MINH CHỨNG TÌNH YÊU CỦA GIÁM ĐỐC BÁ ĐẠO

Chương 10:

Tô Tuệ Anh nhìn bốn phía xung quanh, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của Hoắc Anh Tú.

“Anh rể đang ở trong bếp, anh ấy bảo hôm nay muốn cha mẹ chúng ta nếm thử tay nghề của anh ấy.”

Tô Tuệ Vân tươi cười trả lời.

Tô Tuệ Anh quay đầu sang chỗ khác, căn bản không để ý đến cô ta, lập tức cố nặn ra vẻ mặt tươi cười, nói với ông bà Lâm: “Cha, mẹ, con qua đó… giúp anh ấy một tay.”

Nói xong vội vàng đi vào trong phòng bếp.

Quả thực Hoắc Anh Tú khá đẹp trai, đường nét anh tuấn, đôi mắt đào hoa vô cùng mê người, cao một mét tám mươi hai, bởi vì bình thường anh ta thích vận động, cho nên vóc người cũng rất được, tuyệt đối là loại soái ca khiến các cô gái vừa nhìn đã đỏ mặt tim đập nhanh.

Khi Tô Tuệ Anh đi vào trong phòng bếp, Hoắc Anh Tú đang thái cà rốt.

“Hoắc Anh Tú, anh có ý gì? Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?”

Tô Tuệ Anh giận dữ trừng mắt nhìn.

Tên này sau lưng thì làm loạn cùng em gái ruột của cô, sự việc đã bại lộ rồi, lại diễn vai người con trai tốt trước mặt cha mẹ cô, anh ta tưởng như vậy, cô sẽ tha thứ cho anh ta sao?

Nằm mơ!

Hoắc Anh Tú buông con dao trong tay xuống, đột nhiên thân thể khẽ động, mạnh mẽ ôm chặt lấy Tô Tuệ Anh, áp cô lên tường trong phòng bếp, sắc mặt mơ hồ nói: “Anh còn chưa hỏi em, em một ngày một đêm không về nhà, có phải đã lăn lộn với tên khác rồi hay không?” Nhóm lên chính trên app truyện hola nhé!

Tuy rằng Tô Tuệ Anh cao một mét bảy mươi hai nhưng dù sao cũng là con gái, sức lực sao có thể so được với Hoắc Anh Tú, bị anh ta áp chặt lên tường như vậy, cô muốn động cũng không nhúc nhích được, chỉ có thể giận dữ mắng anh ta: “Anh bỏ tôi ra, tôi làm gì có liên quan đến anh sao, sau này chuyện của anh cũng không liên quan đến tôi, anh yêu ai lên giường cùng ai, tôi sẽ không đau lòng vì anh nữa.

Cũng sẽ không vì anh mà rơi bất cứ một giọt nước mắt nào, tôi muốn hủy bỏ hôn ước với anh.”

Hoắc Anh Tú nghe xong liền nổi giận, hai mắt sung huyết, nói: “Muốn hủy bỏ hôn ước, không có cửa đâu, anh nói cho em biết Tô Tuệ Anh, cả đời này em chỉ có thể là của anh mà thôi.”

Nói xong, cúi đầu hung hăng hôn lên môi Tô Tuệ Anh.

Yêu nhau năm năm, Hoắc Anh Tú anh ta quả thực thật lòng thật dạ yêu Tô Tuệ Anh, đáng tiếc, Tô Tuệ Anh chỉ muốn giữ lần đầu tiên của mình vào đêm động phòng hôm tân hôn, nhưng anh ta cũng là một người đàn ông bình thường, hơn nữa còn ưu tú và nổi bật như vậy, bên ngoài phụ nữ muốn lấy anh ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, cuối cùng anh ta không chịu được cám dỗ liền vượt quá giới hạn.

Nhưng chuyện này không hề nói lên anh ta sẽ buông bỏ Tô Tuệ Anh, không có người nào hiểu Tô Tuệ Anh hơn anh ta, cô bảo thủ, cô đơn thuần lương thiện, cô chu đáo, cô dịu dàng, người phụ nữ như vậy là người thích hợp nhất để làm vợ, cho nên, anh ta tuyệt đối sẽ không buông tay.

“Ưm…”

Tô Tuệ Anh bị Hoắc Anh Tú cưỡng hôn, thế nhưng trong tim không còn đập nhanh như trước nữa, chỉ còn lại áp bức và lăng nhục, cô liều mạng muốn tránh, nhưng không sao tránh thoát được.

Hoắc Anh Tú càng hôn càng kịch liệt, hai tay mò vào trong quần áo của cô.

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến giọng nói của Tô Tuệ Vân: “Anh rể, chị, em cũng đến giúp hai người đây.”

Hoắc Anh Tú cả kinh, lập tức buông Tô Tuệ Anh ra, một giây tiếp theo Tô Tuệ Vân liền đẩy cửa đi vào trong bếp.

Nhìn thấy Tô Tuệ Anh mặt đỏ ửng cùng hít thở không đều, Tô Tuệ Vân lập tức biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, lập tức nghiến răng nghiến lợi hung hăng trừng mắt nhìn Tô Tuệ Anh.

Tô Tuệ Anh không nhịn được mà thấy buồn cười.

Tốt xấu gì thì hiện tại Hoắc Anh Tú vẫn là chồng chưa cưới trên danh nghĩa của cô, vẻ mặt cùng ánh mắt Tô Tuệ Vân như vậy giống như người thứ ba kia là Tô Tuệ Anh cô vậy, đúng là nực cười.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi