MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

Cô không cảm thấy ở dưới loại tình huống này, bụng mình đều lấp không đầy, còn có tâm tư đi lo lắng những người khác, huống chi giữa hai người còn giống như không có quan hệ gì.

Tiền Vệ Đông nghe được câu này, thân thể không khỏi co rúm lại một lần, ".. Không biết."

Tình Tình nhìn trái cây trong tay nam nhân, không tự chủ được nuốt một ngụm nước bọt.

"Ăn đi, chú cho cháu." Tiền Vệ Đông thấy thế, trên mặt lộ ra một nụ cười, không chớp mắt nhìn chằm chằm cô gái trước mắt.

Tình Tình quay đầu nhìn thoáng qua thiếu nữ.

Tiền Vệ Đông thuận theo ánh mắt cô bé nhìn lại, co ro thân thể, có chút hiền lành giải thích nói, "Dung mạo của con bé như con gái ta, ta và vợ trước ly hôn, con gái không cùng ta sinh hoạt tại một chỗ."

Trầm Mộc Bạch trong lòng lo nghĩ bị đánh tiêu hơn phân nửa, nhìn Tình Tình ánh mắt chờ đợi, mở miệng nói, "Em muốn cầm thì cầm."

Tình Tình lúc này mới yên tâm đưa tay đi lấy trái cây trong tay nam nhân, sau đó đưa tới trong miệng cắn ăn.

Dung mạo của cô bé trắng trắng mềm mềm, tính tình cũng yên tĩnh, bộ dáng mười điểm khéo léo.

Tiền Vệ Đông vừa nhìn cô bé ăn, trên mặt vừa lộ ra nụ cười.

Trầm Mộc Bạch lại tự dưng cảm thấy một loại cảm giác không hài hòa, cô không nói ra được cảm giác này, không khỏi tử tế quan sát trong chốc lát.

Tiền Vệ Đông chỉ là sờ lên đầu Tình Tình, tựa như là một người cha từ ái.

Trầm Mộc Bạch lúc này mới thu tầm mắt lại, không suy nghĩ tiếp chuyện này.

Giải quyết bữa tối, tìm đường cả ngày đám người bắt đầu nằm xuống nghỉ ngơi.

Trương Giai Giai gãi gãi trên người mới vừa bị đốt đi ra cái bọc, sau đó đi tới nói, "Tiểu Duyệt, cô cho tôi mượn dầu thơm dùng đi, tôi bị con muỗi cắn."

Trầm Mộc Bạch từ trong tui lấy ra dầu thơm, thời điểm đưa tới, lơ đãng gãi gãi cổ tay đối phương, trái tim bịch bịch nhảy, chân đều có chút mềm.

Trương Giai Giai nghi hoặc nhìn thoáng qua mình bị bắt tay, dò hỏi, "Sao vậy?"

Trầm Mộc Bạch buông tay ra, cười cười nói, "Không có gì, tôi thấy cô thật giống như hai ngày này đều bị cắn."

Trương Giai Giai phàn nàn nói một câu, "Còn không phải bạn trai tôi chọn vị trí không đúng, bên kia con muỗi có thể nhiều đi."

Cô ta bôi dầu thơm, thình lình đối lên với con mắt mèo đen, dọa đến vội vàng lui về sau một bước, "Mèo này thế nào còn ở đây."

Trầm Mộc Bạch trả lời, "Tôi cũng không biết."

Trương Giai Giai muốn nói lại thôi nhìn cô một cái, thời điểm trả dầu thơm, nhỏ giọng nói với cô một câu, "Tiểu Duyệt, tôi nói một câu, cô cũng đừng tức giận nha."

Trầm Mộc Bạch cầm dầu thơm qua, hỏi, "Cái gì?"

Trương Giai Giai hạ giọng, "Tôi nghe trong ký túc xá một người nữ sinh nói, bị mèo đen theo bên người, là điềm xấu, khả năng sẽ còn.."

Cô ta không đem lời, nói cho hết Trầm Mộc Bạch đã đoán được, không thèm để ý cười cười, "Tôi không tin những cái mê tín kia."

Trương Giai Giai không phản đối, chà xát cánh tay, thấy mèo đen đứng lên, nhảy đến trong ngực thiếu nữ, vội vàng vội vội vàng vàng nói, "Không nói nữa, Tần Hoa còn đang chờ tôi trở về."

Trầm Mộc Bạch mình cũng không nghĩ tới, mèo đen vậy mà lại chủ động nhảy đến trong ngực cô.

Cô cúi đầu xuống, mèo đen nhìn cô, liếm liếm móng vuốt bản thân một lần, tựa như tự hạ thấp địa vị ghé vào trên đùi cô, vung cái đuôi một lần.

Trầm Mộc Bạch nhìn kỹ đôi mắt màu vàng kim của nó một chút, tại dưới ánh sáng điện thoại, xác định thân ảnh bản thân là ở bên trong.

Cô vừa rồi cố ý bắt được cổ tay Trương Giai Giai, chính là xác định đối phương đến cùng có mạch đập hay không.

Nhưng là Trương Giai Giai mạch đập là bình thường, nhiệt độ cơ thể cũng là bình thường, có thể bài trừ là quỷ một cái thuyết pháp này.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi