MẸ ƠI~ DIÊU TỔNG ĐỨNG NGOÀI CỬA!

Cảm thấy áp bách rồi đây.

Cô đang trong trạng thái đứng ngồi không yên, đối mặt với Diêu Trì quá gần, mà cũng bị ánh mắt của hắn cứ quét qua quét lại. Cả người cô căng cứng, những âm thanh xung quanh tai cũng bị gạt bay.

Hắn không thể nào nhìn ở chỗ khác được hay sau, ánh mắt của hắn cứ lại dừng trên người cô. Cô không dám đối mặt chính diện với hắn, vì thế luôn cúi đầu nhìn bàn tay đang đan xen với nhau của cô ở dưới thành bàn, Cứ nhìn như thế cho đến khi món ăn được đưa lên.

Bây giờ trong lòng Tần Tâm Ly đang nghĩ đến một việc hết sức nực cười, món ăn vô cùng đẹp mắt, nếu có thể, cô sẽ ngồi đây mà ngắm nhìn màu sắc của nó cho đến khi kết thúc.

Cô nghĩ hắn không ngại, bởi vì hắn hiện tại đang rất thản nhiên, hắn gọi rượu vang đỏ, cầm trên tay nhấp từng ngụm, bộ dạng y hệt quý tộc.

Một bàn đồ ăn ngon đã được dọn sẵn, hắn không động dao nĩa trước thì cô nào dám động vào.

" Cô cứ tự nhiên mà ăn đi". Hắn nói, nói xong lại còn cười làm cho cô hơi giật mình.

Kỳ lạ.... hắn thay đổi? Dường như đối xử tốt hơn với cô phải không?.

Cô cười cười, xem như đồng ý, nhưng trong lòng thì lại không nghĩ như thế. Dù sao hắn cũng đã nói như vậy rồi, được rồi, cô sẽ xem như không có gì mà bình thường.

Cô cũng thấy lạ là bởi vì ở nhà cô không đến mức căng thẳng như thế, hôm nay chỉ do ánh mắt của hắn làm cô không được tự nhiên.

Càng nghĩ càng rối, cuối cùng Tần Tâm Ly quyết định dẹp bỏ hết suy nghĩ, sau đó cầm nĩa lên soắn mì ý.

Món ăn Tây không đậm vị như những món ăn bình thường. Có một chút nhạt nhưng cũng không làm ảnh hưởng gì đến cô, Tần Tâm Ly cầm ly tượu để kế bên lên uống một ngụm nhỏ, đầu lưỡi cảm nhận được vị chan chát của nho, thêm một chút vị ngọt đọng lại, mũi ngửi được một tí vị nồng do lên men tự nhiên làm cô cảm thấy thoải mái.

Thật là rất khó khăn để uống được một ly như thế này, cũng đã nhiều năm rồi, bây giờ cô mới có thể uống lại.

Lần trước uống nó là vào dịp lễ Tết, thời gian đó ba cô được người khác tặng cho một chai, chỉ là loại rượu nho thông thường, không cao cấp như rượu ở đây, nhưng cũng uống rất được, quan trọng là có hương vị gia đình.

Khi đó, gia đình ngồi lại bên nhau giữa mùa đông vừa cận hết. Chúc nhau những lời chúc phúc tốt đẹp, còn ăn đậu phộng và hạt dưa đỏ.

Nhớ đến đây, cô liền bùi ngùi, Tần Tâm Ly nhanh chóng che giấu tâm trạng buồn bã của mình. Diêu Trì ngồi đối diện cũng đã bắt đầu ăn.

Quả nhiên, những người như Diêu Trì thường có khí chất khác xa nhau, hắn ăn uống nhưng vẫn toát ra khí chất cao quý làm người khác nhìn cũng thôi cảm thấy vui mắt.

Bữa cơm đó đối với cô rất khó tả, không nên ném được vị gì, chỉ đơn giản là lấp đầy bụng.

Sau khi thanh toán, hai người liền trở về, Diêu Trì là một người kiểm lời, cô lại càng không dám nói, cứ thế sự im lặng thay thế cho lời tạm biệt nhau.

Lên phòng, cô đặt bộ váy dạ hội lên trên kệ tủ, sau đó dọn dẹp một lúc mới quyết định vào phòng tắm.

Dạ hội nói đến là đến, buổi tối hôm đó, trước khi đicô được trợ lý của hắn dẫn đi làm tóc hơn một tiếng đồng hồ, sau đó mới mặc bộ váy đó, ngồi lên xe được đưa đến công ty.

Vừa bước xuống xe thì liền được người phụ trách dẫn đường đón vào bên trong, phía bên trong đã có rất nhiều người, nói chuyện sôi nổi, náo nhiệt không thể tả.

Thời điểm cô bước vào, có nhiều người không nhịn được nhìn cô vài lần, họ đang thắc mắc không biết cô là ai tiểu thư nhà ai.

Diêu Trì cũng có mặt ở trong đó, hôm nay hắn mặc một bộ tây trang màu đen, thắt cà vạt xám, vô cùng quý phái, toát lên dáng vẻ tổng tài cao cao tại thượng.

Người dẫn đường dẫn cô đến trước mặt hắn, sau đó cung kính đi đến nói nhỏ với hắn thông báo rằng đã hoàn thành xong nhiệm vụ, hắn khoát tay cho người đó lui ra.

Trên tay Diêu Trì cầm ly rượu vang, mỉm cười với đối tác, hắn nói cái gì đó rồi xoay người lại nhìn cô.

Lại đến nữa, cái cảm giác làm cô không được tự nhiên lại đến nữa rồi, ánh mắt của hắn chăm chú như thể tìm tòi, dường như đang thưởng thức cũng đang cố gắng lột trần cô.

Cô khó xử, dùng tay xoa nhẹ bả vai trần của mình, hôm nay cô được trang điểm tỉ mỉ, còn mang thêm một đôi giày cao gót, làm cho vóc người càng thêm thon thả, dáng đi cũng có phần yểu điệu.

" Bộ váy cũng rất vừa người". Hắn đột nhiên cười khẽ, mở miệng:"Đến đây".

Hắn lại là dùng kiểu câu ra lệnh này với cô.

Thật hết cách mà. Cô đi đến bên hắn, lúc này những người đối tác đang nói chuyện với Diêu Trì cũng quay sang nhìn cô.

" Diêu Tổng, ngài có cần giới thiệu một chút hay không?".

Hắn làm như không có gì ôm Lấy eo cô, trước lời này thái độ vẫn rất ôn hòa, hắn hướng ly rượu trong tay của mình lên, bình tĩnh nói:" có chứ, tôi xin giới thiệu với mọi người, đây là Tâm Ly, vợ của tôi".

Câu giới thiệu này khiến mọi người vừa bất ngờ cũng vừa ngạc nhiên ồ nhẹ một cái, bọn họ hiểu rồi.

" thì ra là như vậy, cô gái trẻ đẹp này chính là vợ của Diêu tổng".

" để Hồ Tổng chê cười rồi".

"  không có, không có, chúc mừng Diêu Tổng".

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi