MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

Giang Cảnh Sâm từ trong nước đứng lên, giọt nước theo hắn đường cong ưu mỹ trượt xuống, một đường biến mất xuống.

Chu Hạo Dương biết rõ thái tử gia thiên phú dị bẩm, có thể mỗi lần nhìn thấy cũng không nhịn được lại bị kinh ngạc, không khỏi huýt sáo.

Giang Cảnh Sâm liếc mắt nhìn Chu Hạo Dương, híp híp mắt nói, "Là câuh để cho An Kỳ bảo cô ấy cùng nhau đi tắm suối nước nóng?"

Chu Hạo Dương nhướng mày nói, "Không hổ là thái tử gia, liền nhanh như vậy đã nhìn ra."

Giang Cảnh Sâm vừa dùng khăn mặt xoa đầu một bên khiêu mi nói, "Cậu muốn làm gì?"

"Còn có thể làm gì?" Chu Hạo Dương ghé vào thượng khán ao nước, "Cậu sẽ không sợ nhịn gần chết."

Giang Cảnh Sâm dừng một chút, "Chính tôi có tính toán."

"Có cái gì tính toán? Thái tử gia không phải tôi nói cậu nha, sinh nhật cô ấy ngày đó cậu không nỡ động, thi đại học có thể hiểu được. Hiện tại chúng ta đều tốt nghiệp, cậu còn không đem người ăn vào trong miệng." Chu Hạo Dương nói tiếp, "Chúng ta đời này, không phải sơ trung liền nếm ăn mặn, đi chỗ ăn chơi, cậu có tâm lý bệnh thích sạch sẽ không đụng những nữ nhân kia. Trong trường học cậu lại chướng mắt ai, hiện tại thật vất vả nhìn thấy cái thích, sẽ không sợ người ngày nào trốn thoát đi."

Nếu là cái nữ nhân khác, trông ngóng người còn đến không kịp. Nhưng là người này nếu là Lâm Nhị Tây, thật có khả năng.

Giang Cảnh Sâm không nói lời nào, nhưng hắn quả thật bị Chu Hạo Dương nói đến tâm viên ý mã.

Hắn sao không muốn chạm Lâm Nhị Tây, mỗi lần cứng rắn lại nhớ tới người còn chưa trưởng thành, chịu đựng nhiều nhất hôn là đủ rồi, nhất người khác một lần vẫn là lừa gạt người cho hắn lấy ra.

Bị Chu Hạo Dương như vậy một thêm mắm thêm muối, thái tử gia vốn còn muốn gác lại một thời gian, lần này toàn thân đều khô nóng lên.

Chu Hạo Dương thấy hắn thần sắc hơi động, cười cười nói, "Trở về phòng nhìn trong túi, tôi chuẩn bị đồ tốt cho cậu."

Thái tử gia trở về phòng, trông thấy bạn gái nhỏ của hắn chính cuộn thành một đoàn, trong lòng bị vẩy tới hơi ngứa hơi ngứa.

Hắn đi tới.

Có lẽ là bởi vì mới vừa ngâm suối nước nóng, thiếu nữ da thịt cũng là trắng nõn mịn màng, đóng lại hai con mắt, môi đỏ kiều nộn hiện ra thủy quang, gương mặt mang theo phi sắc nhàn nhạt, không nói ra được mê người.

Thái tử gia yết hầu có chút khô khốc lên, không chớp mắt nhìn người trước mắt, sau đó nghiêng thân hôn lên.

Môi là ngọt mềm, hưởng qua bao nhiêu lần đều bị người muốn thôi cũng không thể.

Trên người truyền đến hương thơm nhàn nhạt kích thích thần kinh thái tử gia, càng ngày càng dùng sức hôn tiến vào, quấn lấy đối phương mềm mại, mút môi cùng liếm chi lấy.

Vốn lâm vào ngủ không sâu Trầm Mộc Bạch rất nhanh phát hiện hô hấp mình khó khăn lên, cô anh ninh một tiếng, nhíu nhíu mày.

Bạn gái nhỏ biểu lộ đáng yêu để cho thái tử gia ấn cái ót đối phương một cái, sau đó càng xâm nhập thêm đi vào.

"A.." Trầm Mộc Bạch mở to mắt, trông thấy khuôn mặt tuấn tú gần trong gang tấc, mở miệng nói, "Giang Cảnh Sâm, đừng làm rộn."

Thiếu nữ đôi mắt ướt át, tiếng nói so bình thường mềm không chỉ một độ, giống như là con mèo bình thường ngạo kiều đột nhiên tiến lên chủ động nũng nịu, làm cho lòng người đều tan.

Thái tử gia nhịn không được, một cái xoay người đi lên.

Trầm Mộc Bạch trong đầu buồn ngủ tỉnh táo thêm một chút, trọn tròn con mắt, còn chưa kịp nói cái gì, đối phương môi lại lần nữa che tới.

Thiếu niên tóc đen tay thăm dò bên trong vạt áo, tinh tế vuốt ve vòng eo mềm mại tinh tế của cô.

Trầm Mộc Bạch tâm cảm giác không ổn, chỉ tiếc cô hiện tại thân thể mềm mại lại có chút choáng đầu, coi như khước từ lấy người, cũng chỉ sẽ tăng thêm thái tử gia dục vọng, từ đó hô hấp càng ngày càng thô trọng.

Y phục trên người tán lạc hơn phân nửa, thái tử gia từ trong miệng coi lui ra, ánh mắt thâm thúy như hắc diệu thạch làm cho người khác kinh hãi, khuôn mặt tuấn tú nhiễm lên tình dục càng làm cho người không dám nhìn thẳng vào mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi