“Thần Hi, em thật xinh đẹp.” Đường Bạch Dạ ca ngợi , làn da cô trắng nộn, hai luồng mềm tuyết theo cô cùng nhau lắc lư, anh hoa mắt, anh thấy đỏ mắt, ngửa đầu nuốt, lại nhu lại ninh lại mút , thân thể cô trắng nõn vô số dấu hoa đào. (dấu hôn)
Nước trong bồn tắm tràn ra, toàn bộ phòng tắm đều là nước .
Đường Bạch Dạ như ngựa hoang thoát cương, ở trên người cô rong ruổi, không quan tâm, hoàn toàn thả tay chân.
Hạ Thần Hi bị anh chỉnh chết đi sống lại, gần như cá chết, không ngừng yêu kiều thở dốc, cô muốn Đường Bạch Dạ chậm một chút, ôn nhu kêu không ra tiếng, nghiền nát âm thanh.
Đường Bạch Dạ nghe, cũng là dục cự hoàn nghênh.(ý chỉ hoan nghênh tiếp tục)
Đường Bạch Dạ giải tham, lại cảm thấy không quá nghiện, nước bắn lung tung, cầm lấy khăn mặt lau khô, ôm Hạ Thần Hi ra, anh vẫn để trong thân thể cô, theo mỗi bước chân, không ngừng thâm nhập, trên dưới phao động, làm cho cô thật sâu đem anh ăn vào. Hạ Thần Hi bị anh lăn qua lăn lại cảm thấy tốn sức.
Đường Bạch Dạ, anh tên cầm thú này.
Cầm thú! ! ! ! ! !
Anh đem cô áp trên giường mềm mại, đem hai chân của cô quấn quanh hông của anh, nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu... .
Hạ Thần Hi, vỗ bờ vai của anh, “Đường Bạch Dạ... Anh... Đừng làm...”
Anh ở trong phòng tắm sinh mãnh như vậy, cô cũng không phải chịu không nổi, chỉ là gần đây mệt mỏi rã rời, thể lực theo không kịp, trạng thái a, trạng thái, làm loại sự tình này, trạng thái rất quan trọng a a a a...
Cô không muốn bị Đường Bạch Dạ làm vựng□□.
Vậy mất mặt.
Đường Bạch Dạ tiết tấu hơi chậm lại, đè thân thể cô, ôn nhu hôn mắt cô, chóp mũi cô, môi cô, Hạ Thần Hi toàn thân đều là dấu hôn, hai má hồng hồng, ánh mắt mơ màng, ở dưới thân anh đã sớm hóa thành một vũng nước.
Mặt anh đỏ ửng.
Cô lúc này, thực sự đẹp vô cùng .
Anh gần đây luôn luôn thấy cô lạnh như băng, rất ít nhìn thấy cô quyến rũ như thế, Hạ Thần Hì mê người như vậy, chỉ có anh thấy được, nghĩ đến đây, Đường Bạch Dạ cảm thấy toàn thân máu sôi trào. Toàn bộ đều tập trung vào hạ thân.
Hạ Thần Hi áp đầu vào bờ vai anh, Đường Bạch Dạ tóc còn nhỏ nước, ái muội thô suyễn, người ở trên người cô không ngừng phập phồng, bắp thịt toàn thân đều căng thẳng , che một tầng mồ hôi hơi mỏng. Mặt anh như say sưa, khóe môi hơi giơ lên lợi hại gợi cảm.
Toàn thân tản mát khí tức hormone nam tính cường liệt vô cùng gợi cảm.
Lòng Hạ Thần Hi cũng trở nên chua chua mềm, Đường Bạch Dạ như vậy, cô là lần thứ hai nhìn thấy, mỗi một lần đều ở.... .... mới có thể nhìn thấy, anh như hoa anh túc vừa mỹ lệ vừa nguy hiểm.
“...”
Cô đang suy nghĩ, Đường Bạch Dạ người như vậy, ở trên giường, có phải hay không cũng là một, chính là chỉ do cái loại cảm giác này.
Phi thường lý trí, tốc độ, trọng lượng có một tinh chuẩn tính kế.
Cô vẫn luôn cho rằng là cái dạng này.
Nhưng mà, kết quả là xuất hồ như lang như hổ.
Anh luôn luôn có bạn gái không ngừng, có bao nhiêu nữ nhân thấy qua Đường Bạch Dạ một màn này?
Cô đột nhiên đố kị những thứ ấy đã từng thấy qua Đường Bạch Dạ như thế một màn.
Đường Bạch Dạ... Anh hơi nhắm mắt lại, ngửa đầu, giọt nước lăn ở lồng ngực anh, gợi cảm phong tình, Hạ Thần Hi đột nhiên cảm thấy cổ khát lưỡi khô, đột nhiên đứng dậy, vươn đầu lưỡi, liếm giọt nước trong ngực anh.