MÊ ĐIỆP TÌNH NHÂN CHIẾN

Nhan Tiêu thật không ngờ Lạc Tử Tịch hồi âm tin nhắn cho nàng, nàng biết Lạc Tử Tịch sẽ xem, chỉ là không ngờ Lạc Tử Tịch sẽ trả lời mà thôi. Nhìn di động trên tay, Nhan Tiêu có một hưng phấn không thể tả, cách thức Lạc Tử Tịch nói chuyện với nàng, như lần đầu tiên các nàng tiếp xúc là như nhau, nhưng là, nội dung bây giờ có chút thay đổi. Nhan Tiêu cười, cười đến phá lệ vui vẻ. Có lẽ, đây chính là bắt đầu mới của nàng cùng Lạc Tử Tịch.
"Ngươi hẳn là biết ta thích cái gì đi?"
Nhan Tiêu lại rất nhanh gửi đi một cái tin nhắn, nàng cảm thấy Lạc Tử Tịch hẳn là hiểu rõ nàng, cũng như nàng hiểu Lạc Tử Tịch, có một số người, không cần tiếp xúc nhiều, hoặc là cố ý đi lý giải mới có thể biết được một ít sự tình của đối phương. Có một số người, chỉ cần liếc mắt một cái, đã có thể hiểu rõ lòng nhau. Nàng đối Lạc Tử Tịch là như thế, tin rằng Lạc Tử Tịch đối nàng cũng là như vậy.
"Có lẽ."
Lạc Tử Tịch trả lời lại hai chữ, nhưng cũng khiến cho Nhan Tiêu hưng phấn không thôi. Tuy nhiên, Nhan Tiêu cũng biết có chừng mực đạo lý, không thể gấp vội mà ăn phải đậu hủ nóng, cho nên cũng không hồi âm lại. Bây giờ Nhan Tiêu còn chưa muốn cùng Lạc Tử Tịch nhắn tin thường xuyên, có thể người ta nói nên thừa thắng xông lên, chính là trong lòng Nhan Tiêu có ý định của mình, nàng cùng Lạc Tử Tịch lúc này, có nhiều điểm đặc thù, không thể vội vàng xao động.
Lạc Tử Tịch nhếch khóe miệng, nàng biết Nhan Tiêu muốn biểu đạt cái gì, đúng thật, Nhan Tiêu yêu thích gì nàng đại khái có thể đoán được một ít, trừ bỏ Nhan Tiêu muốn ngoạn hay diễn trò gì thì nàng có điểm không làm rõ được thôi, những thứ khác, nàng coi như có thể lý giải Nhan Tiêu. Tuy nàng không biết vì cái gì có thể hiểu biết Nhan Tiêu, nhưng đây là sự thật. Muốn nói Nhan Tiêu thích cái gì, ăn mặc ngủ nghỉ, đại khái nàng có thể hé ra được danh sách. Lạc Tử Tịch vì chính mình hiểu biết Nhan Tiêu mà cười khổ.
"Lão bà, gần đây ngươi công tác mệt như vậy, ngày mai ta mang ngươi tới chỗ này?"
Lăng Dịch Hằng nhìn thấy Lạc Tử Tịch có hi vọng cùng Nhan Tiêu thành bẳng hữu, liền cảm thấy hắn nên rèn sắc khi còn nóng, mau chóng đem quan hệ Lạc Tử Tịch với Nhan Tiêu làm tốt lên, như vậy, về sau hắn đi cùng Lạc Tử Tịch còn có nhiều cơ hội tiếp xúc Nhan Tiêu, đến lúc đó, đối Nhan Tiêu, còn không phải dễ như trở bàn tay?
Trong lòng Lăng Dịch Hằng bắt đầu tính toán cách làm cho Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu trở thành bằng hữu. Gần đây thấy Lạc Tử Tịch tựa hồ tâm trạng có chút không yên, hình như bộ dáng rất mệt mỏi, Lăng Dịch Hằng linh cơ chợt lóe, Nhan Tiêu làm cái gì? Phương diện chăm sóc sức khỏe, mượn lý do này để cho hai người các nàng hảo hảo ở chung, tin rằng nhất định có thể nuôi dưỡng cảm tình tốt lên.
Lăng Dịch Hằng nghĩ đến lòng vui rạo rực, hắn phát hiện gần đây hắn càng ngày càng thông minh. Quả nhiên, cuộc sống phải có một chút khôn ngoan, phải ở hoàn cảnh nhất định mới có thể phát huy ra, đây là lúc kích thích cuộc sống, ngươi sẽ bất tri bấc giác, có thể nói chính mình làm ra được chút gì đó. Gần đây Lăng Dịch Hằng cảm thấy thực vừa lòng chính mình.
"Đi nơi nào?"
Lạc Tử Tịch nhìn về phía Lăng Dịch Hằng, thu hồi di động của mình, nàng cũng biết được đại khái Nhan Tiêu sẽ không trả lời.
Bất quá, nàng thật cũng muốn Lăng Dịch Hằng tiếp theo sẽ làm thế nào, xem bộ dáng Lăng Dịch Hằng chưa từ bỏ ý định với Nhan Tiêu, phỏng chừng sẽ đuổi tới cùng, tính tình Nhan Tiêu cũng thích hảo ngoạn, chỉ là Lạc Tử Tịch chưa rõ lắm Nhan Tiêu sẽ làm gì bồi Lăng Dịch Hằng ngoạn. Lăng Dịch Hằng có thể đùa được Nhan Tiêu sao? Trong lòng Lạc Tử Tịch không khỏi cười thầm, Nhan Tiêu là một cái yêu tinh, ai có thể đùa được với nàng? Lạc Tử Tịch bắt đầu bi ai dùm Lăng Dịch Hằng, Lăng Dịch Hằng là trốn không thoát lòng bàn tay Nhan Tiêu.
"Ngày mai ngươi sẽ biết."
Trước tiên Lăng Dịch Hằng mua một cái nút thắt. Hắn không thể để cho Lạc Tử Tịch biết ngày mai hắn muốn dẫn nàng tới chỗ Nhan Tiêu. Chỉ cần hắn mang theo lão bà đi qua, trên danh nghĩa không phải truy Nhan Tiêu, Nhan Tiêu sẽ không lại cự tuyệt đem hắn để ngoài cửa đi?
Tuy rằng hắn cùng Nhan Tiêu không cần diễn trò nữa, nhưng là muốn Lạc Tử Tịch nhận định Nhan Tiêu là tình nhân bên ngoài của hắn, sự tình sẽ lại phát sinh chuyện gì đây? Lăng Dịch Hằng không hiểu vì sao có loại hưng phấn đột nhiên dâng lên trong lòng, hắn thực chờ mong đến ngày mai. Có thể nhìn thấy hai người phụ nữ tranh nhau vì mình, đó là nhất kiện chuyện tình đáng giá kiêu ngạo, là chuyện nam nhân đều đáng giá kiêu ngạo.
"Thần bí như vậy?"
Lạc Tử Tịch cười yếu ớt hỏi.
"Đương nhiên, có một số việc nên thần bí một chút mới có thu hoạch không tưởng, ngươi nói có phải hay không? Ngươi chờ đến ngày mai đi, hắc hắc, nói thật ra, ta cũng thật chờ mong."
Lăng Dịch Hằng quả thực rất chờ mong, có thể nhìn đến hai nữ nhân vĩ đại như vậy tập trung trên người mình, nam nhân nào không hy vọng.
Lạc Tử Tịch nhìn đến trước mắt mình từng ghé qua hai lần, lại là địa phương không những quen thuộc, nội tâm còn có chút khẩn trương, nàng thật không ngờ Lăng Dịch Hằng sẽ đem nàng vào điếm Nhan Tiêu. Trừ bỏ khẩn trương ở ngoài, Lạc Tử Tịch còn có chút chờ mong, không biết hôm nay Nhan Tiêu có ở đây không, có thể hay không nhìn thấy đây? Nàng đã lâu không thấy được Nhan Tiêu, chỉ là thường xuyên thu được Nhan Tiêu tin nhắn mà thôi, Nhan Tiêu gần đây thế nào? Có phải vẫn còn bộ dáng yêu ngiệt mê đảo chúng sinh hay không? Một khắc nghĩ tới Nhan Tiêu, nội tâm Lạc Tử Tịch luôn sinh ra nhiều loại cảm giác mạc danh kỳ diệu.
"Ngươi như thế nào lại đem ta đến nơi này?"
Lạc Tử Tịch ở cửa hỏi Lăng Dịch Hằng. Nàng tuy rằng đã vào hai lần, nhưng nói thật, nàng không thích nơi lớn như vậy, chỉ vì đây là nơi Nhan Tiêu làm việc, kỳ thực trong lòng Lạc Tử Tịch cũng không có bài xích bao nhiêu, nhưng là cảm thấy Lăng Dịch Hằng mang nàng đến đây có chút không ổn.
"Cảm thấy ngươi gần đây quá mệt mỏi, cho nên muốn mang ngươi đến đây để thư giản, tìm người massage cho ngươi, người nơi đây thủ nghệ cũng không tệ lắm, gia điếm này là điếm lớn nhất, rất nổi tiếng. Ta biết ngươi không có khả nằng thích loại địa phương này, nhưng mà ngẫu nhiên đến thư giản cũng không phải là sai. Ở đây có rất nhiều phu nhân giàu có thường đến làm phục vụ, không cần lo lắng."
Lăng Dịch Hằng biết Lạc Tử Tịch không nơi như vầy, nhưng hắn cũng bất chấp nhiều như vậy, hắn cảm thấy việc tất yếu là làm cho Lạc Tử Tịch cùng Nhan Tiêu gặp mặt, chỉ có thể tới nơi này phục vụ, tiếp cận Nhan Tiêu mới là tốt nhất. Hơn nữa, này gia điếm quả thật phục vụ không sai, mới được chọn nhiều vậy.
Lo lắng? Trong lòng Lạc Tử Tịch nhưng thật ra không cảm thấy có cái gì hảo lo lắng, không phải chỉ là một câu lạc bộ bình thường thôi sao? Hơn nữa, nàng đã từng được phục vụ qua, dĩ nhiên biết sự tình bên trong.
"Ân, chúng ta vào đi thôi."
Lạc Tử Tịch cổ vũ chính mình, sau đó cùng Lăng Dịch Hằng đi vào.
"Lăng tiên sinh, ngài lại đến nữa? Lạc tiểu thư hảo."
Tiền sảnh nhìn thấy Lăng Dịch Hằng lại tới nữa, không khỏi cười trộm, hiện tại người trong điếm đều nói vị Lăng tiên sinh này theo đuổi không bỏ Nhan tổng các nàng, chỉ tiếc, luôn luôn được ăn canh lạnh, Nhan tổng thậm chí còn không bao giờ nghiêm túc với người nọ, bất quá đôi khi lại cố ý lộ ra một ít tin tức lừa gặt vị Lăng tiên sinh này.
Chính là thời điểm nhìn thấy Lạc Tử Tịch, người tiền sảnh có chút cảm thấy ngoài ý muốn, Lạc Tử Tịch là khách quý Nhan tổng các nàng tự mình phục vụ nha! Hơn nữa Nhan tổng đã sớm phân phó, Lạc tiểu thư nếu lại đến, nhất định phải báo cáo cho nàng, sau đó chi phí đều hoàn toàn miễn. Kỳ thật nếu không nói nàng cũng không biết phải thu phí làm sao, đại lão bản tự mình phục vụ, kia phải tính thế nào mới tốt nha?
"Ngươi từng tới nơi này? Nếu không nàng làm sao biết ngươi họ Lạc?"
Lăng Dịch Hằng kinh ngạc trước việc nhân viên tiền sảnh nhận thức Lạc Tử Tịch, nơi như vầy Lạc Tử Tịch hẳn là sẽ không tới mới đúng, sao...?
"Có vẻ ngươi thường xuyên tới nơi này."
Lạc Tử Tịch không trả lời lại Lăng Dịch Hằng, mà là thản nhiên hỏi ngược lại. Nàng biết Lăng Dịch Hằng thường xuyên xuất hiện ở trong này, người nơi này đều nhận thức hắn, hơn nữa, vừa rồi nhân viên tiền sảnh quả thật dùng từ "lại". Bất quá nàng không muốn cho Lăng Dịch Hằng biết chuyện nàng từng tới nơi này, cũng không nghĩ cho Lăng Dịch Hằng biết quan hệ trong lúc đó của nàng với Nhan Tiêu.
Lăng Dịch Hằng một khắc bị Lạc Tử Tịch hỏi lại, nhất thời có chút chột dạ nổi lên, kỳ thật trước kia hắn cũng không có thường xuyên đến nơi này, chỉ bởi vì đây là điếm Nhan Tiêu thường lui tới, hơn nữa văn phòng Nhan Tiêu liền thiết lập tại nơi này, hắn vì truy Nhan Tiêu, cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt*, mới liên tiếp xuất hiện ở trong này. Thế nhưng, này đó, tạm thời không thể để Lạc Tử Tịch biết.
* Cận thủy lâu đài tiên đắc nguyệt: gần quan được ban lộc,gần gũi người có thế lực nên được lợi trước.
"Ha ha, ngẫu nhiên đến, cùng một số bằng hữu kinh doanh, ta là bồi bọn họ đến."
Lăng Dịch Hằng xả ra ý tười. Sau đó đối với người tiền sảnh hỏi:
"Hôm nay Nhan tiểu thư có đây không?"
Hắn kỳ thật không biết hành tung Nhan Tiêu, chỉ có thể lôi kéo Lạc Tử Tịch đến thử thời vận.
"Lăng tiên sinh, thật sự có lỗi, Nhan tiểu thư hiện tại không ở đây."
Nhân viên tiền sảnh thành thật trả lời.
"Nàng hôm nay không có đi làm sao?"
Hỏi là Lạc Tử Tịch, nghe được Nhan Tiêu không ở đây, trong lòng nàng có chút mất mát, nàng cố lấy dũng khí lớn như vậy mới bước được vào trong điếm, lại bị báo cho biết Nhan Tiêu không ở đây, trong lòng thật không có tư vị. Hôm nay không thể nhìn thấy Nhan Tiêu sao? Lạc Tử Tịch cảm thấy nội tâm trống rỗng, bởi vì không thấy được Nhan Tiêu mà trống rỗng.
"Vâng, là có việc đi ra ngoài, không biết khi nào thì trở về. Nếu không để ta điện thoại cho nàng?"
Tiếp tân tiền sảnh trả lời.
Lạc Tử Tịch là khách quý Nhan tổng, khách quý đến rồi, tiền sảnh cảm thấy phải cấp báo Nhan tổng một chút, chính Nhan tổng cũng nói qua, mặc kệ Lăng tiên sinh khi nào đến, đều phải nói Nhan tổng có việc, không ở văn phòng họp thì chính là gặp khách hàng bên ngoài. Cái này thật đúng là làm cho tiếp tân tiền sảnh khó xử chết đi được.
"Quên đi, chúng ta vẫn nên trở về đi."
Lạc Tử Tịch mất mát nói.
Không có Nhan Tiêu ở đây, Lạc Tử Tịch cảm thấy một chút tư vị đều không có. Nếu không thấy được Nhan Tiêu, kia còn ở chỗ này làm cái gì? nơi này dù sao cũng là nơi Nhan Tiêu làm việc. Lạc Tử Tịch cảm thấy chung quanh đều là hơi thở Nhan Tiêu, không thấy được chỉ nghe được hơi thở, nàng sợ miên man suy nghĩ, sợ phát điên.
"Nếu đã đến đây rồi, ở lại thư giản rồi hẳn đi, ngươi gần đây quả thực rất mệt mỏi."
Lăng Dịch Hằng tuy rằng nói truy Nhan Tiêu truy được ngay, nhưng vẫn thực quan tâm tới Lạc Tử Tịch, dù sao, Lạc Tử Tịch là lão bà hắn, hắn vẫn thực yêu thực yêu Lạc Tử Tịch, nhìn thấy Lạc Tử Tịch bộ dáng mỏi mệt, hắn vẫn rất đau lòng.
Lạc Tử Tịch lắc lắc đầu, nàng quả thật không nghĩ đứng tại nơi này.
"Lăng tiên sinh, Lạc tiểu thư, Nhan tiểu thư nói, để ta an bày phục vụ cho các ngươi."
Một vị tiếp tân khác nhìn thấy Lạc Tử Tịch muốn rời đi, chạy nhanh đến đem ý tứ Nhan Tiêu biểu đạt. Nàng vừa mới điện thoại cho Nhan Tiêu xin chỉ thị, hoàn hảo nàng gọi điện, nếu không Nhan Tiêu trở về không quở trách nàng mới lạ.
Lăng Dịch Hằng vừa nghe, có cơ hội, biết mang Lạc Tử Tịch tới là chính xác, gật đầu thật nhanh để nhân viên an bài giúp bọn hắn. Nhan Tiêu có thể an bài cho bọn họ, đã nói lên Nhan Tiêu biết bọn họ đến đây, không biết chừng để bọn họ được phục vụ xong, Nhan Tiêu có thể hay không sẽ trở lại?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi