MI THƯỢNG CHÍ


11.
Lý Hành vô cùng tức giận.
Bằng một cách nào đó mà mấy lời nói kia đã đến tai Lý Hành.

Lập tức, hắn truyền Lục Vãn Vân vào để bảo vệ ta trước mặt những cung nhân khác.
"Nàng cứ làm tốt vị trí Hoàng hậu của mình đi.

Ai nói hậu phi thì không thể thật lòng? Sao thế, nàng không thật lòng đối xử với trẫm sao?"

Lục Vãn Vân khẽ khóc.
Nhưng ta thấy nàng ta cũng không khó xử ta cái gì.

Mấy lời này của Lý Hành quá khó nghe, cũng không để ý đến thể diện của Lục Vãn Vân.
Lý Hành cho cung nhân lui ra ngoài, chỉ để ta ở lại.
Lý Hành có một khuôn mặt rất thanh tú, không giống như Lý Diễn.

Có lẽ bởi vì hắn đã trở thành Hoàng đế nên ánh mắt đã trở nên sắc bén hơn.
"Trường An," ngón cái của hắn đặt ở trên trán ta một lúc, "Ở trong cung này nàng hoàn toàn tự do muốn làm cái gì thì cứ làm cái đó."

Ta nghịch đầu ngón tay: "Vậy ta muốn bớt quy củ lại một chút, cũng không muốn cả ngày phải nhìn thấy Tiếu Thiền.

Thiện phòng rất hay làm cho ta mấy món đồ ngọt, ta không thích lắm..."
"Được," Lý Hành đáp, "Đều theo ý nàng."
Ta hỏi hắn: "Tại sao chàng lại thích ta nhiều như thế?"
Ta không thân thiết với Lý Hành.

Từ trước đến nay đều là ta âm thầm ngưỡng mộ hắn.

Thấy hắn thích ta như vậy, trong lòng ta cũng hơi đắc ý.
Lý Hành nói: "Ngày ấy, khi nàng và a tỷ của nàng cùng nhau trở về, ta đã thích nàng từ cái nhìn đầu tiên.".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi