không nuôi nổi người rảnh rỗi như

ngươi, hơn nữa căn cứ Võ Xuyên lập tức sẽ bị thực vật xâm chiếm!"

"Ba. "

Trong lòng Tô Yên có chút bất kham, kỳ thật nàng sớm biết rằng bộ dạng của căn cứ Võ Xuyên như thế

này, nàng sẽ không trở về, hiện tại nàng phải làm sao bây giờ? Hiện tại nàng chạy đuổi

theo Lưu Tiểu Quyết còn kịp không?

Lúc trước người khác đều nói căn cứ Võ Xuyên không tốt như thế nào nàng chưa từng tin, hiện tại tận

mắt nhìn thấy, nàng luống cuống rối loạn, không biết tiếp theo nên đi đường nào,

"Đừng gọi ta!"

Tô Viên Sơn tức giận vì Tô Yên thả Lưu Tiểu Quyết chạy mất, tức đến tâm can tì phổi đều cảm thấy

đau, hắn rít gào đi tới đi lui tại chỗ, lâu sau mới nghĩ ra một chủ ý.

"Hai ngày trước, ta đưa mấy người phụ nữ cho đại hổ đoàn nghe nói không đúng ý của đoàn trưởng, vậy

ngươi đi, cái đoàn này, nghe nói qua hai ngày tính toán chờ tuyết lớn hơn một chút, thực vật biến

dị không quá linh hoạt sẽ phá vây đi ra ngoài, ngươi cần phải làm mọi cách để bọn họ mang hai cha

con chúng ta đi cùng."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi