MẸ SẮC BÉN MUA MỘT TẶNG HAI

An Tâm Á chìm trong suy nghĩ của bản thân, ah, không phải quét nhà cầu, không phải làm vệ sinh. . . . . . Không phải người mẫu, mà là trực tiếp thăng cấp lên làm nữ diễn viên chính? ! Mẹ nó, có cần phải quăn bom bất ngờ như vậy hay không a, muốn quăn bom cũng phải nói cho cô trước vài tiếng chứ a, cô cả người cứng ngắc, không biết phải phản ứng ra sao.

Mọi người bất ngờ hết nửa ngày vẫn không kịp phản ứng, nữ chính là cô gái này. . . . . . Dùng một cái danh tiếng người mẫu bé tí tẹo đó? ! Chuyện này không phải là. . . . . .

Năm giây trôi qua, phòng hội nghị lập tức nổ tung, đầu tiên phản đối là đạo diễn Lưu, ông vọt đứng lên, bất mãn nói: "Tôi không đồng ý, tổng giám đốc, anh biết rõ anh cùng với cô ta có quan hệ mờ ám, chính anh cũng biết, về phương diện dùng người, anh không phải là dân chuyên nghiệp, An tiểu thư này vẫn là người mới, hơn nữa còn là một người mẫu, làm sao cô ta có thể diễn xuất được ? ! Tôi không đồng ý. . . . . ."

Trình Quân Hạo cười bình tĩnh, "Đạo diễn Lưu lời nói này cũng không đúng rồi, chẳng lẽ đạo diễn Lưu cùng Ôn Tâm có quan hệ mờ ám thì có thể dùng cô ta, tôi với An tiểu thư lại không thể, tôi là tổng giám đốc CBD, về trình độ chuyên nghiệp mà nói, đạo diễn Lưu cũng chưa chắc hơn được tôi, tôi hiểu rất rõ hạng người gì sẽ được hoan nghênh, khuôn mặt già nua của Ôn Tâm, khán giả cũng nhìn đến phát chán rồi, Ôn Tâm cũng là xuất thân từ người mẫu, An tiểu thư cũng xuất thân từ người mẫu có vấn đề gì sao? ! Diễn xuất. . . . . . Cô gái này là giỏi nhất rồi. . . . . ."

o(╯□╰)o, An Tâm Á tức chết rồi, tổng giám đốc, anh cái này là khen tôi hay là chế bai tôi đây? ! Còn có quan hệ mờ ám, anh không phải là thừa nhận cô. . . . . . Ách, mà trên mấy tạp chí cũng đã nói là anh giống như đã hoàn toàn thừa nhận, An Tâm Á cảm giác những ngày tươi đẹp của mình đến đây coi như là chấm dứt.

Khuôn mặt tức giận của đạo diễn Lưu lúc đỏ lúc trắng, đỏ mặt tía tai, đang muốn phản bác, Ôn Tâm ở một bên mở miệng nói chuyện, ánh mắt cô bén nhọn, quét An Tâm Á một cái, thản nhiên nói: "Tổng giám đốc Trình, tôi xác thực là khuôn mặt già nua rồi, chỉ là, gừng càng già càng cay, dùng người mới, tổng giám đốc Trình không sợ mất hết cả vốn lẫn lãi sao? !"

Cô mới vừa rồi vẫn không có lên tiếng, nhưng bây giờ, chẳng qua là lần giãy giụa cuối cùng, cô rất không cam tâm, âm ngoan nhìn chằm chằm An Tâm Á cùng Trình Quân Hạo, cắn răng nghiến lợi.

《 yêu Như Ý 》 là bộ phim điện ảnh được CBD đầu tư một món tiền khổng lồ, lực ảnh hưởng tự nhiên rất lớn, Ôn Tâm nếu có thể được làm nữ chính, càng có thể nâng cao thêm một bật, mà bây giờ lại muốn dùng một người mới, điều này làm cho Ôn Tâm trong lòng không phục, cô vì cái gì trả giá rất nhiều, chỉ có chính cô là biết rõ nhất, nghĩ đến chuyện này làm cô càng thêm hận.

Gặp phải vật cản, cô vẫn không thể từ bỏ, một mặt là thỏa hiệp, mặt khác vì CBD là công ty đứng đầu ngành giải trí, rời bỏ CBD, đi các công ty nhỏ khác, sẽ chết nhanh hơn. . . . . .

Điều này làm cho Ôn Tâm tức giận vô cùng, như là con ếch đang bị nước ấm nấu chín dần, biết rõ là sẽ chết, nhưng không có cách nào giãy giụa.

Trình Quân Hạo cười một tiếng, "Đối với việc đầu tư tiền vốn này, tôi còn tính nâng lên . . . . . ."

Sắc mặt mọi người đại biến, hai mặt nhìn nhau, chuyện này. . . . . . Tổng giám đốc tính lấy bộ phim này ra đùa giỡn sao? ! Công sức bọn họ mấy ngày mấy đêm cần cù lao động phải làm sao bây giờ? ! Bọn họ làm sao chịu nổi? !

Mọi người nhìn về phía An Tâm Á sắc mặt của cũng thay đổi, vốn là chất vấn lại chuyển thành thù hận.

Đi bằng đường quốc lộ cũng đâu cần phải thuận lợi đến như vậy chứ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi