MÊ MẨN

Qúy đáng yêu, ngươi rất hung ……..

Qúy hi mở giỏ đồ Kiều Chi Du mang đến, có kem chống nắng, thuốc chống muỗi, băng cá nhân, cùng một ít thuốc khác, trừ bỏ mấy cái này ra, còn có một hộp quà được đóng gói tinh xảo.

Nàng mở hộp quà ra, nhìn thấy một lọ thủy tinh chứa nước.

Là nước hoa.

Cầm lấy chai nước hoa, Qúy Hi xịt thử một ít ra cổ tay, nâng lên ngửi nhẹ mùi hương này, rất quen thuộc, là mùi hương nước hoa Kiều Chi Du thường xuyên sử dụng.

Quý Hi nghĩ nghĩ, cầm nước hoa để lên giường, chụp vài tấm hình. Sau đó đem ảnh chụp gửi cho Kiều Chi Du, một chữ lại một chữ mà đánh xuống bàn phím: “ Cảm ơn, ta rất thích.”

Kiều Chi Du không trả lời lại, chắc hẳn là đang bận rộn.

Chờ cho đến khi Qúy Hi tắm xong lên giường nằm, nàng nhìn đến điện thoại, có một tin nhắn chưa đọc, nhìn đến tin nhắn wechat chưa đọc, là được gửi đến từ 10 phút trước: “ Cũng là mùi hương ta yêu thích.”

Ý cười trên mặt Qúy Hi liền tràn lan ra, cười xán lạn giống như con mèo chiêu tài vậy, bởi vì lúc này Kiều Chi Du còn gửi thêm một biểu cảm dễ thương, chính là biểu cảm con mèo mập lúc nãy nàng gửi qua.

Kiều tổng mà cũng đi bán manh cái loại biểu cảm này.

Nhìn không được ổn a.

Qúy Hi lại tiếp tục gửi qua cho Kiều Chi Du một cái biểu cảm dễ thương, một cái biểu cảm ngoan ngoãn ngồi xuống, mở to mắt tròn xoe. Mấy cản biểu cảm này phần lớn đều là lưu lại ở trong group chat, vẫn luôn để đó không có sử dụng, bây giờ mới có cơ hội xài đến.

Qua một lát.

Ác thú vị: “ Ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm, ngủ ngon.”

Qúy Hi theo thói quen mà gửi: “ Ân.”

Gửi xong mới nhớ ra Kiều Chi Du nói nàng suốt ngày chỉ biết nói “ Ân.’’

*

Ngày hôm sau 9 giờ, lúc này Kiều Chi Du đang ngồi ở trong văn phòng, Qúy Hi đã di chuyển lên máy bay.

Làm ngành đầu tư này, việc đi công tác là không thể thiếu được, tình huống của mỗi cái hạng mục đều không giống nhau, có khi đi ra nước ngoài, có khi đi đến thành phố nhỏ, đi huyện thành hay nông thôn cũng thường xuyên có. Lần này đi công tác được thưởng cũng rất nhiều, nếu là công việc béo bở thì mọi người đã tranh nhau đi rồi, nhưng đối với việc đi xuống nông thôn như vầy, vẫn không khỏi khiến người khác không muốn đi.

“ Ngươi chắc là lần đầu tiên đi công tác đi?” Mạnh Tĩnh nhỏ giọng hỏi Qúy Hi.

“Ân.” Qúy Hi gập đầu.

“ Trước kia lúc ta mới đi làm ở chỗ cũ, một năm có 300 ngày lúc nào cũng phải đi công tác, mấy cái chỗ chim không thèm ỉa này đã đi qua nhiều rồi.” Mạnh Tĩnh nói chuyện cùng Qúy Hi, “ Nghe nói điều kiện ở nông thôn kia rất gian khổ, ngươi có khả năng sẽ không chịu được.”

Qúy Hi nói: “ Ta cũng là lớn lên ở nông thôn.”

Ngoài ý muốn của Mạnh Tĩnh: “ Vậy sao da của ngươi lại trắng như vậy.”

Từ nhỏ Qúy Hi đã có làn da rất trắng, nàng thật ra cũng có đi phơi nắng nhiều, nhưng phơi lại không bị đen đi, có lẽ là do trời sinh đã vậy. Bất quá hôm nay tới đây, nàng vẫn cố ý dùng kem chống nắng, cùng nước hoa mà hôm qua Kiều Chi Du mang đến.

Có một cảm giác thật kỳ diệu.

Bởi vì mùi hương này, thật dễ làm cho nàng nhớ đến Kiều Chi Du.

Huyện nhỏ này có điều kiện so với trong tưởng tượng của Qúy Hi còn kém hơn. Cho là phòng khách sạn đã được đối tác an bài tốt rồi, nhưng mà điều kiện vệ sinh ở đây vẫn còn khổ quá. Qúy Hi không biết là đã ăn phải đồ ăn nào không hợp hay là do thời tiết, không ngờ tới lại bị mắc bệnh sởi, còn đi vệ sinh, làm cho cực khổ một phen.

Nhưng cho dù có bị như vầy thì Qúy Hi vẫn không dám chậm trễ tiến độ công việc.

Liền cố nhịn, nàng có thế cố chịu được.

“ Đỡ hơn chút nào không?” Mạnh Tĩnh nhìn thấy Qúy Hi không được khỏe, lo lắng mà hỏi, “ Tối nay vẫn là ngươi đừng có đi, ngươi mà đi khẳng định họ sẽ bắt ngươi uống rượu.”

“ Ta đã xin phép qua giám đốc Thiệu rồi, ngươi mau đi đi.” Qúy Hi nói.

“ Có muốn ta ở đây cùng ngươi không? Ta thấy tình huống của ngươi không được tốt cho lắm rồi.” Mạnh Tĩnh lại nói.

“ Không có việc gì, ta đi ngủ một giấc thì tốt rồi.”

Sau khi Mạnh Tĩnh rời đi, trong phòng lúc nãy mới hoàn toàn an tĩnh lại, tiếng xe dưới lầu chạy qua chạy lại, cả đêm ầm ỹ không yên được lúc nào, nếu là đi ra quán ăn khuya, vậy lại càng ồn ào đông người hơn.



Qúy Hi đi tắm sớm, sau đó lên giường nằm.

Chăn của khách sạn giống như là bị ẩm, đúng hơn là phơi lâu mà không khô, đắp lên thật sự rất khó chịu, Qúy nhắm mắt lại, lật qua lật lại vài lần vẫn không ngủ được, cuối cùng vẫn là dựa lưng vào đầu giường, ngồi xem tin tức tài chính mới nhất.

Mắt chậm chạp nhìn qua mấy chữ nhỏ ở trên màn hình, xem nhiều rồi cũng chán. Lúc bản thân đang không được khỏe, cảm xúc cũng có vẻ đi theo nó mà thấy nôn nóng bồi hồi, Qúy Hi cố chút cô đơn, một mình nằm ở trên giường, lại bắt đầu nhớ tới nàng.

Nghĩ đến nếu lúc này Kiều Chi Du ở cạnh bên sẽ như thế nào?

Hẳn là sẽ ôm rồi dỗ mình đi.

Qúy Hi cảm thấy bản thân mình có chút nguy hiểm rồi, thích một người sẽ khiến cho bản thân chở lên yếu đuối sao? Nàng vẫn luôn quen với việc không ỷ vào người khác, ỷ lại người khác sẽ khiến nàng cảm thấy không được an toàn, nhưng giờ lại không nhịn được mà nghĩ đến Kiều Chi Du, muốn được ỷ vào nàng.

Chịu đựng được tới hơn 9 giờ.

Qúy Hi gửi tin nhắn wechat cho Kiều Chi Du: “ Đi làm về rồi sao?”

Không lâu sau, đối phương trả lời lại: “ Về đến nhà rồi, ngươi xong việc chưa?”

Nhìn đến tin nhắn gửi lại của Kiều Chi Du, Qúy Hi tạm dừng một lát, sau đó nhấn xuống gọi điện thoại. Thật ra đi công tác mấy ngày nay, nàng đều chủ động gọi điện cho Kiều Chi Du, nếu không lại có người nói mình không chịu chủ động.

Kiều Chi Du đang dựa người vào ban công, nhìn thấy Qúy Hi gọi điện thoại đến, nàng cúi đầu cười, rốt cuộc cũng chịu hiểu một chút rồi. Nàng nhấn nghe, đặt điện thoại ở bên tai, hỏi: “ Có tiện gọi video không?”

Vừa rồi Qúy Hi cũng có nghĩ có hay không lên gọi video, nhưng nàng sợ Kiều Chi Du sẽ phát hiện ra sắc mặt của nàng đang không được tốt, sợ nàng lo lắng. Liền phải nói: “ Mạng ở bên ta không được tốt lắm.”

Kiều Chi Du: “ Hôm nay làm việc mệt sao?”

Qúy Hi dựa vào đầu giường: “ Không mệt.”

Kiều Chi Du: “ Đi công tác nào có chuyện mà không mệt.”

Thật thần kỳ, nói chuyện với nàng một lúc, liền cảm thấy cơ thể đỡ hơn rất nhiều. Yên lặng một giây, Qúy Hi tìm cớ nói: “ Tiểu kiều tổng đang làm gì vậy?”

“ Tiểu kiều tổng đã ngủ rồi.” Kiều Chi Du nằm xuống sô pha thoải mái mà lẩm bẩm: “ Không quan tâm đến đại Kiều tổng sao?”

Đại Kiều tổng, Qúy Hi bị chọc cho buồn cười, nhưng nghe thấy giọng nói của Kiều Chi Du, giống như là mới uống rượu xong. Đắn đo tới lui, Qúy Hi mới dám hỏi: “ Vậy ngươi đang làm gi?”

Kiều Chi Du nói nhỏ nhẹ nhàng: “ Chờ điện thoại của ngươi.”

Giọng nàng nhỏ nhẹ mang theo một chút lười biếng lại càng thêm ôn nhu, Qúy Hi nghe thấy càng thêm nhộn nhào, giống như có gió thì thào bên tai, có kiểu cảm xúc đang trào, ngứa ngáy, đánh thẳng vào trong tâm.

“ Thật khó mà có, Qúy lão sư gần đây mỗi ngày đều gọi điện thoại cho ta.” Kiều Chi Du cười trêu chọc mà nói giỡn, ngón tay nhàn rỗi mà cọ cọ trên sô pha, viết qua viết lại, dựa theo men say mà hỏi: “ ……. Muốn theo đuổi ta à?”

Nghe thấy Kiều Chi Du nói mấy câu này xong, Qúy Hi càng thêm xác định: “ Ngươi uống rượu.”

Đúng là có bản lĩnh làm mất hứng vô định mà. Kiều Chi Du: “ Vậy mà tai cũng nghe ra được sao?”

“ Nghe ra được.” Qúy Hi thấy cũng kỳ lạ, nàng có thể cảm nhận ra được, chỉ cần lúc Kiều Chi Du uống rượu vào cách nói chuyện liền thay đổi, chỉ là thay đổi rất nhỏ, nhưng nàng vẫn có thể biết được.

Kiều Chi Du lại nói: “ Uống ít không uống nhiều.”

Qúy Hi: “ Ân.”

Kiều Chi Du nghe được Qúy Hi nói “ Ân.’’ Xong, trực tiếp cười to lên.

Quý Hi nghẹn lời, bây giờ mỗi lần nàng mà nói ‘ Ân,’ tự nhiên lại cảm thấy có chút chột dạ. Bởi vì lần trước Kiều Chi Du nói nàng suốt ngày chỉ biết nói ‘ Ân’. Nhưng khi nghe thấy giọng cười của Kiều Chi Du, tâm trạng của nàng liền thay đổi vui vẻ theo.

Lại không nói chuyện hỏi han nữa.

“ Qúy đáng yêu.” Kiều Chi Du đột nhiên nói ra câu này.

Qúy Hi nghe xong, lại thêm cách gọi khác nữa sao?

“ Ngày kia ta ra sân bay đón ngươi.”

Qúy Hi nhấp môi, cười nói: “ Được.”

*

Kết thúc bốn ngày đi công tác, vào buổi chiều thứ hai, Qúy Hi đã quay trở lại Bắc Lâm.

Bầu trời Bắc Lâm đang có mưa, tí tách tí tách. Tháng này có mưa, tiếp theo lại có bão, nhiệt độ không khí vì vậy mà cũng giảm đi mấy độ. Lại thêm mấy ngày bão nữa, thì mùa hè cũng chính thức qua đi.



Thời tiết hôm nay có chút hơi lạnh, Qúy Hi rất ghét không khí như vậy. Mùa thu còn có thể tạm chấp nhận được, nhưng đến mùa đông ở Bắc Lâm thì thật sự không chịu nổi. Qúy Hi ghét nhất mùa đông, không ghét gì hơn đó chính là tuyết rơi vào mùa đông.

Không làm theo được giống như kế hoạch đã định trước. Kiều Chi Du hôm nay không có đến đón nàng, nói là muốn tăng ca bận rộn, cho lên sắp xếp tài xế đến đón. Qúy Hi nói không cần, nhưng Kiều Chi Du vẫn làm.

Đến đón nàng là tài xế nhìn quen mắt, lúc trước có gặp qua hai lần.

Cần gạt nước chuyển động có tiết tấu mà gạt nước qua gạt lại.

“ Qúy tổng.’’ Tài xế vào xe thắt dây an toàn xong, nghĩ thầm người mà có thể được đích thân Kiều Chi Du an bài đi đón, thì khẳng định là nhân vật rất quan trọng. Bình thường không phải là tổng này thì cũng là tổng kia.

Bị người khác gọi là Qúy tổng như vậy, Qúy Hi khó chịu mà nói: “ Không cần gọi ta là Qúy tổng.”

“Ngày khiêm tốn quá. Đúng rồi, ngày ở đâu?” Tài xế cười nói, cho là vuốt mông ngựa không sai người.

Qúy Hi nói một nơi gần với trạm tàu điện ngầm, nhân tiện lễ phép mà nói “ cám ơn.’’

“ Không cần khách khí.” Ô tô chậm rãi chuyển động, tài xế lái xe đi thuận miệng mà nói vài câu: “ Nếu không phải Kiều Tổng đang nằm viện, nàng đã có thể đến đây đón ngài rồi.’’

Qúy Hi bắt lấy trọng tâm: “ Kiều tổng đang nằm viện sao?’’

“ Ân, hôm qua hình như đụng phải cái gì đó, ta lái xe đưa nàng đi bệnh viện ……” Tài xế thấy Qúy Hi quan tâm đến, lúc nói chuyện, giọng nói đều nhỏ nhẹ hơn,hắn đã gặp qua nhiều người lên cũng hiểu biết không ít.

“ Có nghiêm trọng không?” Qúy Hi lập tức hỏi,ngày hôm qua còn gọi điện thoại cũng không nghe thấy Kiều Chi Du nói đến là phải nằm bệnh viện.

Tài xế không xác định mà nói, “ Chắc là không nghiêm trọng đâu.”

Qúy Hi lúc này đã lấy điện thoại ra gọi liền, nhạc chuông vang ở bên tai. Ở lần kêu thứ tư, thì đầu dây bên kia mới bắt máy, giọng nói Kiều Chi Du vang lên: “ Lên xe rồi sao?”

“ Ngươi bị làm sao vậy?” Qúy Hi hỏi gấp gáp.

Kiều Chi Du đang nằm ở trên giường,còn đang giả ngu: “ Làm sao là làm sao?”

“ Ngươi sao lại nằm viện? Ta vừa mới biết, tại sao ngày hôm qua không nói cho ta nghe?”

Tài xe ngóng tai nghe, nghe thấy những lời này của Qúy Hi, trong lòng hơi hoảng loạn, đột nhiên có dự cảm không tốt, nghĩ thầm chết rồi có phải là mình lỡ lắm chuyện rồi.

Kiều Chi Du cũng đoán ra được là Qúy Hi đã biết rồi, kiểu gì cũng là tài xế nói ra. Vốn dĩ đang không tính nói cho Qúy Hi biết, sợ nàng lại nôn nóng lo lắng, lại an ủi: “ Chỉ là ngày hôm qua đi tắm không cẩn thận bị ngã thôi, không có bị thương, không có gì hết.”

“ Không bị thương mà nằm viện?” Qúy Hi hỏi một câu người trả lời một câu.

Phản ứng vội vàng như vậy, Kiều Chi Du trước tiên cảm thấy rất vui vẻ, sau đó bình tĩnh lại, giả vờ ủy khuất mà làm nũng: “ Ta bị thương rồi còn dữ với ta?”

Qúy Hi: “……..”

Giờ này mà còn giỡn được.

Kiều Chi Du khôi phục lại giọng nói nghiêm túc, “ Thật sự không có việc gì.”

Qúy Hi lúc này mới an tâm lại một chút, nàng nhìn ra ngoài cửa xổ, mưa vẫn còn rơi ào ào, thấp giọng mà hỏi: “ Bệnh viện ở đâu?”

“ Hôm nay ngươi đừng đến đây, đi về nhà nghỉ ngơi cho tốt trước đi.’’ Kiều Chi Du đã nhìn thấu suy nghĩ của Qúy Hi, vừa mới đi về, nhất định sẽ rất mệt mỏi.

“ Ngươi nói cho ta ở đâu.” Qúy Hi cố chấp mà hỏi.

Kiều Chi Du không lay chuyển được Qúy Hi, nói phòng bệnh cùng tên bệnh viện cho nàng biết, còn cố nhấn mạnh nói: “ Đừng lo lắng.”

Qúy Hi cảm thấy giận, dỗi mà nói: “ Không lo lắng,”

Kiều Chi Du cười cười: “ Phát hiện ra người thật hung dữ.”

Qúy Hi lạnh giọng xuống: “ Còn cười.”

“ Hôm nay không được đến đây, nghe không.”

Qúy Hi ngẫm lại, cứ đồng ý trước đã.

…………….

Từ sân bay về đến nhà, Qúy Hi cũng không đổi giày, bỏ hành lý vào nhà xong, lập tức đi xuống lầu. Bung dù ra đứng ở giữa ngã tư, quan sát xung quanh, thuận tay gọi một chiếc taxi, đi thẳng về hướng bệnh viện.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi