MẠT THẾ PHU PHU HIỆN ĐẠI LÀM RUỘNG HẰNG NGÀY



Mấy cái địa chỉ IP cùng bản ghi âm Chử Ngạn đăng lên uy lực quá lớn, sáng ngày thứ hai khi Chử Ngạn tỉnh lại, lúc khoan khoái đăng nhập Weibo, chẳng có gì bất ngờ khi top 1,2,3 hot search bị y bao trọn rồi.

# ghi âm, thuỷ quân #
# trọng tài nghi bị bắt nạt thôi học #
# Giang thiếu quyền thế ngập trời là người phương nào #
Những cái hot search này vô cùng bùng nổ, lượng tin tức thực sự quá lớn, lượt like vượt quá trăm triệu, chia sẻ bình luận dài như cả con rồng, thủ lĩnh thủy quân cùng "Giang thiếu" đều nổi luôn.

"Tên Giang thiếu này là phú nhị đại gì vậy? Chuyện chỉnh chết một người trong miệng hắn lại dễ dàng như vậy sao?"
"Nội dung trong bản ghi âm này tiết lộ ra làm người ta thực sự không rét mà run, nói chỉnh chết một người liền chỉnh chết một người, nước* ta lại có loại cặn bã này, chưa biết chừng loại chuyện như thế này không phải làm lần đầu, càng nghĩ càng sợ, cầu điều tra trừng trị @ Cục cảnh sát thành phố A."
*Trong raw ghi là 郭嘉( Guō jiā) gần âm với 国家(Guójiā) mình nghĩ là chắc tác giả gõ nhầm nên mình để luôn thành đất nước.

"Trọng tài cũng quá đáng thương đi, chỉ vì cự tuyệt nữ thần của vị Giang thiếu kia mà phải gặp phải loại đả kích này sao? Ép thôi học rồi vẫ không bỏ qua cho hắn."
"ID thủ lĩnh thủy quân này nhìn hơi quen mắt ý..."
"Đàm Ngọc cư nhiên bị bức chết, thủy quân đều đáng chết!"
"Weibo hiện tại sao lại chướng khí mù mịt như vậy, những cái được gọi là tin tức bùng nổ và thủy quân rốt cục đã hủy hoại bao nhiêu người?"
"Trọng tài thật đáng thương..."
"+1 "
"+10086 "
"Trọng tài đi đâu rồi? Khoảng thời gian này tại sao vẫn luôn không lộ diện? Có khi nào xảy ra chuyện gì rồi không?"

"Lầu trên cô đừng làm tôi sợ."
"Nếu đổi lại là tôi gặp phải chuyện như vậy, có thể tôi đã sụp đổ rồi, dân đen chúng ta thực sự là chọc không nổi cậu này cậu nọ."
...!
Chử Ngạn nhìn lướt qua các loại bình luận, có rất nhiều thô tục trực tiếp bị y bỏ qua, trực tiếp nhìn đến những bình luận lí trí cùng những bình luận bắt đầu đầu làm thịt Giang thiếu và thủ lĩnh thủy quân.

Netizen quả nhiên ra sức, cũng không uổng công y để lại tin tức, đây mới một đêm thôi đấy, thông tin của hai người này sắp bị đào ra rồi.

Thoả mãn nhìn náo nhiệt y tạo ra, vào wechat, gửi cho Cố Trọng Cảnh một tin nhắn.

"Cố Đầu To, em muốn ăn bánh ngọt."
Cố Trọng Cảnh trả lời trong tích tắc:" Bà xã muốn ăn vị gì? Dâu tây hay là xoài?"
Chử Ngạn: "Trẻ con mới phải lựa chọn, người lớn chọn tất."
Cố Trọng Cảnh mỉm cười, Nguyên Nguyên càng ngày càng hoạt bát, thật tốt.

"Bà xã ngoan ngoãn chờ nhé, ông xã đi mua cho em ngay."
Cố Trọng Cảnh sung sướng nghĩ, đợi đến nơi rồi nhất định muốn Nguyên Nguyên hôn hắn một cái, là cái loại năm phút trở lên ấy.

Không, mười phút thì tốt hơn, năm phút ngắn quá.

Hắn vừa mới tưới nước linh tuyền cho hoa lan xong, đang định xới đất, thì nghe thấy chuông tin nhắn riêng của Chử Ngạn.


Tề lão vẫn luôn ở bên cạnh liếc mắt nhìn Cố Trọng Cảnh, thấy cái mặt cười ngu của hắn liền hỏi:" Tiểu Cố đang yêu đương rồi hả?"
Cố Trọng Cảnh gật đầu,nụ cười nơi khóe miệng không thu về được, thậm chí mang theo phơi phới:" Vâng, bạn trai."
Tề lão chua xót bĩu môi, yêu đương ghê gớm nha, cười xấu như vậy, nhớ năm đó lão già ông cũng là người vạn nhân mê, năm tháng đuổi người già đi mà...!
Cố Trọng Cảnh cũng chẳng quản ông đang nghĩ cái gì, đất cũng không xới nữa, chạy xe ba bánh liền ra cửa.

Một đường chạy tới tiệm cà phê hắn làm thêm trước đây, mua ba cái bánh ngọt tinh xảo, xuất phát đi tìm Chử Ngạn.

Đều nói một ngày không gặp như cách ba thu, trong không gian một ngày bằng hai mươi tư ngày, đã mấy ngày hắn không gặp Chử Ngạn rồi, chẳng biết đã bao nhiêu thu rồi nữa.

Cho dù hôm nay Chử Ngạn không gửi tin nhắn cho hắn, buổi tối hắn cũng định đi tìm Chử Ngạn,kiếm tiền quan trọng cũng không quan trọng bằng Nguyên Nguyên của hắn.

Lâu như vậy không đi tìm Nguyên Nguyên, cũng không biết có tên không có mắt nào bắt nạt Nguyên Nguyên của hắn không, Nguyên Nguyên của hắn ngoan như vậy, lúc tận thế được hắn che chở vẫn luôn có kẻ không có mắt xoi mói, càng khỏi nói hiện đại đồ ngu nhiều không đếm nổi.

Nguyên Nguyên ngoan không đỡ nổi trong lòng hắn giờ này lại trốn tiết rồi, leo tường như bay, còn xuýt chút nữa bị thầy chủ nhiệm bắt được, nếu không phải động tác của y nhanh, bị bắt lên văn phòng là không thể tránh khỏi.

Sau khi y rời khỏi trường học đi thẳng đến quán net, lập mấy chục cái nick giả, một người phân nhiều vai, phối hợp với tốc độ của netizen nhanh đến nỗi làm y có cảm giác máu nóng dâng trào, mấy lần liền lột sạch da của thủ lĩnh thủy quân kia.


Tên thật của thủ lĩnh thủy quân kia là Ngô Lương, là một V lớn có tiếng trên Weibo, chủ yếu là phơi bày tin tức đời sống riêng của người nổi tiếng.

Sau khi đào ra là hắn mọi người cũng không quá ngạc nhiên, thực tế là những tin tức người kia tạo ra cũng quá nhiều rồi, trong mắt netizen người kia chính là một con sâu*, sớm đã có người nhìn hắn không vừa mắt.

*Nguyên gốc là cứt chuột, trong câu "một cục cứt chuột, hỏng cả nồi cháo", tương tự câu "một con sâu làm rầu nồi canh".

Nếu như nói những tin tức hắn tung ra đều là thật thì còn đỡ, đằng này hắn là loại ở đâu có độ nóng thì hướng về chỗ đó chọc thị phi, đã bị vả mặt rõ nhiều lần rồi vẫn ngoan cố nhảy lên nhảy xuống.

Rất nhiều người đều nói hắn tuyệt đối có ô dù, nếu không đắc tội nhiều người nổi tiếng như vậy đã sớm nguội từ lâu rồi, làm sao có thể vẫn nhảy nhót tưng bừng như vậy được?
Đúng như dự đoán, tin tức lần này vừa ra, mọi người còn có cái gì không hiểu, vị Giang thiếu kia e là một trong những núi dựa của hắn.

Lần này mọi người giống như là hít cần, không lôi ra được Giang thiếu và nữ thần của hắn thì không ngừng.

Dưới tình huống này, Chử Ngạn làm sao có thể không đốt thêm đuốc cho nhóm netizen vạn năng, dưới sự dẫn dắt của mấy chục nick nhỏ, Giang thiếu cũng bị lôi ra rồi.

Giang Bác, nhị thiếu gia Tập đoàn Giang Hải thành phố A, một nhị thế tổ hoa hoa công tử vô công rồi nghề.

Yêu thích Huyễn Phú Huyễn nữ thần trên Weibo, vị nữ thần sau khi bị Trọng tài cự tuyệt thì báo thù cũng không cần đào nữa rồi, mọi người đều biết vị trà xanh kia là ai.

"Đây không phải là cái vị nữ thần Triệu Thu Lăng Dương xuân bạch tuyết kia sao?"
"Tôi đã bảo cô ta chính là trà xanh biểu, chẳng phải thứ tốt lành gì, còn có người mắng tôi đỏ mắt, đỏ cái mịe mầy ý, lần này xem mấy người tẩy như thế nào!"
"Bức Trọng tài của tôi nghỉ học, bức đến mất tích, trà xanh Triệu nhất định phải cho chúng chúng ta một câu trả lời!"
"Trời ạ, tôi vẫn luôn cho rằng cô là một bạch phú mĩ có tài hiếm thấy trong giới hào môn, tôi thực sự là có mắt như mù, hủy theo dõi rồi."

"Các đồng chí, tin tức mới nhất, Tập đoàn Giang Hải bị điều tra rồi."
Trong lúc Cố Trọng Cảnh không hay biết gì, tiểu khả ái của hắn không chỉ giúp hắn bình ổn một cơn sóng phốt, còn dẫn lửa đốt lại người chuẩn bị hố hắn.

Nhưng mà nếu như hắn biết thì cũng chỉ cảm thán một câu, xem ra phong thái của đoàn trưởng đoàn Băng Hồ khiến ngường nghe thấy biến sắc của căn cứ Hi Vọng vẫn như xưa mà, không hổ là người hắn thích.

Đợi đến khi Cố Trọng Cảnh đưa bánh ngọt tới, Chử Ngạn nhận điện thoại xong liền rời khỏi quán net như không có chuyện gì xảy ra, cùng Cố Trọng Cảnh ngọt ngào đi chia sẻ bánh ngọt.

Bên này ngọt ngào gặp nhau không nói, Giang Bác cùng Triệu Thu Lăng đã tức điên rồi.

Trong tức giận còn kèm theo cả khủng hoảng, những người như bọn họ, chuyện phạm pháp loạn kỉ cương đã làm nhiều rồi, dựa vào gia thế hành người luôn có thể dàn xếp cho qua, đây là lần đầu tiên bị lật thuyền.

Hiện tại khắp mạng đều đang mắng bọn họ, bọn họ vừa khủng hoảng vừa gọi Ngô Lương mắng đến máu chó đầy đầu, lệnh hắn nhanh chóng nghĩ biện pháp.

Đặc biệt là Triệu Thu Lăng, cô ả vốn là người có tính trừng mắt tất báo, làm người vừa hư vinh vừa thích nghe tán tụng, trước đậy vì để tiện cho việc nhìn thấy netizen tán tụng, cũng lập một cái Weibo, hiện tại thành nơi phát tiết của người qua đường cùng người hâm mộ thẹn quá hòa giận.

Một cái mắng khó nghe hơn so với một cái, ả làm sao chịu nổi, trong lòng cũng nhịn không nổi hận cả Giang Bác, tên phế vật vô dụng này, chút chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong, còn không biết ngại mà nói thích ả!
Nhưng mặc dù ả vừa ngu vừa độc, khuôn mặt lại không tệ, cũng am hiểu sâu sắc thói hư tật xấu của đàn ông, lập tức bắt đầu làm nũng khóc lóc kể lể:"Giang Bác ~ làm sao bây giờ hả? Những người kia mắng khó nghe như vậy? Nếu cha em biết được sẽ đánh chết em, anh nhất định phải giúp em."
Giang Bác thích cô ta, nhưng hắn cũng không phải là kẻ ngốc, hiện tại hắn ốc còn không mang nổi mình ốc, làm sao lại dám giúp cô ta làm việc ngu ngốc:" Lăng Lăng, em yên tâm, chờ độ nóng của chuyện này qua đi, anh nhất định đòi lại công bằng cho em..."
Lời đảm bảo không biết thật giả còn chưa nói xong, điện thoại vang lên.

"Giang Bác! Cái ghi âm trên Weibo kia là xảy ra chuyện gì? Anh tốt nhất nên giải thích rõ cho tôi, không giải thích cho rõ thì anh khỏi cần về nhà nữa! Giang gia chũng ta không cần thằng ngu như anh!".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi