MÊ ĐIỆP TÌNH NHÂN CHIẾN

Nhan Tiêu không có chủ động liên lạc Lạc Tử Tịch, nàng vẫn đợi. Nàng biết nàng cùng Lạc Tử Tịch sẽ không như vậy liền kết thúc, bởi vì nàng biết Lạc Tử Tịch có ý với nàng, những khi ở cùng nhau nàng có thể nhìn ra chút ít, Lạc Tử Tịch vẫn tại nơi này cùng nàng. Nàng không vội, nàng cấp Lạc Tử Tịch thời gian, thời điểm khiến cho tâm của một nữ nhân biến đổi, cái hôn nhân tự cho là ổn định hội tự sụp đổ.
Nhan Tiêu cười, lúc này đây Lăng Dịch Hằng thật sự giúp nàng một cái đại ân, giới thiệu cho nàng một nữ nhân tốt như vậy, nàng đương nhiên sẽ không bỏ qua. Nhan Tiêu thực là người không phúc hậu thế nên tất nhiên sẽ cướp người trong tay Lăng Dịch Hằng, chỉ tiếc rằng trên đời này chỉ có một Lạc Tử Tịch,  không có biện pháp khác, ai kêu để cho nàng gặp gỡ chi?
Hiển nhiên là Lăng Dịch Hằng không thể biết được ý tưởng Nhan Tiêu, hắn lại hẹn gặp Nhan Tiêu, hiện tại hắn muốn gặp Nhan Tiêu, cũng không thể viện lý do khác để hẹn mà chỉ có thể nói rằng muốn thương thảo kế hoạch lập ra ban đầu.
Khi Lăng Dịch Hằng nhìn thấy Nhan Tiêu, trong mắt hiển nhiên phá lệ nóng bỏng. Tựa hồ, nữ nhân càng khó có được lại làm cho người ta rối rắm khó vức bỏ.
“Lần nào cũng sớm hơn so với ta.”
Nhìn thấy Lăng Dịch Hằng, Nhan Tiêu mỉm cười nói, Lăng Dịch Hằng đến địa điểm ước định so với nàng luôn sớm hơn. Nàng tới gần, Lăng Dịch Hằng liền thân sĩ đứng lên giúp nàng kéo ghế, đợi nàng ngồi xong hắn mới trở về vị trí của mình. Bình tĩnh mà xem xét thì Lăng Dịch Hằng đúng thật một cái không sai nam nhân.
Đáng tiếc, lão bà ngươi ta còn muốn cướp đi đây, Nhan Tiêu bi ai trong lòng giúp Lăng Dịch Hằng.
Lăng Dịch Hằng cười cười, cũng không nói gì nhiều, quả thật hắn có chút khẩn trương khi nghĩ đến phải thế nào để truy Nhan Tiêu. Nhan Tiêu không phải nữ nhân bình thường, không thể gấp gáp được? Vẫn nên từ từ đi? Lăng Dịch Hằng không để trong lòng, hắn hiểu biết Nhan Tiêu quá ít, nếu nhiều hơn tí chẳng qua là được nghe lời đồn liên quan tới Nhan Tiêu mà thôi, hắn có chút đắn đo đối với tiêu chuẩn yêu thích của Nhan Tiêu cho nên không dám tùy tiện ra tay. Hơn nữa, hắn vẫn còn cố kỵ Lạc Tử Tịch ở nhà. Nếu Nhan Tiêu cùng Lạc Tử Tịch đều có thể nằm trong vòng tay của mình thì tốt rồi. Lăng Dịch Hằng không khỏi nghĩ ra ý tưởng kỳ quái.
Lúc Lăng Dịch Hằng vẫn còn lâm vào suy nghĩ chính mình, người phục vụ đã rót cho Nhan Tiêu một ly rượu. Là loại mà Nhan Tiêu vẫn thường uống, Nhan Tiêu nhẹ lay động ly rượu, nâng lên nhấp một ngụm, cười đối Lăng Dịch Hằng nói:
“Nghĩ cái gì vậy?”
Lăng Dịch Hằng bị Nhan Tiêu kéo về hiện tại, nhất thời bối rối, tựa hồ ý nghĩ trong lòng đã bị Nhan Tiêu nhìn thấu. Nhưng hắn cũng rất nhanh giấu đi chút bối rối kia, cười trả lời:
“Ta suy nghĩ, hành động gần đây của ngươi là gì, Tử Tịch nàng, thay đổi rất lớn, cuộc sống trở nên thú vị hơn, không còn buồn tẻ như vậy.”
Lăng Dịch Hằng cũng nâng lên ly rượu, nhẹ nhàng chạm cùng Nhan Tiêu.
Cảm xúc Lạc Tử Tịch dao động, loại dao động này làm cho hắn sinh ra một ít kích thích mới, hắn cảm thấy đây mới là cuộc sống hắn muốn. Tiềm ẩn trong bình thản là một ít mãnh liệt. Cuộc sống thư thái bình thản liền mất đi hương vị. Tuy rằng Lăng Dịch Hằng không biết Nhan Tiêu làm gì Lạc Tử Tịch, nhưng nếu Nhan Tiêu thật có thể trở thành tình nhân hắn, như vậy, cuộc sống nhất định lại càng thêm kích thích đi.
“Ngươi cảm thấy ta đã làm cái gì? Nói cho ta phản ứng cùng biến hóa của nàng?”
Nhan Tiêu cười nhạo trong lòng, nếu để Lăng Dịch Hằng biết nàng đem lão bà hắn lên giường, xem hắn còn có thể nói thú vị hay không. Bất quá, nàng dĩ nhiên sẽ không cho Lăng Dịch Hằng biết, dù sao, nàng hỏi lời này cũng có chút ý định khác.
Nhan Tiêu thật rất muốn biết biến hóa gần đây của Lạc Tử Tịch, đã rất nhiều ngày nàng không thấy Lạc Tử Tịch, nàng biết Lạc Tử Tịch từ sau lần đó nội tâm khẳng định giãy dụa rất nhiều, cho dù Lạc Tử Tịch rất muốn xem đó là một hồi ngoài ý muốn, nhưng Nhan Tiêu hiểu Lạc Tử Tịch, biết Lạc Tử Tịch cho dù cố gắng như thế nào đều không thể xem nhẹ một hồi hoan ái kia.
Bất quá, Nhan Tiêu cũng sợ, sợ cấp Lạc Tử Tịch thời gian quá dài làm cho Lạc Tử Tịch càng trốn càng xa. Cho nên nàng muốn thông qua Lăng Dịch Hằng biết thêm nhiều tin tức về Lạc Tử Tịch. Nhan Tiêu kỳ thật không muốn gặp Lăng Dịch Hằng, nhưng là vì Lạc Tử Tịch nàng miễn cưỡng đáp ứng hẹn gặp hắn. Ánh mặt Lăng Dịch Hằng nhìn nàng càng ngày càng không thích hợp, nàng cũng làm như không thấy. Nàng tổng muốn xem xem Lăng Dịch Hằng có xuất quỹ* hay không, nếu có, nàng cướp đi Lạc Tử Tịch  cũng là tình thế bắt buộc.
* xuất quỹ: bên ngoài có quỹ. Ý nói Lăng Dịch Hằng ngoại tình.
“Nàng gần đây tinh thần có chút hoảng hốt, có đôi khi ngây ngô cười, có đôi khi bộ dáng lại thực buồn rầu, nhìn ta bằng ánh mắt dò xét còn có một ít đau thương. Ngắn gọn một chút thì cảm xúc nàng gần đây có điểm xấu, nhưng phương diện kia so với trước cũng nhiệt tình hơn, chỉ là khiến cho ta cảm thấy không đúng cho lắm. Bất quá, nói tóm lại, ta thực thích biến hóa này của nàng.”
Lăng Dịch Hằng hồi tưởng lại biến hóa Lạc Tử Tịch thời khắc tiến vào, phát giác vở kịch lần này chính mình đạo diễn quả nhiên gây ra hiệu quả rất lớn. Lạc Tử Tịch biến hóa càng lớn chứng minh cảm tình đối hắn càng sâu đậm, càng không buông tha hắn. Như thế hắn cũng sẽ không sợ về sau cùng Nhan Tiêu phát triển thành tình nhân Lạc Tử Tịch vì không tiếp thụ được mà rời đi hắn.
“Không đúng cái gì?”
Nghe được sự tình điên cuồng của Lăng Dịch Hằng với Lạc Tử Tịch, tay cầm ly của Nhan Tiêu nắm chặt hơn vài phần. Nàng nhớ rõ ràng bộ dáng Lạc Tử Tịch điên cuồng cùng nàng, Lạc Tử Tịch nở rộ cực hạn có bao nhiêu mê người nàng rất rõ ràng, Nhan Tiêu bắt đầu để tâm, để tâm đến mặt mê người kia của Lạc Tử Tịch bị Lăng Dịch Hằng nhìn thấy.
Nhan Tiêu cố gắng giấu đi tất cả cảm xúc, âm thần hít một hơi thật sâu. Lạc Tử Tịch là của nàng! Nhan Tiêu thực hận lúc này không thể đem Lăng Dịch Hằng ra thiên đao vạn quả, chỉ nghĩ đến Lạc Tử Tịch hầu hạ dưới gối Lăng Dịch Hằng, trong lòng lại đau không duyên cớ. Nhưng Lạc Tử Tịch với Lăng Dịch Hằng mới là vợ chồng chân chính, vợ chồng, phương diện kia thì không thể nào tránh được, chỉ là một câu, so với trước kia nhiệt tình hơn của Lăng Dịch Hằng thật sự đau đớn tâm Nhan Tiêu.
“Cảm giác lúc điên cuồng nàng lại tìm kiếm một ít gì đó, hay là, muốn che dấu gì đó. Dù sao cái loại cảm giác này làm có ta có chút mạc danh kỳ diệu.”
Lăng Dịch Hằng hồi tưởng lại bộ dáng điên cuồng của Lạc Tử Tịch, thật sự là vô cùng xinh đẹp, hắn trước đây đều không phát hiện Lạc Tử Tịch lại có thể đẹp như vậy. Nghĩ đến bộ dáng uyển chuyển của Lạc Tử Tịch, Lăng Dịch Hằng cảm giác được thân thể mình có chút biến hóa, hắn nhanh chóng áp chế cỗ cảm xúc biến hóa đó, ngồi ngay ngắn tại vị trí của mình.
Nhan Tiêu vừa nghe, sửng sốt một chút. Trong lòng đã hiểu được loại mạc danh kỳ diệu mà Lăng Dịch Hằng nói là gì, thầm nghĩ trong lòng: Lạc Tử Tịch nha Lạc Tử Tịch, ngươi tội gì tra tấn chính mình đây? Nhan Tiêu cảm thấy nàng không thể tiếp tục mặc kệ Lạc Tử Tịch như vậy nữa, theo như lời Lăng Dịch Hằng đủ loại biến hóa kia đều là vì nàng đi. Nàng rất hiểu rõ Lạc Tử Tịch, cho dù thời gian ở chung không nhiều nhưng tất cả phản ứng của Lạc Tử Tịch bất quá đều không trốn khỏi ánh mắt của nàng. Nhan Tiêu đau lòng vì Lạc Tử Tịch.
“Ha ha, cuộc sống ngươi muốn đã có, có phải hay không vở diễn của chúng ta, dừng tại đây?”
Nhan Tiêu như trước thản nhiên cười. Nàng thật sự không muốn diễn tình nhân bên ngoài của Lăng Dịch Hằng nữa, nàng muốn là cố gắng đem chính mình biến thành tình nhân của Lạc Tử Tịch kìa, nếu Lạc Tử Tịch nguyện ý, đem mình biến thành tình nhân cũng có thể.
“Có thể dừng tại đây rồi, Nhan tiểu thư, ta cũng không nghĩ tiếp tục diễn nữa, hiệu quả đã đạt được, cho nên không cần phải diễn tiếp.”
Lăng Dịch Hằng cũng cười trả lời. Sau đó hơi hơi nâng ly lên hướng Nhan Tiêu kính, tiếp tục nói:
“Bất quá... “
Bất quá cái gì Lăng Dịch Hằng cũng không nói tiếp mà là mỉm cười nhìn Nhan Tiêu.
Thấy Lăng Dịch Hằng cười không có hảo ý, trong lòng Nhan Tiêu rất là phản cảm, dù vậy nàng cũng không thể hiện ra, cười ngược lại nói:
“Bất quá cái gì?”
Nếu Lăng Dịch Hằng đem vấn đề úp mở ra, nàng đương nhiên nên phối hợp một chút, thỏa mãn tâm tình vẻ vang không thật của hắn.
“Bất quá... Bất quá... Nhan tiểu thư không nghĩ tới nguyên nhân vì cái gì ta không muốn diễn nữa sao?”
Bất quá Lăng Dịch Hằng không có đem ý tứ đằng sau nói ra, mà chuyển hướng hỏi ngược lại Nhan Tiêu, cố lộng huyền hư* một phen. Lăng Dịch Hằng biết Nhan Tiêu đã nhìn ra được ý tứ của hắn, nhưng Nhan Tiêu vẫn mang tươi cười trên mặt, đây là cho hắn dũng khí rất lớn quyết định đem ý nghĩ trong lòng nói ra, hắn cảm thấy Nhan Tiêu thưởng thức hắn, nếu không sẽ không ngồi xuống uống rượu cùng hắn.
*Cố lộng huyền hư: cố làm ra vẻ cao siêu.
Nhan Tiêu là loại người nào? Nam nhân bình thường có thể mời được nàng rất ít. Lăng Dịch Hằng nghĩ tới điều kiện chính mình, Lạc Tử Tịch càng ngày càng thích mình, điều kiện kia đương nhiên không kém, tất nhiên tin tưởng gấp trăm lần. Nhan Tiêu có đặc thù thế nào thì cũng chỉ là nữ nhân, nữ nhân, nên hầu dưới gối nam nhân. Nghĩ như thế, lá gan Lăng Dịch Hằng càng lúc càng lớn, Nhan Tiêu, hắn tất có cơ hội muốn bắt lại.
“Là nguyên nhân gì đây? Không phải bởi vì đạt được hiệu quả sao?”
Nhan Tiêu vẫn một bộ thản nhiên cười, trong lòng sớm đã đem Lăng Dịch Hằng khinh bỉ n lần. Đùa giỡn cùng nàng à? Cố lộng huyền hư? Xưa rồi cưng, thời điểm nàng cùng Lạc Tử Tịch ngoạn còn dùng rất nhiều binh pháp, Lăng Dịch Hằng có được chút ấy mà dám bày đặt? Ân, vẫn là cùng Lạc Tử Tịch ngoạn hảo hơn nhiều. Nhan Tiêu nghĩ trong lòng.
“Bởi vì... Bởi vì ta nghĩ phim giả tình thật. Nhan Tiêu, ta phát hiện, ta không chỉ thích ngươi mà thôi, càng thêm ái thượng ngươi. Ta cũng không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng ta dám khẳng định là ta ái thượng ngươi, cho nên, diễn là không cần diễn nữa, ta... Ngươi... Ngươi làm tình nhân của ta đi.”
Lăng Dịch Hằng hàm tình nhìn đăm đắm Nhan Tiêu nói. Sau đó không biết từ đâu lấy ra một bó mân côi đỏ tươi.
Nội tâm Nhan Tiêu cảm nhận được một trận ác hàn. Không tiếp nhận hoa Lăng Dịch Hằng, Nhan Tiêu chỉ là lay động ly rượu trong tay, nàng đã sớm biết Lăng Dịch Hằng sẽ có tư tâm như thế, quả nhiên, nam nhân đều không có thứ gì tốt. Vừa rồi thời điểm nói tới Lạc Tử Tịch, Lăng Dịch Hằng còn một bộ tình thâm đối Lạc Tử Tịch yêu thích đến cực điểm. Hiện tại, chưa được bao lâu đã có thể quang minh chính đại cầm bó hoa lớn nói yêu nàng. Vô cùng buồn cười! Nhan Tiêu cảm thấy đây là chuyện đáng cười nhất năm nay.
“Nhan Tiêu, theo ta cùng một chỗ được không? Ta nhất định hội hảo hảo đối đãi ngươi.”
Không thấy Nhan Tiêu trả lời, Lăng Dịch Hằng lại thâm tình nói một câu.
Dựa vào điều kiện thân mình Lăng Dịch Hằng, bộ đáng đẹp mắt, trẻ tuổi, tác phong nhanh nhẹn, chuyên thạch vương lão ngũ*, tình nhân trong mộng nữ hài tử bình thường đi, cho dù hắn có đến đường lớn hô to hắn là nam nhân đã kết hôn, tin tưởng cùng có rất nhiều nữ hài tử nguyện ý làm tình nhân hắn, chỉ là, nữ tử này đó không bao gồm Nhan Tiêu nàng bên trong.
*Chuyên thạch vương lão ngũ: ám chỉ người đàn ông độc thân có tiền, hoặc là gia đình có tiền có thế, ở Hồng Kông hay gọi những người đàn ông này là độc thân kim cương ! Kim cương đại biểu cho sự cao quý, hiếm có, Vương lão ngủ ý nói người đàn ông độc thân. Cho nên kim cương Vương lão ngũ ý nói người đàn ông rất kiệt xuất, là người độc thân hiếm hoi còn sót lại, không chỉ nhiều tiền mà còn rất đẹp trai, phong độc, học thức uyên bác, tài giỏi và đạt yêu cầu về mọi mặt.
Nhan Tiêu nhìn Lăng Dịch Hằng liếc mắt một cái, sau đó đem ly rượu uống nốt, buông xuống, động tác cực kỳ tao nhã, cười đối Lăng Dịch Hằng nói:

“Lăng tiên sinh, có phải ngươi suy nghĩ nhiều quá không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi