MẸ 17 TUỔI: CON TRAI THIÊN TÀI CHA PHÚC HẮC

Đường Bạch Dạ rất bất hiếu cho rằng, nếu như trên bàn cơm không có Đường lão, anh càng cao hứng.

Ăn cơm xong, Hạ bảo bối kéo Hạ Thần Hi đến phòng ngủ trên lầu, phòng ngủ của Hạ bảo bối là do được chuẩn bị sau này, bố trí rất ôn nhu, trong bình hoa của gian phòng có một bó hoa hồng sâm panh.

Toàn bộ phòng ngủ thoạt nhìn, rất ấm áp.

“Vui đến quên cả trời đất ?”

“Mammy, con thương lượng với mẹ một việc.” Hạ bảo bối ngồi xếp bằng ở trước mặt Hạ Thần Hi, cười đến ưu nhã thân sĩ, “Ông nội nói, muốn các cha mẹ sau khi kết hôn chuyển về nhà cũ ở, cha mẹ thấy sao?”

“A...” Hạ Thần Hi kinh ngạc, phản ứng đầu tiên là cô rất không muốn.

Đường gia có Đường Nhất Phong, Đường Thành Nam, còn có Đường lão cùng Đường phu nhân, bọn họ tại sao muốn cô cùng Đường Bạch Dạ về nhà cũ ở?

Dù cho kết hôn, bọn họ cũng có nhà mình.

Hạ Thần Hi cũng không nghĩ trở về đây ở.

Hạ bảo bối nói, “Con cũng cảm thấy không thích hợp, mẹ cùng daddy tân hôn, đương nhiên muốn ở thế giới của hai người, tại sao có thể đến nhà cũ , ở đây sẽ phá hư bầu không khí, chỉ là ông nội nói muốn con thương lượng với mẹ một chút, bảo mẹ thuyết phục daddy.”

“Con sẽ cùng chúng ta trở về nhà ở, còn nói gì đi ra ngoài ở?”

“Con là cảm thấy được cha mẹ ở bên ngoài ở tương đối khá, mặc dù con rất thích nhà cũ.” Hạ bảo bối nói, cúi đầu, lại ngẩng đầu lên, rất kiên định nhìn Hạ Thần Hi, “Mammy, chờ sau khi mẹ kết hôn, con liền đi Nam Mỹ .”

“Con đi Nam Mỹ làm cái gì?” Hạ Thần Hi cả kinh, vô thức nắm lấy tay Hạ bảo bối, bé vừa mới nói muốn đi, cô đã luyến tiếc , mấy năm này, cô cùng Hạ bảo bối như hình với bóng, không thể nào tách rời?

Hạ bảo bối mỉm cười nhìn Hạ Thần Hi, nắm tay mẹ mình thân ái, nụ cười của bé ôn nhu ung dung, Hạ Thần Hi đột nhiên có một chút hoảng hốt ập đến, cô đối với bé bồi dưỡng thực sự quá đặc thù.

Không cảm giác được Hạ bảo bối có bao nhiêu ngây thơ chất phác, bé đã bất tri bất giác, trưởng thành.

Mới bảy tuổi, đã có thể như thế thành thục tươi cười như thế.

Đó là một loại có lòng tin tươi cười, bé đã đem tương lai quy hoạch được rất rõ ràng.

Con trai của cô, đã là một tiểu nam tử hán .

Hạ bảo bối nói : “Mammy, mẹ biết con đi đặc huấn không thể để lộ dễ dàng, con phải trả giá so với người khác nhiều hơn, có lẽ tất cả cha mẹ đều mong con cái của mình được bình bình an an. Nhưng con có trách nhiệm của con, con là một thành viên của tổ chức Vương bài, cuộc sống mà con phải đối mặt ngày sau sẽ rất nguy hiểm, con muốn tham gia đặc huấn, làm cho mình có một thân bản lĩnh, thật mạnh mẽ, không thể bị người khác ám hại”.

“Có lẽ, mẹ cảm thấy con rất cố chấp, con không cần thiết đi trên con đường này, nhưng con đã chọn xong, mẹ nhất định là không lỡ rời xa con, con cũng vậy. Chỉ là, con hy vọng mammy có thể thông cảm và ủng hộ, con của người, không có khả năng vẫn luôn ở lại bên cạnh người, nếu con ở lại bên cạnh người hai năm, ngày sau tỷ lệ mẹ mất đi con sẽ càng cao.”

Hạ Thần Hi trong lòng rầu rĩ , cũng không phải là luyến tiếc con trai rời đi.

Chỉ là luyến tiếc, bé còn nhỏ như vậy, lại phải chịu nhiều khổ cực như vậy.

Trong tiềm thức, cô cũng không hy vọng Hạ bảo bối đi con đường này.

Quá cực khổ .

Chỉ là, cô chỉ có thể lựa chọn ủng hộ.

“Mammy, mẹ yên tâm, mẹ đồng ý cho con đi, bảy tám năm sau, con sẽ rèn luyện thành một người thật hoàn mỹ, cho mẹ kinh hỉ lớn nhất.”

“Con bây giờ đã rất hoàn mỹ.”

Hạ bảo bối rất ưu thương, “Daddy một đầu ngón tay là có thể đánh con nằm bò.”

Hạ Thần Hi bật cười, xoa xoa hai má con trai, “Được, con đã quyết định, vậy đi đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi