"Cũng không biết vừa rồi nữ sinh bắt chuyện có cầm tới số điện thoại di động hắn hay không, ai."
Trầm Mộc Bạch trong lòng biết các nữ sinh nói là anh tải nhà mình, cười cười, không nói chuyện.
Hai nữ sinh kia lúc này mới thấy rõ bộ dáng cô, nguyên một đám sợ ngây người, thẳng đến mấy giây trôi qua, mới phản ứng được, "Dung mạo cậu thật xinh đẹp nha."
Trầm Mộc Bạch cùng các nữ sinh lên tiếng chào hỏi, tự nói tên.
"Tớ gọi Chu Tiểu Lỵ, cậu ấy gọi Điền Điềm." Nữ sinh tóc ngắn nói.
Nữ sinh tóc dài thấy trong phòng còn có một người khác không nói lời nào, liền cùng nữ sinh này chào hỏi một tiếng.
Nữ sinh trang điểm lúc này mới ngẩng đầu, cười cười nói, "Chào mọi người, tớ tên Tô Hiểu Hiểu."
Tô Hiểu Hiểu trang điểm rất tinh xảo, Chu Tiểu Lỵ không khỏi hâm mộ nói, "Cậu trang điểm thật xinh đẹp quá, hôm nào có thể dạy tớ một chút hay không."
Tô Hiểu Hiểu "Cái này rất dễ dàng."
Tô Hiểu Hiểu nói xong câu nói này, không tiếp tục nói cái khác.
Chu Tiểu Lỵ nói sang chuyện khác, "Các cậu vừa rồi có nhìn thấy anh đẹp trai kia hay không, nói thực, tớ trước kia cảm thấy những tiểu thịt tươi kia mới là vương đạo, thẳng đến tớ nhìn thấy hắn." Chu Tiểu Lỵ nói xong nhịn không được bưng kín gương mặt nói, "Oa, tình nhân trong mộng của tớ đổi tiêu chuẩn."
Điền Điềm nhưng lại không giống bạn mình hoa si như vậy, bất quá vẫn là đồng ý nói, "Là rất đẹp trai."
"Xác thực rất đẹp trai, hơn nữa cũng rất có tiền, vừa nhìn liền biết là nhân sĩ xã hội thành công." Tô Hiểu Hiểu khép lại hộp hóa trang nói.
Chu Tiểu Lỵ không khỏi trợn tròn đôi mắt nói, "Cậu cũng nhìn thấy?"
Tô Hiểu Hiểu hất cằm lên nói, "Vừa rồi nghe thấy đám nữ sinh thét kia lên nên ra ngoài nhìn thoáng qua, chỉ là cà vạt kia đã đủ một người gia đình bình thường mấy năm chi tiêu." Tô Hiểu Hiểu nói ra cái này, nhìn thoáng qua Trầm Mộc Bạch nói, "Ầy, cùng chúng ta cái vị bạn cùng phòng mới này quen biết."
Hai người đưa ánh mắt phóng tới trên người Trầm Mộc Bạch.
Trầm Mộc Bạch nội tâm bất đắc dĩ thở dài một hơi, "Đó là anh trai tớ."
Các nữ sinh chưa kịp nói chuyện, Tô Hiểu Hiểu nhân tiện nói, "Thì ra là anh trai nha, tôi còn tưởng rằng là.. thật ngại quá."
Trầm Mộc Bạch nhíu nhíu mày, không nói gì.
Chu Tiểu Lỵ nhưng lại một mặt mừng rỡ, "Nhà các cậu gen thật là tốt, thật hâm mộ." Chu Tiểu Lỵ vừa nói vừa tề mi lộng nhãn "Anh trai cậu có bạn gái không."
Ánh mắt của Chu Tiểu Lỵ không có tạp chất khác, chính là đơn thuần giật mình cùng hâm mộ.
Trầm Mộc Bạch cười cười "Cái này tớ không rõ lắm."
Chu Tiểu Lỵ nhếch miệng "Anh trai cậu nha."
"Bất quá ngày nào đột nhiên toát ra một chị dâu cũng khó nói." Trầm Mộc Bạch dùng giọng nói đùa.
Chu Tiểu Lỵ che miệng cười cười, "Cậu thật là có ý tứ."
Lại một lần cuộc sống đại học, kỳ thật cũng liền như cũ.
Khai giảng huấn luyện quân sự cũng ắt không thể thiếu, Trầm Mộc Bạch cũng là dùng khuôn mặt xuất sắc kia trở thành tân sinh nữ thần, tại đại học C xuất ra, huấn luyện quân sự ảnh chụp còn bị treo ở trên diễn đàn trường học.
Cô làm sao phơi cũng không đen, làn da vẫn là cùng vốn dĩ như thế, giống như biết phát sáng vậy.
Chu Tiểu Lỵ cùng Điền Điềm rất là hâm mộ, nhao nhao cọ cô chút mỹ phẩm dưỡng da cùng kem chống nắng, nhưng là mình dùng lại không có hiệu quả gì, nên rám đen vẫn là rám đen, vì thế hai người rất là cảm thấy phiền muộn.
Trầm Mộc Bạch đem một tấm ảnh chính mình huấn luyện quân sự gửi cho Lục Lệ Bắc.
Vốn cho là đối phương cũng phải mấy giờ mới trả lời, không nghĩ tới vừa mới để điện thoại di động xuống không đầy một lát, liền vang lên tiếng báo tin nhắn.
Trầm Mộc Bạch lấy tay ấn mở, chỉ có ba chữ.
Rất xinh đẹp.
Cô có chút dở khóc dở cười, anh trai bình thường ôn tồn lễ độ làm việc nghiêm cẩn cũng sẽ bắt đầu khen người nha.
Ấn phím trả lời một câu, anh đang làm gì?