MÊ ĐIỆP TÌNH NHÂN CHIẾN


Hiện tại nghĩ lại, Nhan Tiêu cũng không biết chính mình khi đó vì sao đáp ứng yêu cầu vô lý của Lăng Dịch Hằng. Có lẽ, cô không thể không thừa nhận cô rất muốn gặp mặt ái thê trong miệng Lăng Dịch Hằng.
Giống như Lăng Dịch Hằng, một người thành công lại vì thê tử của mình mà tiêu phí tâm tư cơ bản trên đời đã muốn tuyệt chủng. Người bây giờ, mặc kệ vị kia trong nhà như thế nào, đều tránh không được động tâm rối loạn khi ở bên ngoài. Nhan Tiêu thừa nhận cô rất chán ghét loại người như vậy, cho nên sau khi nghe được mục đích của Lăng Dịch Hằng trong lòng cũng hạ quyết định. Nữ nhân có thể làm cho nam nhân vĩ đại như Lăng Dịch Hằng yên ổn, Nhan Tiêu tò mò phi thường lớn.
"Tôi làm nhiều như vậy, chỉ là vì không nghĩ quan hệ chúng tôi trong lúc bình thản lại có xu hướng vỡ tan. Mỗi người đều hướng tới bình thản, nhưng bình thản mang theo nguy hiểm lại có ai biết được? Mỗi người chúng ta đều có một linh hồn không an phận, luôn không thích lúc bình thản cùng trầm mặc. Thời điểm khi linh hồn không chịu an phận, cuộc sống, sẽ dần dần phát sinh thay đổi. Những điều này tôi không hy vọng nhìn thấy. Tôi không nghĩ chúng tôi nguyên bản hạnh phúc lại vì sinh hoạt bình thản mà biến mất."
Lăng Dịch Hằng nhấp một ngụm rượu sau đó nhìn ngoài cửa sổ từ từ nói. Trên thế giới này, người có thể nhìn ra được bản chất cuộc sống cũng không nhiều, con người hiện tại đều quá mức truy đuổi hiện thực, cuộc sống tuy nhiên rất hiện thực, song ta cũng không cần phải phối hợp với cái hiện thực đó.
"Kiến giải của anh cũng thật độc đáo, Lạc Tử Tịch thật sự may mắn, gả cho một nam nhân vừa hiểu được cuộc sống cũng thực yêu nàng. Tôi hâm mộ nàng."
Nhan Tiêu không có nữa điểm đố kỵ cười nói.
Cô hâm mộ Lạc Tử Tịch, mà khi tiếp xúc với Lạc Tử Tịch cũng biết kia không phải nữ nhân bình thường, phải nói là một nữ nhân thông minh, sáng suốt. Nhan Tiêu nói rõ với Lạc Tử Tịch mình là tình nhân lão công của nàng, Lạc Tử Tịch còn có thể bình tĩnh đối mặt cùng cô. Có đôi khi, Nhan Tiêu cảm thấy Lăng Dịch Hằng cùng Lạc Tử Tịch đều là quái thai. Bất quá, cô không thể không thừa nhận, cô thực thích nữ nhân quái thai Lạc Tử Tịch.
Quái thai, tạm thời nói hai người kia như vậy đi, ý tưởng không giống người khác, nam nhân bình thường không phải đều nguyện ý tìm nữ nhân bên ngoài sao? Nữ nhân bình thường biết trượng phu có nữ nhân bên ngoài đều không phải nháo điên lên sao? Biểu hiện của hai người kia vô cùng ngoài dự kiến của người bình thường.
"Có một số việc, cô hâm mộ cũng không được."
Lăng Dịch Hằng cũng cười nói. Hắn đột nhiên cảm thấy cùng Nhan Tiêu nói chuyện phiếm thực nhẹ nhàng. Hoặc là, lúc này có người nguyện ý nghe chuyện xưa của hắn cùng Lạc Tử Tịch, hơn nữa cùng nữ nhân khác không giống nhau dù biết hắn tiếp cận là có mục đích. Nhan Tiêu là một người có sự nghiệp thành công, hơn nữa điều kiện lại tốt, cũng rất xinh đẹp mỹ lệ, là một nữ tử khiến cho tất cả nam nhân đều thèm nhỏ dãi. Bất quá trừ hắn ra, bởi vì đã có nữ tử đẹp nhất trên thế giới này.
"Còn cô? Muốn tìm đối tượng như thế nào?"
Lăng Dịch Hằng trong lòng cũng hiếu kì, nữ tử giống Nhan Tiêu sẽ thích loại người gì đây? Chính hắn viên mãn, hiện tại hắn là bằng hữu Nhan Tiêu, đương nhiên muốn biết ý tưởng của Nhan Tiêu, có lẽ hắn có thể vì Nhan Tiêu xem xét, xem xét. Bất quá hắn phát hiện, người quanh hắn quả thật không ai xứng với Nhan Tiêu, hay là về sau thay Nhan Tiêu lưu ý một chút.
"Nếu tôi nói, muốn người giống anh vậy thì sao?"
Nhan Tiêu mỉm cười nhướng mắt nhìn Lăng Dịch Hằng một cái. Nếu muốn tìm nam nhân, quả thật Lăng Dịch Hằng là lựa chọn không sai, chỉ tiếc Lăng Dịch Hằng đã không thể trở thành lựa chọn của cô. Cô biết Lạc Tử Tịch càng thích hợp với cô hơn. A, xem ra tiểu tam là phải làm rồi, tha thứ cho tà ác của cô đi. Cô cùng Lăng Dịch Hằng như bây giờ là tốt rồi, có cảm giác bằng hữu, có điểm quân tử chi giao, không có quan hệ lợi ích bên trong, cũng không có cái gọi là ái muội.
Lăng Dịch Hằng không phải là người am hiểu phương diện ái muội, bởi vì hắn đối Lạc Tử Tịch cảm tình biểu lộ rõ ràng, luôn cố ý vô tình cự tuyệt trước cái gọi ái muội. Tuy rằng Nhan Tiêu cùng Lăng Dịch Hằng tiếp xúc không nhiều lắm nhưng điểm này cô vẫn nhận ra.
"Ha ha, trò đùa của cô rất vui. Ân, đáng tiếc tôi không có huynh đệ linh tinh, nếu không có thể giới thiệu cho cô. Bất quá, rất nhiều thời điểm cho dù là thân huynh đệ, vẫn làm cho người ta có cảm giác không được to lớn. Càng thêm đáng tiếc, thế giới này thật cũng chỉ có một mình tôi, đáng tiếc là cỏ dại đã có chủ, hoa tốt đã có chốn."
Lăng Dịch Hằng hùa theo trêu đùa. Hắn biết Nhan Tiêu hay nói nói giỡn, mà hắn vừa đùa giỡn cũng mang theo ý tứ cự tuyệt.
"Anh thật vô tình, ngay cả nửa điểm cơ hội cũng không cho tôi."
Nhan Tiêu trong lòng giả cười, vui đùa một chút Lăng Dịch Hằng đâu cần phải cự tuyệt rõ ràng, thật sự bên trong không có ý gì. Bất quá, cô thật thưởng thức nam nhân như Lăng Dịch Hằng. Cô chưa từng gặp qua ai có thể cản được mị lực của cô trừ bỏ Lăng Dịch Hằng.
"Ha ha ha...."
Lăng Dịch Hằng phá lên cười, cùng Nhan Tiêu nói chuyện thực thoải mái, hắn thích không khí như vậy.
"Nói xem kế tiếp cô tính làm thế nào, tôi rất hứng thú nghe kế hoạch của cô, hiện tại nàng đã có chút hoài nghi, có nên thừa thắng xông lên không?"
Hai ngày nay tuy thái độ Lạc Tử Tịch tựa như hằng ngày, ngoài mặt đều không có gì phát sinh, nhưng thận trọng như Lăng Dịch Hằng vẫn cảm giác được biến hóa. Chứng minh Nhan Tiêu đã thành công dao động cảm xúc Lạc Tử Tịch.
"Anh thật không sợ nàng nháo lớn lên sao?"
Nhan Tiêu hỏi. Có một số việc quá bức người thì bất kể là sự tình gì đều có thể làm ra, tuy rằng Nhan Tiêu cảm giác Lạc Tử Tịch cùng người bình thường không giống nhau, nhưng nàng cũng không dám cam đoan.
"Trước không cần bức chặt nàng, tôi phải nghĩ cho sự an toàn của tôi."
Nhan Tiêu nữa cười nữa nói.
"Nàng sẽ không."
Lăng Dịch Hằng tự tin nói. Tính tình Lạc Tử Tịch hắn biết rõ, cho dù xuất hiện tiểu tam, Lạc Tử Tịch cũng sẽ dùng phương pháp chính mình mà ứng phó chứ không hướng Nhan Tiêu công kích, cũng sẽ không đề cập đến sự an toàn người thân của Nhan Tiêu.
"Anh khẳng định? Phải biết rằng, gặp loại chuyện này rất nhiều nữ nhân đều mất đi lý tính, thục nữ cũng biến thành đàn bà chanh chua. Tôi biết Lạc Tử Tịch tu dưỡng tốt lắm, nhưng mà..."
Nhưng mà, đó giờ tồn tại loại chuyện này, hành vi tư tưởng của một người, người khác cũng không thể đoán được. Nhan Tiêu vẫn không dám khẳng định, không phải cô sợ Lạc Tử Tịch công kích cô cùng người thân, chính là không muốn Lạc Tử Tịch sẽ giống người khác đến công ty cô nháo lung tung, dù sao Lạc Tử Tịch biết công ty cô ở nơi nào...
"Nếu nàng cùng người khác giống nhau, như vậy nàng không phải Lạc Tử Tịch."
Nghĩ đến Lạc Tử Tịch, Lăng Dịch Hằng liền uất ức nở nụ cười. Nữ nhân của hắn đương nhiên cùng nữ nhân bình thường không giống nhau, nếu không cũng sẽ không đáng giá hắn khổ phí tâm cơ đi kinh doanh cuộc sống họ. Lạc Tử Tịch không chỉ tu dưỡng hảo, khí chất hảo, kỳ thật trong mắt hắn, Lạc Tử Tịch cái gì cũng đều hảo.
Nhan Tiêu nghe xong, cũng ngầm suy nghĩ, Lạc Tử Tịch thật sự phi thường hảo.
"Tôi nghĩ, vẫn nên chậm rãi tiến vào cuộc sống nàng, chuyện này không thể quá mức vội vàng xao động, nếu không sẽ hoàn toàn ngược lại. Trận tiếp theo, chúng ta cùng xuất hiện trước mặt nàng, hoặc là, tôi có thể trước cùng nàng làm bằng hữu qua lại với nhau, Ách... Không đúng, hẳn nên trước cùng với anh giả vờ thành quan hệ bằng hữu xuất hiện trước mặt nàng. Mà anh, giả vờ không biết tôi cùng nàng biết nhau, giả vờ không biết nàng đã biết chuyện tình chúng ta. Như vậy, tôi tin tưởng sẽ tương đương kích thích. Hắc hắc..."
Nhan Tiêu nói xong, hắc hắc nở nụ cười.
"Ha ha, phương pháp này không sai, không nghĩ tới cô chơi đùa như vậy."
Lăng Dịch Hằng nở nụ cười, hắn thật không ngờ Nhan Tiêu còn có thể ngoạn thành như vậy. Phương pháp thật tốt, muốn cho Lạc Tử Tịch từng bước một hoài nghi hắn, kế hoạch này sẽ là đạt hiệu quả rất tốt, nếu đột ngột hai người ái muội không rõ trước mặt Lạc Tử Tịch, có lẽ đổi lấy là Lạc Tử Tịch bình tĩnh dùng ly hôn làm phương thức xử lý, đến lúc đó chơi sẽ không vui nữa.
"Đó là đương nhiên, tôi cũng không thiếu bị người khác mắng là hồ ly tinh, kỳ thật muốn oan bao nhiêu liền có bấy nhiêu. Bất quá, lúc này tôi muốn chân chính làm một lần, tuy là diễn trò, nhưng cũng sẽ không có cảm giác oan uổng thế nữa. Ách, đúng rồi, còn có anh phải cố ý vô tình để nàng phát hiện chi phiếu của anh thiếu một ít tiền, không cần nhiều, muốn một chút một chút thiếu. Anh nghĩ đi, anh ở bên ngoài dưỡng nữ nhân, khẳng định là sẽ tiêu tiền, vấn đề về kinh tế nữ nhân thực ra rất mẫn cảm nga. Tốt nhất là anh chuyển tới tài khoản của tôi, ách, tôi thấy có lẽ tôi nên mở một vài tài khoản, chậc chậc... Ngẫm lại, đùa như vậy thật kích thích."
Nhan Tiêu lấy làm vui thích a a a cười rộ lên, càng nghĩ càng kích thích.
Dường như nam nhân bên ngoài dưỡng tiểu tam đúng thật là dạng này, Lăng Dịch Hằng thực tán thành ý tưởng Nhan Tiêu, ở bên ngoài dưỡng nhân, hắn cũng không có kinh nghiệm, cảm thấy phương pháp của Nhan Tiêu đều có thể, hắn cũng dựa theo phương pháp đó mà làm, nếu diễn trò đương nhiên phải diễn tốt một chút.
"Cô giống như có nhiều kinh nghiệm... "
Lăng Dịch Hằng vui đùa nói. Nhìn Nhan Tiêu chậm rãi mà nói, tựa hồ cô cùng tiểu tam thật giống nhau. Bất quá Lăng Dịch Hằng tin tưởng, Nhan Tiêu sẽ không làm tiểu tam của ai, nam nhân có thể xứng với Nhan Tiêu không thiếu, nào ai có thể để cho Nhan Tiêu chịu phần này?
"Anh không biết công ty như chúng tôi, những người tầng thấp nhất đều không khác mấy làm tiểu tam người ta sao? Ha ha ha, chưa ăn qua thịt heo cũng thấy heo chạy đi? Hơn nữa, quả thật có không ít người muốn tôi làm tiểu tam. Kỳ thật tôi cũng thấy kỳ quái, anh cũng tới tìm tôi làm tiểu tam, tuy là giả, nhưng mà... Chẳng lẽ diện mạo tôi rất có bộ dáng tiểu tam sao?
Nhan Tiêu hoài nghi sờ mặt chính mình.
Lăng Dịch Hằng không nói gì thêm, mà là một bộ dáng hiện tại mới biết được nhìn Nhan Tiêu, Nhan Tiêu nhất thời có loại xúc động nghĩ đập vỡ cái bàn, vô cùng nghẹn khuất.
"Không thể nào? Nghĩ sao tôi thiên sinh lệ chất lại có bộ dạng tiểu tam?"
Nhan Tiêu nhất thời khóc nghẹn, thật đả kích, cô đường đường là lão tổng một công ty lớn thê nhưng lại có bộ dáng tiểu tam...
"Cô chính là có bộ dạng rất yêu nghiệt, làm cho rất nhiều nam nhân đều nghĩ phạm tội, nghĩ bao dưỡng..."
Lăng Dịch Hằng cũng không nghĩ đả kích Nhan Tiêu, nhưng Nhan Tiêu trưởng thành liền như vầy, hắn cũng không có biện pháp, thời điểm thấy Nhan Tiêu lần đầu tiên liền cảm thấy nàng là lựa chọn tốt nhất.
"Thiệt oan ức...." Nhan Tiêu vô lực hô một câu liền yên lặng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi