MÊ HOẶC

Mấy ngày đã trôi qua, cuộc sống của Hàn Diệp vô cùng thư thái trừ bỏ mỗi đêm cậu bị Rid hành xác nhét dương v*t giả vào người. Cho đến nay, không nghi ngờ gì đã gần với kích thước lớn nhất, mà cậu cũng không ngờ cơ thể mình có thể thích ứng với điều đó.

Hôm trước cậu được Rid cho phép ra ngoài đi dạo, cậu chụp được rất nhiều điều thú vị khiến hôm nay cậu vui cả ngày. Rid bước vào nhà đã được nghe Ros báo cáo hành tung của cậu, hắn thừa biết là cậu lại chung vô cái phòng tối tăm kia hì hục rửa ảnh...

-Bên Ary thế nào, dạo này trông nó yên phận nhỉ? — hắn lạnh nhạt hỏi.

-Cũng sắp đến trăng non, có vẻ hắn ta cũng đang chuẩn bị tinh thần đối phó, dù sao hắn ta cũng chỉ là bán thú nhân nên cũng không quá khó khăn hơn so với ngài.

-Hừ! Nó thì cả đời cũng chẳng được gì, mãi mãi vẫn chỉ là bán thú.

Ros do dự muốn nói gì đó mà không biết làm sao mở lời.

-Ros, ông theo ta từ khi còn bé, nếu không có ông cũng không có ta của ngày hôm nay, có việc gì ông cứ nói.

-Chủ nhân, tôi chỉ lo lắng cho kỳ động dục của ngài. Dù sao Hàn Diệp cũng chỉ là một nhân loại nhỏ bé, cậu ấy sẽ vượt qua nổi sự khủng khiếp của quá trình đó sao? Cậu ấy có thể sẽ chết mất mà ngài thì...

Ros không dám nói tiếp, ông không dám tưởng tượng nếu Hàn Diệp chết thì Rid sẽ trở thành bộ dáng gì.

Rid trầm mặc nghe ông nói, hơn ai hết hắn phải lo lắng cho cậu nhất, nhưng ngoài cậu ra, hắn chẳng muốn ai ở bên cạnh mình, đến hôm nay hắn đã không còn đường lui nữa.

-Simson đã đưa thuốc đến chưa?

-Đã đưa đến hôm qua, đủ dùng trong vài lần tới.

-Ông bảo ông ấy chuẩn bị thêm một số thuốc gây tê liệt loại mạnh nhất, nếu Hàn Diệp thật sự không được thì cứ bắn thuốc vào ta...

Ros sửng sốt, thì ra hắn đã nghĩ đến kết quả này, thà làm tổn thương bản thân cũng muốn bảo toàn mạng sống cho Hàn Diệp.

-Chủ nhân, như vậy thân thể ngài...

-Không sao, giữ mạng cậu ấy quan trọng hơn, ta không muốn một lần nữa đánh mất điều quý giá nhất với mình... Tối nay ta muốn cậu ấy, ông chuẩn bị giúp ta một bữa tối thật lãng mạn nhé...

-Vâng, tôi sẽ đi chuẩn bị ngay!

Ros giấu lo lắng vào lòng đi ra ngoài chuẩn bị, liệu Hàn Diệp có chấp nhận được con người thật sự của chủ nhân mà ở lại cho đến kì động dục không? Ông bắt gặp Hàn Diệp đang đi về phía này:

-Chào ông, Ros!

-Chào cậu, chủ nhân đang ở bên trong, cậu tìm ngài ấy à?

-Ừ...thì... - cậu mắc cỡ gật đầu. 

Ros mở cửa cho cậu vào rồi lui xuống.

Rid đang ngồi trên ghế xoay, quay lưng về phía cửa vào. Hàn Diệp nhìn lưng ghế đến thất thần, không hiểu sao cậu lại muốn gặp hắn. Cậu có ngờ đầu mình lại dễ dàng ở lại bên cạnh hắn, mỗi ngày cảm nhận được sự quan tâm được che dấu dưới vẻ ngoài lạnh lùng của hắn, cậu càng thêm luyến tiếc một ngày nào đó phải rời khỏi đây. Từ lúc sinh mệnh cậu chảy trong cuộc sống của hắn, có rất nhiều thứ cậu không hiểu nổi, cũng không dám tìm hiểu, vì cậu sợ một khi biết được, cậu không có can đảm tiếp tục ở lại bên cạnh hắn. Đúng, cậu trầm luân trong sự dịu dàng của hắn cũng sợ hãi phải đối mặt với sự thật này...

Thấy người tới vẫn đứng tại cửa không nhúc nhích, hắn khó chịu lên tiếng:

-Lại đây!

Hàn Diệp giật mình đi đến trước mặt hắn rồi bất ngờ bị kéo lại, đặt trên đùi hắn. Ánh mắt xanh sâu thẳm nhìn cậu chăm chú:

-Tại sao lại ngây ngốc ở cửa lâu vậy?

-Ha... bận suy nghĩ vài chuyện. Hôm nay anh về sớm vậy?

-Em không muốn tôi về sớm à? — hắn vuốt ve lưng cậu, lười nhác hỏi.

-Không... không phải!

-Hôm nay là một ngày đặc biệt, tôi muốn ở cạnh em nhiều hơn.

-Ân...ngày đặc biệt gì? — cậu tựa vào ngực hắn hỏi.

-Tối sẽ biết, bây giờ đi tắm cùng tôi nào.

-Á... - cậu kinh hô ôm chặt cổ hắn khi hắn đột nhiên đứng dậy, ôm cậu đi về phòng, Hàn Diệp đỏ mặt giấu vào ngực hắn.

Rid rất nhanh thoát ra quần áo của hai người, mỗi ngày đều làm việc này nên hắn rất thành thạo. Hắn cũng biết cơ thể Hàn Diệp đã được hắn dạy dỗ rất tốt, chỉ cần vài ba cái đụng chạm cũng có thể gợi lên phản ứng của cậu. Loài sói có độc chiếm dục rất mạnh, nên từ lần đầu tiên gặp cậu, hắn đã nung nấu ý định này, khiến cậu vì hắn mà thay đổi, vì hắn mà cơ thể lộ ra mị hoặc của bản thân. Nhìn nhân nhi đang xấu hổ trong ngực mình, tình dục hắn không báo trước cứ thế dâng lên. Rid nheo đôi mắt đã xanh thẩm hơn lại, kéo cậu đặt lên đùi mình. Hắn đã không còn đủ nhẫn nại để chờ tới trăng tròn, huống chi cho cậu nếm mùi tình dục là điều cần thiết.

Bàn tay với từng khớp xương rõ ràng xinh đẹp của Rid nhanh chóng tìm đến vật nhỏ giữa hai chân cậu, nó đã gắng gượng ngẩn đầu vì những đụng chạm ban nãy.

-Ân... Rid.. — cậu run rẩy muốn khép chân lại nhưng không thể.

-Xem ra đêm nay em cũng không quá vất vả.. — hắn cắn lên vành tai nhạy cảm của cậu, khe khẽ nói. Bàn tay vẫn liên tục đốt lửa, ngón trỏ đảo qua lổ nhỏ trên đầu dương v*t cậu khiến cậu thở dốc rên lên.

-Ân...a... đừng đụng...mà...

-Nó đâu có nói vậy nhỉ? — hắn tăng tốc độ chà sát, Hàn Diệp không chịu nổi khoái cảm dằn vặt, run rẩy bắn ra trên tay hắn.

-A...

Nhìn dịch trắng trong tay, đôi mắt hắn càng thêm âm trầm. Vật to lớn trước giờ vẫn ngủ say đã thức tỉnh, cọ vào mông Hàn Diệp khiến cậu sợ hãi co người lại, đôi chân vòng qua người hắn càng ép chặt, cậu vừa lo vừa sợ nhìn hắn. Nó không phải to bình thường đâu a, cậu không dám nghĩ đến nếu hắn cứ thế đi vào nơi đó của cậu, cậu sẽ có cảm giác gì...

-Cầm nó! — hắn khàn khàn kéo tay cậu xuống, đặt lên vật nóng muốn phỏng tay của mình.

Hàn Diệp nuốt nước bọt, bàn tay run rẩy chạm vào thứ to lớn đã đứng thẳng kia. Sự rung động từ bàn tay cậu truyền tới khiến hắn không kiềm chế được, dương v*t như lớn thêm một vòng. Hàn Diệp có thể cảm giác được từng mạch máu đang rung động bên trong nó. Hàn Diệp bắt chước động tác của Rid đưa đẩy hai bàn tay lên xuống, cảm nhận được hơi thở của Rid ngày một trầm trọng, cậu cũng cảm thấy cơ thể mình xôn xao trở lại.

-Ân... nhanh nữa lên... - hắn khàn khàn ra lệnh.

Hàn Diệp muốn khóc, bàn tay cậu thật mỏi mà vật trong tay vẫn chưa có dấu hiệu phun trào, chỉ càng lúc càng to hơn. Cậu chợt nghĩ, trước kia không biết Rid giải quyết dục vọng của hắn bằng cách nào, nghĩ đến bên ngoài hắn nuôi rất nhiều tình nhân giống cậu, cậu cảm thấy mất hết tinh thần... bàn tay cũng tự động mất tập trung.

-Em không tập trung! — hơi thở nóng bỏng phả vào tai cậu làm cậu giật mình, bàn tay bất chợt siết chặt khiến hắn rên lên, cậu hoảng hốt bỏ ra.

-A...xin... xin lỗi, em không cố ý...

Rid bất đắc dĩ nhìn cậu đang quýnh quáng cả lên, dục vọng gần tới đỉnh liền bị cậu một phát bóp chết, thật khiến hắn có xúc động một phát cắn chết cậu.

-Lạnh rồi, chúng ta ra ngoài! — hắn hậm hực đứng dậy đi ra, bỏ lại cậu vẫn đang luống cuống vì mắc lỗi.

-Rid... - cậu gọi theo, hoảng hốt đứng lên đi theo hắn. Hắn đang giận cậu sao?

Bên ngoài đã được Ros chuẩn bị một bàn đồ ăn thịnh soạn cùng nến lung linh, thêm một chai rượu vang lâu năm thượng hạng. Hàn Diệp ngẩn ngơ đứng tại chỗ, nhìn người đàn ông anh tuấn đã yên vị sẵn nơi đó chờ cậu, cậu cảm động muốn khóc.

-Này là...

-Một buổi tối lãng mạn dưới ánh nến, em thích không?

-Th...thích! — cậu đỏ mặt hôn lên má hắn một cái rồi xấu hổ đến chỗ ngồi của mình.

Rid vô cùng bất ngờ bởi hành động của cậu nhưng cảm thấy vô cùng cao hứng, hắn không kiềm được khóe miệng bật cười càng khiến cậu mặt đỏ tai hồng.

-Nâng ly nào! — hắn nâng ly hướng cậu.

Hương rượu vang ngọt ngào khiến cậu chếch choáng, nếu không phải là mộng thì đây là bữa ăn hạnh phúc nhất từ khi cậu ra đời đến nay. Hai người có một bữa tối thật ngon, cậu uống cũng thật nhiều.

Cậu dùng đôi mắt mông lung vì say nhìn Rid:

-Cảm ơn anh...hôm nay thật vui...

-Em thích là được!

Cậu không nhận ra giọng nói của hắn đã nhuốm màu dục vọng. Hàn Diệp không biết bộ dáng cậu lúc này có bao nhiêu mê người: làn da trắng nõn đã phơn phớt hồng, áo choàng tắm trễ xuống lộ ra xương quai xanh và bờ vai gầy khiến cậu thêm mị hoặc. Rid cảm thấy dục vọng của hắn giây lát nữa sẽ đốt cháy tất cả nếu hắn không nhanh chóng chuẩn bị cho cậu.

Rid ôm cậu về giường, nhanh chóng thoát quần áo cậu, lộ ra thân hình thon dài khỏe mạnh vì rượu mà càng thêm thơm ngát. Hắn mở tủ đầu giường lấy ra một hộp nhỏ cùng một ống tiêm, đây là thuốc Simson đặc chế dành riêng cho cậu dùng trước khi cùng hắn quan hệ. Nó giúp cải thiện cơ thể cậu cũng như hỗ trợ giảm đau khi cậu tiếp nhận hắn. Rid nhanh chóng tiêm thuốc cho cậu, tuy Hàn Diệp say nhưng vẫn nhận biết được mọi thứ:

-Anh...đang làm thì vậy?

-Một thứ giúp ích cho em.

-Ân...nóng quá đi...

-Một lát sẽ hết... ngoan! — hắn dịu dàng trấn an cậu rồi thoát ly quần áo chính mình. Cậu mở to mắt say mê nhìn hắn, cậu muốn sờ lên cơ thể ấy.

Hàn Diệp không chống cự lại được sức quyến rũ của thân thể trước mắt, bàn tay tội ác của cậu cứ thế không cố kỵ sợ tới sờ lui trên cơ ngực hắn, thổn thức:

-Thật đẹp a... ( *^* sắp chết đến nơi còn mê trai!)

Rid mỉm cười hôn lên gương mặt cậu, mỗi một tất da thịt đều không bỏ qua, khi đầu lưỡi hắn hôn lên đóa thù du trước ngực cậu, Hàn Diệp nức nở vặn vẹo thân mình.

-Ân... đừng mút...hảo kỳ quái...a...

Cậu chống cự không được khoái cảm kỳ lạ cứ bủa vây lấy mình, như có như không ưỡn thân lên phối hợp với hắn, muốn được nhiều hơn nữa. Rid cũng không vắng vẻ cậu, toàn thân cao thấp đều liếm qua. Trong phòng vang lên tiếng thở dốc và rên rỉ vỡ vụn.

Sau khi đã thỏa mãn, Rid ngồi dậy chen vào giữa hai chân cậu, mạnh mẽ tách hai chân cậu ra, lộ ra tiểu huyệt phấn hồng đang không ngừng khép mở như mời mọc. Qua một thời gian được hắn chăm sóc mở rộng, cộng thêm tác dụng của thuốc, tiểu huyệt phấn nộn càng mê người chờ được khám phá...

Hắn lấy ít cao trên đầu ngón tay, khẽ xoa bên ngoài cửa vào, rồi mạnh lẽ nhấn vào. Hắn không cần quá cẩn trọng vì nơi đó của cậu đã quen thuộc với kích thước to lớn.

-Ân...đừng quấy...

-Cái miệng nhỏ của em lại nghĩ khác, hút thật chặt a...

Một lần đã có thể đi vào ba ngón tay, cậu cũng không có vẻ đau đớn nên hắn cũng an tâm đưa đẩy, trừu sáp vào bên trong cậu, tìm kiếm điểm mẫn cảm đem lại khoái cảm cho cậu.

-Ân...đừng...a..ha...

Nhìn dương v*t giữa hai chân cậu đã ngẩng đầu đứng thẳng, trên đỉnh còn chảy ra dịch trong suốt, tiểu huyệt lại càng mẩn cảm co rút mút chặt mấy ngón tay hắn, Rid thở phào rút tay ra, đem cậu lật úp lại.

-Rid... - cậu lẩm bẩm, thân thể dâng lên từng cơn nóng khiến cậu khó chịu, vô thức gọi tên người mà cậu tin nhất...

-Tôi đây...

Thấy cậu đã chuẩn bị tốt, hắn nâng dương v*t đã sắp nổ tung của mình lên, chạm vào cửa huyệt. Đỉnh đầu lo lớn đỏ sậm đã tiết không ít dịch giúp bôi trơn và gây tê. Hắn hít một hơi thật sâu, chậm rãi đẩy vào...

(H H ahhhhhhhhh...* quắn quéo*)

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi