"Tại sao?" Lâm Khả Nhân sắc mặt trắng nhợt, "Người ta nhớ anh nha, không đến nơi này và đi công ty, đi đâu mà tìm anh? !" Cô không hiểu người đàn ông này làm sao lại thay đổi sắc mặt nhanh như vậy, mới vừa rồi vẫn còn bộ dạng muốn muốn chết ở trong lòng cô, hiện tại sao lại lạnh lùng như vậy.
Lâm Khả Nhân hốc mắt đỏ lên, "Anh mấy ngày trước đi thăm Khả Khả, cũng không gặp em một chút, Quân Hạo, anh có phải hay không trong lòng không có em. . . . . ."
Trình Quân Hạo đưa lưng về phía cô, giọng nói lạnh nhạt như cũ, "Nếu như cô tới lâu như vậy không đi xuống, lão già đó không phải sẽ sinh lòng nghi ngờ sao. . . . . ."
Lâm Khả Nhân lại cao hứng , nhảy xuống giường, từ phía sau lưng ôm lấy anh, " Không cần cái này lo lắng á...,em đi đường vòng, lão ta không biết, Hạo, người ta nhớ anh muốn phải điên nha, cũng không cần cẩn thận như vậy. . . . . ."
Trình Quân Hạo đột nhiên có chút phiền não, vài ba lời đem Lâm Khả Nhân dụ dỗ đuổi đi, một mình anh ngồi lẳng lặng ngẩn người, trong lòng trống trải, cúi đầu nhìn lướt qua tiểu huynh đệ còn muốn ngẩng cao đầu, anh cười khổ, cái người phụ nữ chết tiệt đó thật giống như yêu tinh nha, vừa nghĩ tới cô anh vẫn còn muốn, MD, anh không nhịn được nghĩ muốn chửi thề, rõ ràng đã phát tiết thiệt nhiều lần rồi. . . . . .
Anh không cảm thấy đó là tính yêu, chẳng qua chỉ cảm thấy muốn phát tiến dục vọng của đàn ông mà thôi, anh cùng với Lâm Khả Nhân cũng chỉ là tình cờ đụng hỏa, lại không ngờ tới lại có Khả Khả. . . . . . Sự thay đổi quan hệ này lại có điểm phức tạp.
Chuyện của anh cùng với lão cha già đã đến lúc tốc chiến tốc thắng rồi, nếu không bị thương sẽ là con trai của anh.
*
Lâm Khả Nhân trở lại đại sảnh, sắc mặt đỏ thắm, sáng bóng mồ hôi, vừa nhìn liền biết mới chịu qua sự khai phá ngọt ngào của đàn ông, cô kiều mị hướng Trình lão lên tiếng chào, "Ông xã, tôi đã trở về. . . . . ."
Vẻ mặt Trình lão nhàn nhạt, không có trả lời, tiếp tục uống trà. Lâm Khả Nhân cũng không để ý, ông cụ luôn luôn đều là như thế, người đã già đều như vậy, cô ngâm nga bài hát đi lên lầu.
"Mẹ. . . . . ." Trình Khả Khả vừa nhìn thấy cô trở về liền nở rộ một khuôn mặt tươi cười, mẹ con hai người vào phòng ngủ Khả Khả chơi.
Trình lão trên mặt thoáng qua một ánh mắt hung ác, "Nghiệt chủng nghiệt tử. . . . . ." Giọng nói âm trầm kinh khủng, một bên Quản gia cũng không nhịn được run lên.
Quản gia, "Lão gia, người trở lại. . . . . ."
"Đến thư phòng. . . . . ." Trình lão đứng dậy, vào thư phòng, trên người là khí phách nghiêm nghị. Đi theo phía sau Quản gia còn có một người đàn ông mặt áo đen.