MAU XUYÊN CÔNG LƯỢC: NAM THỨ VẠN NĂM MAU YÊU TA!



Sang tuần, Hạ Y hôm nay phải đến trường, cô còn đang nằm lì trên giường chưa chịu dậy thì bị âm thanh tin nhắn làm cho tỉnh mộng.

Cô ngái ngủ nhìn nhìn cái điện thoại đặt trên bàn ngủ, đưa tay mở lên.

Là của Hạ Tử Luân.

\-\-\-Tử Luân: Y Y, anh mua bữa sáng cho em.


Hạ Y trong đầu cười thầm, ngồi dậy, nhẹ nhàng xuống giường vào toilet vệ sinh cá nhân, thay đồng phục rồi chuẩn bị ra đón người.

Khi bạn vẫn muốn chiếm được trái tim của đàn ông sau những tình huống mâu thuẫn, mặc dù tỏ ra cạch mặt lạnh nhạt, vẫn không quên tạo cơ hội cho anh ta chuộc lỗi. Để như vậy, sức nặng của bạn trong lòng anh ta mới dần dần tăng thêm. Tốn hết tâm trí để cứu vãn tình cảm mà vẫn có cảm giác được đáp lại, anh ta sẽ vô cùng cảm kích quý trọng.

Lúc cửa mở ra, Hạ Y nhìn thấy vóc người cao lớn của Hạ Tử Luân lấp kín ô cửa, tay phải xách một cái túi đỏ in chữ "Hỉ".

Nhìn thấy cô, anh cười tươi, nhanh chóng bước đến giơ cái túi ra trước mặt Hạ Y: "Bánh bao của em. Thấy anh có tâm lý không?", còn làm một bộ giống như đang đợi khen thưởng.

Hạ Y không chút lưu tình đâm chọt: "Anh hí hửng cái gì thế? Anh trai mua bữa sáng cho em gái có gì đặc biệt à?"

"Đặc biệt. Vì đó là vinh hạnh của anh, đối với Y Y." Cái miệng Hạ Tử Luân vẫn toe toe cười.

Hạ Y có chút bất đắc dĩ, song vẫn đưa tay nhận lấy. "Cảm ơn."


Nhận được rồi lại toan muốn đóng cửa, nhưng Hạ Tử Luân lần này phản xạ nhanh hơn, dùng tay giữ chặn không để cánh cửa khép lại.

"Gì nữa?"

"Có thể cho anh vào không? Anh muốn nhìn em một chút."

"Nhìn miệng người khác là không tốt."

Hạ Tử Luân cười lãng tử: "Anh không nhìn miệng. Anh nhìn EM."

"..."

Hạ Y không nói gì, cũng không cố gắng đóng cửa mà quay ngoắc vào trong. Hạ Tử Luân bị thái độ của cô làm cho đứng ngẩn người một lúc, lát sau mới phản ứng lại, nhận ra là cô cho phép mình vào, cười tươi nhấc bước.


Hạ Y đã mở hộp bánh ngồi vào bàn, gắp một cái bánh bao chấm một ít dấm chua đưa lên miệng, nhẹ nhàng cắn một miếng.

Bánh bao mua ở tiệm bánh nổi tiếng khá ngon, một hộp chừng bốn cái nhỏ vừa, đủ để ăn cho bữa sáng vỏ mỏng nhiều nhân ăn không bị ngán, bên trong chứa nước canh. Khi cắn vào nước canh ứa ra đầy khoang miệng, cảm giác mới lạ kích thích. Nhưng ăn thì ăn vậy, ăn xong lúc đi học, cô không quên túm theo cả Hạ Tử Luân ra khỏi nhà.

Hạ Tử Luân tất nhiên rất vui vẻ đưa cô đến trường, tới nơi còn không quên thân mật chào tạm biệt Hạ Y rồi mới lái xe đi.

Vào đến sân trường, Hạ Y mới nở một nụ cười kín đáo, nam phụ của cô ấy à, kế hoạch truy tình cũng bạo quá rồi.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi