MAU XUYÊN: VAI ÁC LẠI HẮC HÓA

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Bánh Bao Không Nhân/ Beta: PaduC, RED, tranthayday

Khóe miệng đạo diễn Uông run rẩy: "Âu lão đệ, chú có muốn giữ cô ấy lại thì cũng đừng lôi tôi ra đùa chứ."

Nói rồi, ông gõ gõ bàn, giải quyết dứt khoát: "Dương Vũ Nhu chính là cô. Sáng mai tôi sẽ cho người đưa hợp đồng đến công ty cô."

Phó đạo diễn bên cạnh nhịn không được nhỏ giọng nhắc nhở: "Đạo diễn Uông, vậy bên giám đốc Vương làm sao bây giờ?"

Đạo diễn Uông trừng mắt: "Cái gì mà làm sao bây giờ? Đây là phim của tôi, tất cả đều do tôi quyết định. Phiền nhất mấy nhà đầu tư cứ thích quơ tay múa chân. Nếu ông ta chỉ vì một nhân vật nhỏ nhoi này mà rút đầu tư, vậy giỏi thì rút đi. Ông đây còn rất nhiều nhà đầu tư khác!"

Nam Tầm vừa nghe lời này, thầm nghĩ nhân vật Dương Vũ Nhu quả nhiên đã được điều động nội bộ. Có điều đạo diễn Uông chưa cho đối phương câu trả lời chính thức. Hiện tại ông ấy nhìn trúng cô, dựa theo tính cách "nói một không hai" của ông thì nhân vật này khẳng định là của cô rồi.

Đạo diễn Uông không hổ là đạo diễn thâm niên, nói chuyện quá là có khí thế.

Nam Tầm lễ phép cảm ơn, sau đó rời đi từ một cửa khác. Trước khi đi cô còn lén lút liếc nhìn nam thần, kết quả phát hiện nam thần đã đổ gục đầu, eo mềm xuống, dùng tay làm gối ghé trên bàn ngủ mất tiêu.

Đạo diễn Uông rít gào: "Âu Càn! Chú lại ngủ! Tôi đây kêu chú tới là để giúp phỏng vấn diễn viên, không phải để ngủ!"

Âu Càn lười biếng lầm bầm: "Mệt quá. Mấy màn diễn gần đây đều quay đến rạng sáng."

Tiếng hô của đạo diễn Uông dần nhỏ lại, tức giận thấp giọng mắng một câu: "Tuổi còn trẻ, chú ý cơ thể chút. Đừng quá liều mạng, cẩn thận về sau thận hư."

"Phụt!" Nam Tầm nhịn không được cười ra tiếng. Thấy mình thất lễ, cô liền chạy tót ra ngoài, chỉ sợ người bên trong đổi ý.

Người đàn ông đang ngủ nào đó chậm rãi nâng đầu nhìn hướng cửa, khẽ "xì" một tiếng: "Người trẻ tuổi bây giờ ấy, có phải đều không biết trời cao đất dày như vậy không? Đến tôi mà cũng dám cười nhạo."

Đạo diễn Uông tà tà liếc anh: "Mẹ nó chú mà là người già hả? Chú nói thật cho tôi biết, có phải đã sớm phát hiện khối ngọc thô này rồi không? Cho nên mới để cô bé diễn thử cái cảnh thử thách kỹ thuật nhất đó?"

Cơn buồn ngủ của Âu Càn hơi vơi đi bớt. Anh chống đầu liếc đạo diễn Uông, bỗng dưng cười ha hả: "Đó là fan của tôi. Nghe nói muốn tiến quân giới nghệ sĩ nên thuận tay giúp một phen. Màn diễn thử vừa rồi tôi cũng rất ngạc nhiên, không hổ là fan của Âu Càn tôi."

Đạo diễn Uông:...

Nhìn vẻ mặt nhộn nhạo lại đắc ý này của đối phương, ông thật mẹ nó muốn đấm cho một cái!

Nhưng ông đâu dám. Nếu đối phương mà thiếu một sợi lông, vậy thì mấy chục triệu fans trên Man Man chỉ cần dùng nước miếng thôi cũng đủ dìm chết ông trong một giây.

***

Buổi tối hôm nay Nam Tầm có vẻ thực hưng phấn, sau khi tắm rửa xong liền bắt đầu tác phẩm lớn của mình.

Lần này cô vẽ thật sự rất tỉ mỉ, mất hết chừng một tiếng rưỡi.

Trên trang giấy, bởi vì được vẽ là sườn mặt, cho nên mỗi một sợi lông mi đều có thể thấy được rõ ràng. Cái mũi thẳng tắp nhìn từ một bên càng thêm mỹ cảm mười phần. Đôi mắt anh khép hờ, môi mỏng khẽ mở, những đường nét xinh đẹp phác họa ra được hương vị quyến rũ sa đoạ. Bên trong khóe miệng, nửa đoạn đầu lưỡi lộ ra từ chỗ sâu, mơ hồ có thể nhìn ra được hơi hướng cong lên.

Đầu người đàn ông hơi nghiêng, bởi vì bên cạnh có một bàn tay ngọc ngà nhỏ dài đang nâng cằm anh. Mà đối diện anh, là sườn mặt một cô gái được vẽ trừu tượng. Tuy rằng rất khó hình dung, nhưng đôi môi gợi cảm của cô gái đó lại được đặc tả vô cùng mê người.

Cánh môi tựa dính sương, chỉ kém một chút đã hôn lên người đàn ông trước mặt.

Nam Tầm cười trộm một hồi tác phẩm của mình. Sau đó chụp hình đăng lên Man Man, kèm theo một câu: "Mặc kệ mọi người có tin hay không, hôm nay tôi suýt nữa đã hôn được tiểu yêu tinh Âu Càn đó!"

Mới qua vài giây, khu bình luận dưới dòng trạng thái đã náo nhiệt như lửa.

[Đợi ta tóc xanh biến đầu bạc]: Đờ mờ a a a, lại thấy tiểu yêu tinh Âu Càn của ta rồi!

[Cathy Ảnh]: Ngao ngao ngao, tự động tưởng tượng người đang nâng cằm tiểu yêu tinh Âu Càn là tui, là tui!!

[Tây Tây]: Không, tiểu yêu tinh Âu Càn là của t, đừng ai đoạt với t!!

[Quay quay ung dung đâm tường]: Tiểu tỷ tỷ Đan Thủy lại đang ảo tưởng, nhưng mà rất thích hú hú hú hú!!

[Tử Đằng la]: Tiểu tỷ tỷ Đan Thủy, ta đã trở thành fan não tàn của cô, thỉnh nhận lấy một lạy của ta!

......

Nhìn bọn họ từ lúc đầu hắc cô ra bã, cho đến bây giờ gào khóc đòi ăn, Nam Tầm có chút dở khóc dở cười.

Fans Âu Càn rất nhiều, nhỏ từ bảy tám tuổi đến già sáu bảy chục tuổi, độ phủ sóng vô cùng lớn. Fans của cô hiện tại đã lên tới hai triệu, nhưng cô không hề nghi ngờ phần lớn fans đều đến từ nhóm liên tục chiến đấu trên các chiến trường của Âu Càn. Hơn nữa bộ phận này phần lớn là các thanh thiếu niên tâm tính chưa định, bọn họ chính là thế hệ tính cách không bị trói buộc, thích một cách đường hoàng, ghét một cách thuần tuý.

Bọn họ khi thích có thể nồng nhiệt khiến người khác vui mừng, khi chán ghét cũng làm người ta không đỡ nổi.

Nam Tầm thực thích những người yêu ghét đơn giản như vậy. Nhưng mấu chốt là, có đôi khi nhận thức của bọn họ vẫn chưa hoàn chỉnh.

Nếu được, Nam Tầm hy vọng có thể dần bồi dưỡng các fans cách nhìn nhận vấn đề thật lý trí. Những ai nhiệt tình mà không mất đi lý tính thường mới là người đáng yêu nhất.

Lúc này tâm trạng Nam Tầm vô cùng tốt, thấy thời gian còn sớm liền vẽ thêm một bức đơn giản.

Trong tranh, nam thần Âu Càn nghiêng đầu gối lên tay mình, bối cảnh xung quanh đều được giản lược hoá, duy chỉ có dáng vẻ khi ngủ của nam thần là được vẽ đến đặc biệt sống động.

Cuối cùng, Nam Tầm không biết nghĩ đến gì phụt cười ra tiếng. Cô vẽ lên khóe miệng nam thần một hàng chất lỏng trong suốt. Không sai, đó chính là... Nước miếng.

Nam Tầm đăng bức tranh thứ hai vẽ nam thần lên Man Man coi như phúc lợi, theo thường lệ đính thêm câu: Âu Càn tiểu yêu tinh, chú ý nghỉ ngơi nha, cẩn thận về sau hư thận.

Khu bình luận:

[Tầm Lộc]: A a a, phúc lợi a a a! Trông nam thần khi ngủ thật moe, còn cả chảy nước miếng nữa!

[Sâu mơ màng]: Âu tiểu yêu tinh phải chú ý nghỉ ngơi nga, giấc ngủ không tốt cũng sẽ hư thận đó. Tiểu tỷ tỷ của ta nhắc nhở đúng lắm.

[Diệp tiểu miêu]: Nhìn nam thần chảy nước miếng không hiểu sao buồn cười ghê, ha ha ha...

[U linh phiêu đãng]: Ha ha ha ha...

[Đại ca buồn ngủ]: Ha ha ha ha ha...

......

Nam Tầm nhìn chằm chằm dòng trạng thái hồi lâu, qua một lúc lâu cô mới nhắn "ngủ ngon" với các fans. Sau đó rời khỏi Man Man.

Cũng không biết nam thần Âu Càn thoắt ẩn thoắt hiện như ma có nhìn thấy tác phẩm hôm nay của cô không? Nhìn thấy rồi sẽ phản ứng thế nào? Có phải sẽ tức giận đến đen mặt hay không? Ha ha ha...

Nam Tầm cười to ra tiếng, lăn mấy vòng trên giường. Chờ bình tĩnh lại rồi, cô mới không nhịn được hỏi Tiểu Bát: "Hôm nay ấn tượng đầu tiên của đại Boss về ta như thế nào?"

Tiểu Bát: "Con mẹ nó làm sao gia biết. Gia có phải con giun trong bụng hắn đâu."

Nam Tầm hỏi lại: "Không phải ngươi bảo ngươi có thể cảm ứng được hỉ nộ ái ố của người khác à?"

Tiểu Bát hừ hừ nói: "Cảm tình phải vô cùng sâu đậm gia mới cảm nhận được. Gia hôm nay vẫn chưa cảm giác được gì, hơn nữa giá trị ác niệm của đại Boss chưa hề giảm chút nào."

Nam Tầm cũng không ngoài ý muốn. Giá trị ác niệm của đại Boss nếu dễ giảm như vậy, hắn đã không phải đại Boss.

Tiểu Bát lại thấy hơi thất vọng: "Hôm nay ngươi đã quyến rũ đại Boss đến vậy rồi mà đại Boss vẫn không chút phản ứng. Hắn không phải bị lãnh cảm chứ?"

Nam Tầm ngẩn ra, cười đến có chút khó hiểu: "Ha hả, ta ngược lại thật hy vọng hắn lãnh cảm."

————————-

P/s: PaduC về rồi nè =]]]] Cám ơn các bạn đã kiên nhẫn chờ mấy hôm nay <3 <3

Nhóm sẽ cố ra đều mấy ngày tới =]]]

Nhóm sẽ cố ra đều mấy ngày tới

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi