MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

Trầm Mộc Bạch trợn tròn mắt.

Đối phương còn tiếp tục dùng thanh âm trầm thấp nhu hòa nói, "Một ngày hai mươi bốn giờ, Thiến Thiến có thể hài lòng?"

Trầm Mộc Bạch nhìn thần sắc cẩn thận chu đáo trên mặt hắn, lại xác định không phải do tức mà không lựa lời, mới chậm rãi thở phào một hơi, ngay sau đó giả bộ như hàm súc nói, "Em cũng không phải ý kia."

"Cái kia Thiến Thiến ý là, không cần?" Đối phương tự tiếu phi tiếu nói.

Trầm Mộc Bạch vội vàng nói, "Đương nhiên đại ca không chê phiền phức mà nói, tự nhiên là tốt nhất rồi."

Lục Lệ Bắc bị cô không tự biết chọc người, thể xác tinh thần tê dại, nhịn không được vuốt vuốt cái đầu lông xù nói, "Lần sau không cho phép tới chỗ như vậy."

Trầm Mộc Bạch cơ trí "Anh không đến mà nói, em cũng không đến."

Lục Lệ Bắc dừng một chút, thật muốn đem người đè lại hung hăng hôn đi, khàn lấy thanh âm nói, "Quỷ linh tinh."

Nghe ra hắn tiếng nói không thích hợp, Trầm Mộc Bạch dò hỏi, "Anh, anh uống say?"

Lục Lệ Bắc đương nhiên sẽ không nói cho thiếu nữ là bởi vì nguyên nhân khác, hít một hơi thật sâu nói, "Uống một chút, không có say."

Trầm Mộc Bạch còn đang lo lắng, "Nếu không bảo tài xế đến đây đi?"

Lục Lệ Bắc bật cười "Em còn không tin được lời nói của anh?"

Trầm Mộc Bạch thè lưỡi.

Một đoạn lưỡi nhỏ màu hồng làm cho Lục Lệ Bắc càng là miệng đắng lưỡi khô, hắn nhịn không được lôi kéo cổ áo.

Đem lái xe ra một khoảng cách, loại cảm giác toàn thân khô nóng kia lại tới, Lục Lệ Bắc lúc này mới cảm giác sự tình không thích hợp.

Hắn hơi nhíu bắt đầu lông mày, hồi tưởng lại vừa rồi trong bao sương, cự tuyệt một vị nữ nhân xinh đẹp, lại liên tưởng đến về sau uống rượu, mọi thứ đều nói rõ được.

Thịnh Huy ở phương diện này làm không ra một chút loại thủ đoạn thấp kém này, ngay cả hắn cũng không nghĩ cơ hồ xác suất nhỏ đến không có sẽ phát sinh trên người mình.

Hết lần này tới lần khác thanh âm thiếu nữ mềm mại vang lên ở bên tai, Lục Lệ Bắc nghĩ đến đây là người hắn thích, loại khô nóng kia không giảm trái lại còn tăng.

Lúc không có được đáp lời, Trầm Mộc Bạch lại kêu một tiếng, "Anh?"

Cô thấy Lục Lệ Bắc đột nhiên liền dừng xe, không nói gì, không khỏi có chút nghiêng thân qua kêu lên, "Anh sao vậy?"

Lục Lệ Bắc không nói chuyện, hắn còn đang ẩn nhẫn đè nén, thái dương không khỏi chảy ra một chút mồ hôi.

Trầm Mộc Bạch trong lòng nóng nảy, không khỏi tạm thời cởi xuống dây an toàn, tới gần đối phương, lấy tay lắc lắc, "Anh?"

Một giây sau, cô liền bị một cỗ lực to lớn lật tung, Lục Lệ Bắc thân thể cao lớn ép đi qua.

Trên môi bị đồ vật mềm mại bao bọc, ngay sau đó đối phương tiến nhanh mà vào, quét sạch ở đầu lưỡi cô, giống như là mang theo tính xâm lược hung hăng mút vào.

Trầm Mộc Bạch có chút mở to con mắt, lộ ra thần sắc không thể tin.

Đây càng thuận tiện Lục Lệ Bắc xâm chiếm khoang miệng mỗi một tấc của cô, điên cuồng liếm lấy thơm ngọt mềm mại, nước đọng theo chỗ hai người đụng vào nhau chậm rãi chảy xuống.

Trầm Mộc Bạch đại não trống rỗng, bị áp chế đến không hề có chỗ trống phản kích, cô nhịn không được trầm thấp nghẹn ngào lên tiếng, thở không nổi.

Lục Lệ Bắc giống như là dây thần kinh nào đó bị kích thích, chẳng những không có rời khỏi, ngược lại lấy tư thế càng thêm điên cuồng làm cho đối phương không chỗ có thể trốn.

Trên người đối phương có chút nhiệt độ không bình thường làm cho Trầm Mộc Bạch có thể hoàn hồn, gian nan đẩy lồng ngực Lục Lệ Bắc ra, "Anh.."

Thân thể cao lớn bỗng nhiên dừng lại, ngay sau đó thả cô ra, đôi mắt đối phương giấu ở dưới mắt kiếng gọng vàng dường như che trên một tầng đồ vật mơ hồ không rõ, tiếng nói khàn khàn "Thiến Thiến?"

Đối phương rõ ràng là bị trúng thuốc làm cho Trầm Mộc Bạch dẫn theo trái tim kia buông xuống, cứ việc có chút quẫn bách, nhưng vẫn là mở miệng nói, "Anh, anh thật giống như bị trúng thuốc."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi