Có tiền có chuyện gì mà không làm được chứ?
Anh muốn làm người nổi tiếng, muốn đóng phim, có thể lôi kéo đầu tư, đóng một vai diễn trong phim cũng không phải chuyện gì khó.
Lâm Tân Ngôn thở dài một hơi.
Lý Chiến, đã lật đổ tam quan của cô.
Đây phải là đứa con ngỗ nghịch như thế nào mới có thể trở thành người nổi tiếng chỉ vì muốn chọc tức ba của mình?
Thầy giáo như thế này, cô không dám tiếp tục để con trai theo học nữa, đợi đến lúc học ngỗ nghịch theo anh, vậy thì đúng là lợi bất cập hại.
Trong lòng nghĩ như thế nhưng cô không biểu hiện ra bên ngoài.
Mặt khác, Quan Kình nghe xong cuộc gọi của Lâm Tân Ngôn, liền bị Tông Cảnh Hạo gọi vào phòng làm việc.
Quan Kình có thể đi theo Tông Cảnh Hạo lâu như thế, chứng tỏ anh rất thông minh.
Không đợi Tông Cảnh Hạo hỏi, anh liền mở miệng nói, hơn nữa nói rất khéo, biết Tông Cảnh Hạo muốn nghe gì: “Lần trước vợ anh gọi điện thoại cho tôi, bảo tôi điều tra về chỗ ở của Lý Chiến.”
Tông Cảnh Hạo chau mày lại, Lâm Tân Ngôn điều tra Lý Chiến?
“Tôi vừa nói địa chỉ của Lý Chiến cho cô ấy, bây giờ chắc đã gặp được người rồi đúng không?” Quan Kình không rõ Tông Cảnh Hạo đang vui hay là không.
Anh nói một cách dè dặt: “Anh không nói cho cô ấy biết Lý Chiến là ai sao?”
Tông Cảnh Hạo không quan tâm những điều này, điều anh quan tâm đó là tại sao Lâm Tân Ngôn lại chủ động tìm Lý Chiến.
“Tôi biết rồi.” Tông Cảnh Hạo xua tay, Quan Kình cúi đầu lùi ra ngoài.
Anh cầm điện thoại bấm số gọi.
Trong xe, bởi vì Lý Chiến và Lâm Tân Ngôn bị còng tay vào nhau, điện thoại reo cũng không tiện cầm, điện thoại của anh để trong túi áo khoác ngoài, bởi vì túi hơi sâu, tay anh không thò vào trong được, nhưng bên này thì gần Lâm Tân Ngôn.
Anh nháy đôi mắt đen sáng: “Cô lấy giúp tôi được không?”
Lâm Tân Ngôn nhìn anh, giúp anh lấy ra: “Tôi cũng muốn cậu giúp tôi một việc.”
Cô nhân cơ hội nói ra yêu cầu của mình.
Cô vẫn luôn không biết mở miệng thế nào.
Lý Chiến nhìn màn hình hiển thị, mí mắt sụp xuống, dường như anh vừa kính sợ vừa cảm thấy con người này phiền phức.
Anh nhìn Lâm Tân Ngôn: “Đợi tôi nghe xong điện thoại.”
Lâm Tân Ngôn gật đầu.
Anh nhấn vào nút nghe, không đợi bên kia nói, anh liền nói trước, cười tít mắt: “Sao lại nhớ ra mà gọi điện cho em vậy?”
Bình thường, đều là bản thân có việc cần thiết chủ động liên lạc với anh.
Anh rất ít khi chủ động liên lạc.
Lần này bỗng dưng lại gọi điện cho anh, trong lòng thấy lo lắng, gần đây anh cũng không gây ra rắc rối gì.
“Em đang ở đâu?”
Lý Chiến nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không rõ mình ở đâu, hỏi Long Mập Mập đang lái xe: “Chúng ta đang ở đâu vậy?”
“Tôi đã tìm chỗ ở mới cho cậu, không thể ở đường Đồng Lăng nữa......”
“Tôi hỏi anh chúng ta đang ở đâu!”
Tông Cảnh Hạo vuốt sống mũi, rất sốt ruột: “Đến công ty một chuyến đi.”
Nói xong liền tắt máy.
Lý Chiến chớp mắt, sao anh ấy nghe ra giọng nói không được vui cho lắm?
Nhưng mà anh không dám cãi lại mệnh lệnh của Tông Cảnh Hạo.
Chỉ có thể bảo Long Mập Mập thay đổi đường đi: “Đến công ty của anh tôi một chuyến.”
Long Mập Mập đi theo Lý Chiến, đương nhiên biết anh trai của anh ấy là ai, liền quanh đầu xe ở trước ngã tư đường.
Anh tắt điện thoại, quay đầu nhìn Lâm Tân Ngôn: “Cần tôi giúp chuyện gì? Dạy Tiểu Hi sao?” Cái này cô không cần lo lắng......”
“Không phải.” Lâm Tân Ngôn vội ngắt lời anh, cô không dám giao con trai cho anh dạy nữa, trước đây cô thấy thứ anh dạy tiểu Hi không được phù hợp lắm, bây giờ mới biết, thì ra thầy giáo không đáng tin.
“Cậu biết tôi làm gì đúng không.” Lâm Tân Ngôn khóe léo dẫn dắt, Lý Chiến cũng là người thông minh nên đoán ngay ra suy nghĩ của cô, cười nói: “Cửa hàng quần áo của các cô cũng cần tìm người phát ngôn sao?”
Lâm Tân Ngôn giải thích: “Trước đây khách đến cửa hàng chủ yếu là nữ giới, bây giờ tôi muốn mở rộng thị trường nam giới, tôi biết, bây giờ cậu là người nổi tiếng, phí đại diện cũng không ít, nể tình chúng ta quen biết còn có duyên như thế, cậu giảm giá cho tôi đi, cậu thấy thế nào?”
Lý Chiến sờ mũi, anh rất thích đứa trẻ Lâm Hi Thần, cũng biết rất rõ Lâm Tân Ngôn, hơn nữa ấn tượng không tồi, biết một mình cô nuôi hai đứa trẻ không hề đơn giản.
Trong số những người phụ nữ mà anh biết, Lâm Tân Ngôn là người anh có ấn tượng tốt nhất, cô xinh đẹp, độc lập, kiên cường, anh rất ngưỡng mộ.
“Cô với Chiến có quan hệ gì, mở miệng đòi giảm giá, cô biết giá trị con người hiện nay của Chiến không?” Long Mập Mập ở phía trước nói chen vào.
Lý Chiến không nói gì, anh ta tưởng rằng Lý Chiến quen Lâm Tân Ngôn, không tiện mở miệng mặc cả, vì thế mới nói chen vào.
Lâm Tân Ngôn cũng hiểu rằng tìm người nổi tiếng chắc chắn sẽ rất đắt.
Cô không hề muốn lợi dụng Lý Chiến, cũng không phải không đưa tiền, mua đồ cũng phải mặc cả, cô chỉ muốn hạ thấp chi phí của bản thân một chút mà thôi.
Cô cười: “Vậy nếu tìm người phát ngôn, phí hết bao nhiêu?”
Long Mập Mập ngoảnh đầu nhìn Lý Chiến, dường như muốn hỏi, bao nhiêu tiền là hợp lý.
Lý Chiến hít vào thở ra một hơi, trừng mắt nhìn Long Mập Mập: “Anh muốn tiền đến phát điên rồi à, tôi có đối xử tệ với anh không?”
Lâm Tân Ngôn ngẩn người, cái này hoàn toàn khác với hình tượng trước mặt công chúng của anh.
Rõ ràng là hai phong cách khác nhau.
Long Mập Mập sững sờ, chuyện gì vậy, không phải anh không tiện đưa ra giá nên mới im lặng sao?
Anh nói thay anh ấy, sao lại là lỗi của anh chứ?
“Cậu là ông chủ, cậu là người quyết định.” Long Mập Mập bất lực với Lý Chiến, anh quen với sự tùy hứng của anh ấy rồi.
Mặc dù anh là người quản lý, nhưng nhận hoạt động gì cũng phải thượng lượng với anh ấy, nếu anh ấy không muốn, giá cao hơn nữa họ cũng không nhận.
Lâm Tân Ngôn không biết Lý Chiến có ý gì, mặc dù cô rất muốn mời Lý Chiến là người phát ngôn, nhưng cũng không tiện miễn cưỡng người ta, dù sao cũng quen biết nhau.
“Mua bán không được, thì còn tình cảm, nếu cậu thấy không phù hợp cũng không sao......”
“Ngoài tôi ra, cô còn có thể tìm được ai đẹp trai hơn tôi sao?” Lý Chiến ngắt lời cô.
Lâm Tân Ngôn cười, sao có thể nói khoác mà không biết ngượng như thế chứ?
Đẹp trai nhưng còn trẻ quá, thiếu hơi thở điềm tĩnh trêи người.
Kiểu đẹp trai này không thu hút
Càng không thu hút cô.
Đương nhiên anh ấy có nhiều người hâm mộ như thế, chắc chắn còn nhiều ưu điểm, ví dụ như đẹp trai.
“Vậy giá của cậu......” Lúc này Lâm Tân Ngôn phát hiện xe đỗ ở hầm để xe của tập đoàn Vạn Việt.
Cô chỉ lo nói chuyện với Lý Chiến, không chú ý đến hướng lái xe.
Cô cúi đầu nhìn bản thân đang bị còng tay với Lý Chiến, chau mày lại: “Cậu đến đây làm gì?”
Lý Chiến rất bất lực, nhưng lời Tông Cảnh Hạo nói ra, anh không dám không đến.
“Tôi không cần phí phát ngôn, cô cùng tôi đi gặp một người.”
Não Lâm Tân Ngôn phản ứng rất nhanh, lúc nãy anh ấy nói với Long Mập Mập là muốn đi gặp anh trai.
Nhưng lại đến tập đoàn Vạn Việt.
Lẽ nào anh trai của anh ấy làm việc ở tập đoàn Vạn Việt.
Cô hoàn toàn không nghĩ đến Tông Cảnh Hạo, Tông Cảnh Hạo là con một, không có em trai.
Cô càng không nghĩ đến nhà họ Văn, con nhà họ Văn thì phải họ Văn.
Cô không hề biết Lý Chiến là nghệ danh hay tên thật là Văn Hiểu Tịch.
Lần trước Tông Cảnh Hạo công khai quan hệ với cô, người trong công ty cũng biết thân phận của cô, cô cùng một người đàn ông chạy đến công ty thế này, người khác sẽ nghĩ thế nào chứ?
Tông Cảnh Hạo sẽ nghĩ thế nào?
Đúng là thời đại nào cũng chỉ vì tiền mà thôi mà chỉ những người có tiền có quyền là tất cả mọi thứ mà cũng ép buộc người nghèo quá rồi