Hạ Thần Hi nheo mắt
lại, Đường Thành Nam này miệng rộng, đừng nói ra lời gì không nên nói,
cô cũng không nghĩ Đường Bạch Dạ biết gì về chuyện đã qua của Lâm Tình,
anh ta nghĩ Đường Bạch Dạ trong lòng vẫn giữ một hình tượng Lâm Tình
thật tốt đẹp, hình tượng mà anh yêu nhất.
Cô cũng không vĩ đại,
cũng không phải thánh nhân, càng không phải là không quan tâm, chỉ là,
cô cũng không nghĩ Đường Bạch Dạ khó chịu. Nếu như cho anh biết sự thật
chuyện này, Đường Bạch Dạ sẽ tức giận, nói không chừng sẽ làm ra chuyện
gì không ai biết được.
Chính mình tâm tâm niệm niệm tình nhân cũ
tám năm, căn bản đã sớm phản bội chính mình, loại chuyện này, bất kể là
nam nhân nhiều lý trí đều chịu không nổi, đến hôm nay, cô không muốn
Đường Bạch Dạ sẽ cùng chuyện đã qua dây dưa không rõ.
Huống hồ, chuyện năm đó chân tướng thế nào, cũng không ai biết.
Cần gì phải nhắc lại chuyện xưa.
“Nếu là không có việc gì, sau này ít cùng một chỗ với anh ta.” Đường Bạch Dạ nói, cũng không thích Đường Thành Nam cùng Hạ Thần Hi ở cùng một chỗ,
cho dù là nói một vài lời, anh cũng không để ý, anh vẫn còn nhớ, Đường
Thành Nam từng đối với Hạ Thần Hi có ý nghĩ không an phận.
“Em biết.” Hạ Thần Hi nói, nhàn nhạt hỏi, “Anh cùng Đường lão nói chuyện gì?”
“Chúng ta có thể nói chuyện gì.” Đường Bạch Dạ cười lạnh, thập phần không cần
hình tượng, “Ông ta đem 10% cổ phần của ông ta cho anh làm quà mừng kết
hôn”
Ai cần cổ phần của ông ta, bất quá ông ta cho anh liền nhận.
Không lấy không được,miễn cho đổng sự trưởng xấu hổ.
Hạ Thần Hi thổi một tiếng huýt gió, “Nói như vậy, Đường thị trừ Đường lão, cổ phần của anh là cao nhất?”
Đường Bạch Dạ rên một tiếng, có chút ưu thương cảm khái, “Có bảo bối, anh mới có thể có danh phận, cho tới bây giờ là ăn theo con trai, chưa từng
nghe qua phụ bằng tử quý (tựa như cha phải nhờ cậy vào con trai), thực
sự là buồn cười.”
Hạ Thần Hi bật cười, Đường Bạch Dạ hình dung
thực sự là đặc biệt chuẩn xác, cô nhịn không được cười nói, Có phải nên
cảm tạ em đã sinh cho anh một đứa con trai tốt, thật tốt a, phúc lợi a,
cuồn cuộn đến hay không?”
Tâm tình Đường Bạch Dạ thật tốt, đột
nhiên tiến đến, ôm eo Hạ Thân Hi, hạ thân ác ý động, một tay kẹp chặt ở
ngang hông cô, mỉm cười nói, “Tố chất đã cao như vậy, lại sinh cho anh
một đứa”
“Lưu manh.”
Đường Bạch Dạ ôm cô áp ở trong lòng
mình, “Nam nhân đối với nữ nhân mình thích không lưu manh, phát dục
tuyệt đối là không bình thường.”
Hạ Thần Hi dở khóc dở cười, mở miệng là nói lời không đàng hoàng, Đường tổng nhận đệ nhị, không ai nhận đệ nhất.
Hai người như tình nhân yêu cuồng nhiệt, ở trong vườn hoa náo loạn một hồi
mới trở lại phòng khách, uống một ly trà liền rời đi, không ở lại nhà cũ qua đêm. Đường Bạch Dạ đưa Hạ Thần Hi về nhà trọ cảnh biển, xe dừng ở
bãi đỗ xe.
Lúc đến thang máy, Đường Bạch Dạ đột nhiên vuốt cằm
hỏi Hạ Thần Hi, “Hạ tiểu thư, em kết thúc kỳ nghỉ lễ sao?” (ý nói kỳ
tháng của phụ nữ)
Hạ Thần Hi lặng yên nghiêng đầu qua một bên đi, không để ý tới Đường Bạch Dạ, ngu ngốc đều biết Đường tổng muốn làm cái gì, Hạ Thần Hi trầm mặc không trả lời, rất khinh bỉ dáng vẻ của anh,
Đường tổng là lợn chết không sợ nước sôi nóng da mặt, kiên nhẫn hỏi,
”Kết thúc?”
“Không có!” Hạ Thần Hi rất bình tĩnh trả lời, kỳ thực lần này nghỉ lễ rất không bình thường, tới một lần lại không tới nữa,
Đường tổng vừa nghe vẫn còn chưa kết thúc, trong lòng dậy lên một nỗi
thất vọng.
Loại thất vọng này là hồng quả quả , trừng mắt Hạ Thần Hi, hình như nữ nhân tới kỳ nghỉ lễ là một sự kiện tội ác tày trời.
Hạ Thần Hi, “...”
Hạ Thần Hi vốn tưởng rằng đề tài này đến đây liền kết thúc, ai biết, trở
về nhà, Đường tổng rất nghiêm túc hỏi, “Vậy em lúc nào kết thúc?”