MINH VƯƠNG - TỂ TỂ BA TUỔI RƯỠI


Trong thư phòng, bánh bao sữa nhận được quà của bà nội.Một chiếc khóa trường mệnh rất tinh xảo và một chiếc chìa khóa vào biệt thự.Bà nội Hoắc đem khóa trường mệnh giúp bánh bao sữa đeo lên, nhịn không được cảm khái một tiếng."Tể Tể, đây là của cha cháu khi còn bé đeo, ở bên trên còn có danh tự của cha cháu.”Bánh bao sữa không biết chữ, cầm lấy nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, thấy phía trên chiếc khóa được điêu khắc hình Phi Long tinh xảo, nhìn rất sống động, rất đẹp.


// Phi Long : Con rồng đang bay"Cảm ơn bà nội."Nói xong ở trên mặt bà nội hôn bẹp một ngụm, dùng giọng con nít ngây ngô hỏi thăm ông nội."Bà nội, ông nội là thường xuyên mơ thấy ác mộng sao?"Bà nội không lập tức gật đầu, mà là híp híp mắt nhìn một cách phòng bị."Tể Tể, sao cháu lại nói như vậy?"Bánh bao sữa rất thành thật, mở đôi mắt to đen trắng rõ ràng đặc biệt ngây thơ, trong sáng."Tể Tể có thể nhìn thấy nha!"Bà nội không rõ ràng lắm, có chút mơ hồ."Tể Tể có thể thấy cái gì?"Bánh bao sữa cười hắc hắc: "Bà nội, Tể Tể có thể nhìn thấy trên vành tai ông nội có cái một cái vòng tròn nhỏ màu đen, có cái vòng đó tồn tại thì ông nội sẽ liên tục gặp ác mộng."Bà nội Hoắc: "......"Bà nội không nhịn được, đứng dậy đi ra cửa thư phòng, gọi ông nội Hoắc kêu tới.Ở phòng khách bên kia, Hoắc Trầm Lệnh đứng lên.Bánh bao sữa liếc mắt liền thấy được, lên giọng nói với ra với cha."Cha, Tể Tể muốn cùng ông nội bà nội chơi một lúc nữa nha."Hoắc Trầm Lệnh đang lo lắng cho bánh bao sữa: "......"Được thôi!Ông nội với bà nội Hoắc coi như bất công, cũng không thể đối với một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi làm cái gì.Hắn mặc dù an ủi bản thân như thế, nhưng vẫn đứng ngồi không yên, đứng dậy bắt đầu ở trong phòng khách đi lại.Đi loanh quanh trong phòng khách, lại từ phòng khách lớn chậm rãi đi gần đến thư phòng bên kia.Dù thư phòng cách âm hiệu quả tốt, nhưng nếu như Tể Tể thật có chuyện gì, hắn có thể ngay lập tức xông vào.Vương Ngọc Linh nhìn, nhịn không được hạ giọng cười nhạo."Không phải không thích trẻ con sao? Một đứa con nuôi, làm giống như bảo bối vậy, diễn cho ai nhìn?"Hoắc Trầm Huy xuống khó chịu nhíu mày: "Em bớt tranh cãi."Đang một mực đè ép bất mãn Vương Ngọc Linh lập tức bật trở về: "Tôi bớt tranh cãi? Vậy ông ngược lại là nói cho tôi hiểu, tại sao phải cho cái đứa cháu nuôi kia thẻ đen?"Ngồi ở bên cạnh Hoắc An An sợ ngây người."Cha, mẹ, cái gì mà thẻ đen?"Vương Ngọc Linh không vui giải thích: "Giống với tấm thẻ đen của con kia kìa! Cha của con lại cho con bé kia một cái giống vậy!"Hoắc An An không thể tưởng tượng nổi.Cha của nàng đưa Minh Tể Tể một thẻ đen?Cái này sao có thể?Bởi vì hệ thống bật chế độ "Thiên vị" tăng thêm cấp độ, từ bốn năm năm trước đã bắt đầu, không chỉ là ông nội bà nội bắt đầu thiên vị cho một nhà bọn họ, mà cha đối với chú hai cũng rất là lãnh đạm.Rõ ràng là người một nhà, nhưng trừ thời điểm giao thừa hàng năm, cả nhà chú hai sẽ không đến nhà cũ.Hôm nay đây là thế nào?Hoắc An An nhịn không được lần nữa thúc giục hệ thống, muốn biết thực sự chuyện gì đã xảy ra.Trong đầu bỗng nhiên vang lên một tiếng hét thảm, sau đó là tiếng của hệ thống điện tử.【 Hệ thống bị tập kích! Hệ thống bị tập kích! Cần lập tức bế quan thăng cấp tự cứu! Ký chủ xin dựa theo kế hoạch đã định làm việc! Tất tất tất!!! 】Hoắc An An: "......"Vương Ngọc Linh giật nảy mình: "An An, ngươi thế nào?"Hoắc An An tỉnh táo lại, lúc này mới phát hiện mình không biết lúc nào đứng lên, hai tay ôm đầu, khuôn mặt rất đau đớn.Hoắc Trầm Huy cùng Hoắc Tư Lâm cũng đi tới, lo lắng mà nhìn xem.Hoắc An An chịu đựng co rút đau đớn trong đầu, mặt trắng bệch lắc đầu."Mẹ, cha, anh, con không sao, có thể là còn đau đầu, nghỉ ngơi một chút liền không sao."Vương Ngọc Linh sờ sờ cái trán của con mình: "Còn tốt không phát sốt, vậy con nhanh lên lầu đi nghỉ ngơi đi."Hoắc An An lại muốn đợi minh Tể Tể ra.Cô có loại dự cảm, hệ thống bỗng nhiên xảy ra chuyện cùng với Minh Tể Tể có quan hệ.Nhất là trước đó Minh Tể Tể nhiều lần hỏi nàng cùng ai nói chuyện, hiển nhiên minh Tể Tể có thể phát giác được sự bất thường của mình."Mẹ, con không sao, chúng ta chờ Tể Tể."Vương Ngọc Linh thuyết phục không có kết quả, đành phải để con gái dựa vào ghế sô pha nghỉ ngơi một chút, bưng chén sữa bò nóng tới."Con sao lại muốn chờ cái đứa được nhận nuôi kia?"Hoắc Trầm Huy sờ sờ nữ nhi đầu: "Có phải là cảm thấy Tể Tể giống con khi còn bé đều rất đáng yêu?"Đáng yêu?Cô có hệ thống chân mệnh thiên nữ, mà bản thân lại là nhân vật nữ chính, Minh Tể Tể là một đứa nhóc ba tuổi rưỡi lấy cái gì cùng mình so?Hoắc An An khinh thường, ôm cái chén uống sữa tươi, mập mờ đồng ý.Hoắc Trầm Huy là cha, tất nhiên nhìn ra nữ nhi không thèm quan tâm.Chẳng lẽ An An không thích Tể Tể?Vì sao?Rõ ràng Tể Tể rất ngoan ngoãn, mềm mại đáng yêu.Hắn quay lại nhìn về phía con trai: "Tư Lâm, con cảm thấy thế nào?"Muội khống Hoắc Tư Lâm không cần suy nghĩ gật đầu: "Cha nói đúng!"---//Muội khống: giống như kiểu muội nô, cực kỳ yêu thích cưng chiều em gái.//Mình cũng rất thích có anh trai cưng chiều, hic, mà không có.


Không có khả năng có.


Thật ghen tị mấy người có anh trai.---Hoắc An An im lặng nghi ngờ.Mới có một lúc cô không có mặt ở đây, làm sao cha của mình cùng với anh trai đều bị Minh Tể Tể cái đứa nhỏ kia tẩy não rồi?Minh Tể Tể đến cùng làm cái gì?Hoắc An An hoài nghi minh Tể Tể giống như cô, cũng là người cái hệ thống nào đó khóa lại xuyên tới nhận làm ký chủ, chỉ là ký chủ Minh Tể Tể này tương đối nhỏ mà thôi.Nếu không thì cô thực sự nghĩ không ra lý do!Hệ thống của cô nói chắc chắn một thế giới chỉ có một chân mệnh thiên nữ, nếu trong người minh Tể Tể quả thật có hệ thống, như vậy sẽ là cái hệ thống gì?Ví dụ như hệ thống nhân vật phản diện?Thiên kim hào môn cùng dưỡng nữ đại chiến, chân mệnh thiên nữ cùng nhân vật phản diện dưỡng nữ … giống như rất có khả năng xảy ra!Nếu là như vậy......Tay Hoắc An An siết chặt cái chén, lông mày rũ xuống biểu lộ sự tàn nhẫn mà tuổi tác này của đứa trẻ không bao giờ nên có.Trong thư phòng, bánh bao sữa đang ghé vào trong ngực Ông nội Hoắc, nhẹ nhàng kéo giữ lại cái vòng tròn màu đen trên vành tai ông.Kéo ra một chút thì trong nháy mắt cái vòng tròn màu đen kia trực tiếp biến mất.Bánh bao sữa nhẹ nhàng"A" một tiếng.Không phải quỷ đồ vật!Không phải quỷ đồ vật, còn có thể là cái gì, làm sao lại có thể tạo hiệu ứng giống quỷ đồ vật?Bánh bao sữa nhỏ mày nhăn lại một đoàn, một tay nâng cằm nhỏ suy nghĩ, một tay nhẹ nhàng sờ lên vành tai của ông nội.Sạch sẽ, cái gì cũng không còn.Bà nội Hoắc nhìn bánh bao sữa nhăn mặt trong lòng thấp thỏm lo lắng."Tể Tể, thế nào rồi cháu?"Bánh bao sữa còn chưa lên tiếng, Ông nội Hoắc thở phào một hơi, nhịn không được đem bánh bao sữa cẩn thận ôm vào trong ngực."Cảm ơn Tể Tể!"Bánh bao sữa chớp mắt nhìn ông: "Ông nội có thể cảm nhận được?"Ông nội Hoắc gật đầu."Ông nội đột nhiên cảm giác được toàn thân đặc biệt nhẹ nhõm, nhất là tinh thần, đột nhiên cảm giác được rất thoải mái, rất dễ chịu."Không chỉ có như thế, khi nhìn bánh bao sữa trong nháy mắt trong đầu ông hiện lên chuyện mấy năm qua, nhất là chuyện thiên vị cho đứa con cả, chèn ép đứa con thứ hai, dung túng cho con út......Ông tự nhận mình là một người cha rất công chính nghiêm minh, không nghĩ tới thời gian mấy năm qua, có quá nhiều biến hóa để chính ông bây giờ nhớ tới cũng nhịn không được thổn thức.Rõ ràng là người một nhà, hiện tại ầm ĩ.....Ông nội Hoắc từ ái hỏi: "Tể Tể biết tại sao không?"Bánh bao sữa lắc đầu, giọng trẻ con lại có chút buồn bực."Tể Tể không biết."Đây không phải là quỷ đồ vật.Ông nội Hoắc lại rất vui, rất vui vẻ, thậm chí ôm lấy bánh bao sữa trực tiếp nâng lên cao."Không quan hệ, ông nội hiện tại cảm xúc rất hưng phấn, cảm ơn Tể Tể, chuyện phía sau ông nội sẽ tự mình xử lý.


Tể Tể chỉ cần làm bé ngoan"Tung lên bánh bao sữa rồi lại ôm vào trong ngực, Ông nội Hoắc trung khí mười phần."Đi, Tể Tể, ông nội dẫn cháu đi ăn được không!"Nói xong không để ý tới bà nội còn đang trợn mắt há mồm ngạc nhiên, ôm bánh bao sữa mềm mềm, mập mập sải bước ra khỏi thư phòng.Bà nội … cảm thấy một trận hoảng hốt, mấy năm này cùng con trai thứ hai không hợp nhau, tất cả những hình ảnh trùng điệp từ trong đầu từng cái hiện ra, nước mắt khống chế không nổi tràn mi mà rơi xuống.Kia cũng là con của mình a!Nhất là Trầm Lệnh, bởi vì khi còn bé từng bị bắt cóc, so với con trai cả Trầm Huy cùng đứa út Trầm Vân càng thêm mẫn cảm, càng cần quan tâm hơn, bản thân làm sao lại......!Làm sao lại đối với hắn nói lời ác độc nhiều như vậy?Còn nhiều lần có ý định giao lại quyền thừa kế đến trong tay đứa con cả, trong khi Trầm Lệnh còn từng đánh đổi cả tính mạng khi còn nhỏ vì nó?Bản thân những năm gần đây đến cùng là như thế nào?.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi