MỘ THIẾU TRĂM TỶ CUỒNG THÊ

Edit: Small

Tinh Thần phát giận, bộ dạng giả vờ giả vịt lo lắng của Dương Như chọc Tinh Thần tức giận, rất không biết bây giờ nên tỏ thái độ gì.

"Tinh Thần, có mẹ lừa con đi làm xét nghiệm ADN, khiến con không vui? Mẹ không biết con sẽ có phản ứng lớn như vậy, mẹ nhận lỗi với con được không? Con đừng trách những người khác, đều là mẹ không tốt."

Giả vờ.

Còn giả vờ!

Tiếp tục giả vờ!

Bản thân Dương Như là một người cường thế tvà cực kỳ ích kỷ, vậy mà lại hèn mọn ăn nói khép nép với cô như thế, thật đúng là ủy khuất bà ta. 

"Dương Như, hiện tại tôi không muốn nói chuyện vô nghĩa với bà. Kết quả xét nghiệm ADN  của bà với tôi mà nói, nó giống như một tờ giấy rác, một khi bà đã chắc chắn tôi là con gái bà như vậy. Vậy cùng tôi đến bệnh viện, để bác sĩ ngay tại đó rút máu xét nghiệm, rất nhanh, không đến một giờ là có kết quả."

Tinh Thần nghiêm giọng nghiêm nghị nói: "Tôi không tin bất kỳ một từ giấy kết quả nào của bà, trừ phi ngay tại chỗ để bác sĩ xét nghiệm, nếu không bà đừng nghĩ muốn đội lên cho tôi. Lấy tôi là con gái bà để làm lý do thoái thác như vậy, bà biết tôi có bao nhiêu ghê tởm không?"

Hai đời kẻ thù, lẫn nhau đấu đến ngươi chết ta sống, bà lại nói Tinh Thần là con gái bà?

Tinh Thần chỉ nghĩ ghê tởm muốn nôn ra khỏi miệng.

Dưới đài, các khách khứa truyền tay nhau đọc kết quả xét nghiệm ADN, ban đầu có vài người thật sự là tin Dương Như, dù sao con dấu, cùng viện trưởng trên đó, những thứ này nhìn cũng không phải giả.

Nhưng nghĩ đến thân phận của Kim Hoa Thanh, làm ra mấy thứ này cũng không phải là việc khó. Nói trắng ra là, cũng chỉ là một cuộc điện thoại.

Cho nên, hiện tại biến thành vấn đề phức tạp không thể giải quyết.

Tống Tinh Thần rốt cuộc có phải con gái ruột của bà ta không?

Tinh Thần cười lạnh, nói về phía dưới bục: "Ở đây có phòng viên đến dự buổi tiệc cảm ơn không?"

Trong một lúc, dưới đài có mấy chục người đứng lên, là các phóng viên truyền thông đến từ các nơi trong cả nước. Dẫu sao tập đoàn Tống Thị chuyển hình thành công ty khoa học công nghệ, chính phủ giật dây bắc cầu, đối với truyền thông trong nước đều rất có phân lượng.

Bọn họ không phải phóng viên giải trí, sẽ không đưa tin loạn.

"Làm phiền mọi người, lát nữa đi làm xét nghiệm ADN sẽ làm nhân chứng."

Một số phóng viên đi đầu nói:

"Tống tiểu thư, OK, không thành vấn đề!"

"Sẽ đưa tin đúng sự thật , Tống Tinh Thần xin yên tâm."

Đi đến bệnh viện trực thuộc tập đoàn Mộ Thị làm xét nghiệm ADN, cô chỉ tin tưởng Mộ Đình Tiêu.

Nhưng mọi người nghĩ như thế nào, tin hay không cũng không quan trọng, mấu chốt nằm ở chỗ ông nội Tống sẽ nghĩ như thế nào.

Hắn tin Dương Như kết quả 'xét nghiệm ADN' đưa cho sao?

Tinh Thần xoay người, nhìn về phía ông nội Tống.

Ông nội Tống còn đang nhìn giấy chứng nhận kết quả xét nghiệm ADN, nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng.

Đột nhiên, hắn gọi thư ký Trần lên bục.

Trần Văn đi đến bên cạnh ông nội Tống, cúi đầu nói: "Lão gia tử? Ngài có gì phân phó ạ?"

"Gọi cho Hán viện trưởng của bệnh viện 585, làm hắn hỗ trợ tra một tra xem vào mùng 5 tháng trước, Dương Như cùng Tống Tinh Thần có đến bệnh viện 585 làm xét nghiệm ADN không. Bệnh viện quân đội có máy tính nhập kho, lập tức đi làm."

"Vâng, lão gia tử."

Trần Văn cầm điện thoại, đi đến phòng bên trên bục, bắt đầu gọi điện thoại.

Ông nội Tống còn muốn gọi điện thoại đi hỏi?

Tinh Thần đi đến bên người ông nội Tống: "Ông nội, ông là tin lời bà ta nói?"

Ông nội Tống hơi nhíu mày, nói: "Kim Hoa Thanh dù ta có dài đến mấy, cũng duỗi không đến Hán Long của bệnh viện 585. Cho dù kết quả như thế nào, Tinh Thần, cháu luôn là cháu gái của ông, điểm này không ai có thể thay đổi."

Lời tuy nói như vậy, nhưng Tinh Thần lại cảm thấy thất vọng.

Để Trần Văn đi tra, cũng không muốn để cô đi làm xét nghiệm ADN, ông nội rốt cuộc là tin tưởng cô hay là Dương Như? Hắn vì sao không thể dứt khoát gọn lẹ đứng ở bên cô. Chẳng lẽ Dương Như cùng người khác yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, bán đi 8% cổ phần công ty, còn đáng giá để ông giữ lại?

Ông nội thật sự xem cô là người được bổi dưỡng trở thành người thừa kế tập đoàn Tống Thị?

Tâm lý của ông đối Tinh Thần có phần giữ lại, không thể hoàn toàn tiếp thu Tinh Thần.

Vì cái gì?

Chẳng lẽ ông thật sự tin những lời nói xằng nói bậy của Dương Như?

Ngay lập tức Tinh Thần, trong lòng cô tràn đầy thất vọng với ông nội Tống, cảm thấy thất vọng đau khổ.

Trước kia bị Dương Như ức hiếp, khi đến tổ trạch cầu xin ông thu lưu, ông lại đến nhìn cũng không liếc nhìn cô một cái, để cho vệ sĩ ở cửa đem cô đưa về Tống gia. Khi đó cô mang theo vết thương, ông nội Tống lại lựa chọn làm như không thấy.

Vì cái gì?

Cô rốt cuộc là từ đâu tới? Vì sao lại ở Tống gia, vì sao ông lại đối xử mâu thuẫn và phức tạp với cô như thế.

Khi cô cho rằng ông đối đãi tốt với cô, ông lại lạnh nhạt, cứng lòng khiến người ta xa lạ.

Khi cô cho rằng ông đối đãi không tốt với cô, ông lại ngay thời khắc mấu chốt sẽ giúp nàng, bồi dưỡng cô, để cô thật lòng cảm khích, muốn báo đáp ông.

Tinh Thần tự giễu cười cười, ông không tin cô, nói đến cùng, cô vẫn là quá yếu ớt.

Nếu mạnh mẽ hơn một chút, mạnh đến mức khiến tất cả mọi người không thể phớt lờ sự tồn tại của cô, ông nội sẽ không màng cảm nhận cô để rồi sinh ra hoài nghi?

Dương Như có thể làm trò trước mặt mọi người, vu oan hãm hại cô?

Từ lúc trùng sinh tới nay, dù mọi chuyện không có suôn sẻ, nhưng mặc kệ phía trước có hồng thủy mãnh thú, núi đao biển lửa, cô đều xông qua.

Từng bước một sống sót, đánh lên mặt những kẻ khinh thường cô, chèn ép cô, khi dễ cô....

Nhưng không đủ, còn lâu mới không đủ, cô nhất định phải đứng ở trên mây, mới sẽ không bị bất luận kẻ nào coi thường và khi dễ.

Hai mắt Tinh Thần ngấn nước mông lung, nhìn ông nội Tống cười. 

"Ông nội, cháu không biết ngài là đối đãi với cháu như thế nào. Cháu là một người rất hẹp hòi, tâm nhãn nhỏ, trong mắt cháu không thể chứa quá nhiều thứ. Cháu mang thù, ai đối xử rất tốt với cháu, ai đối xử không tốt với cháu, cháu sẽ nhớ cả đời. Dương Như, bà ta đã ngược đãi cháu từ khi còn bé, vài lần làm cháu thiếu chút nữa chết oan uổng. Cho nên... chẳng sợ ông thật sự cho rằng cháu cùng bà ta có quan hệ gì, cháu sẽ chỉ là kẻ thù với bà ta. Mà thái độ ba phải cái nào cũng được hôm nay  của ông, làm cháu rất lạnh lòng, cháu sẽ nhớ kỹ, nó đã mọc rẽ ở trong lòng, nhớ kỹ cả đời."

Ông nội Tống không ngờ Tinh Thần sẽ nói ra một phen như vậy.

Hắn cũng không phải là tin Dương Như, chỉ là để Trần Văn đi tra, Tinh Thần đã hận.

"Tinh Thần, đây là thái độ nói chuyện của cháu với ông?"

"Kỳ thật, người khác tin hay không, với cháu mà nói không quan trọng, nhưng là thái độ của ông thì rất quan trọng. Cháu lớn lên ở Tống gia, cháu mang họ Tống, tên Tống Tinh Thần.... Cháu trên đời này không có nhà, chỉ có một người ông là ông nguyện ý yêu thương cháu, Nếu đến cả ông cũng không tin cháu, thì cháu đây  ở Tống gia còn có ý nghĩa gì nữa, họ Tống của cháu còn có ý nghĩa gì?"

Ông nội Tống cũng không nghĩ tới tâm tư của Tinh Thần sẽ mẫn cảm như vậy, để ý đến thái độ của hắn như vậy.

"Tinh Thần, ông chỉ là......"

"Ông nội không cần phải nói." Cô đã không muốn nghe, nói thêm nữa cũng chỉ là lấy cớ, vị trí của cô ở trong lòng ông, cô đã hiểu rõ.

"Chờ đi, chờ thu lý Trần gọi."

Kim Hoa Thanh theo học y với người thầy là Từ Vĩ, thông qua Từ Vĩ, Dương Như lấy được kết quả xét nghiệm ADN của bệnh viện 585 cũng không phải việc khó.

Danh tiếng của Từ Vĩ ở giới y học trong nước, không ai có thể sánh, không ai có thể không để mặt mũi của hắn.

Cho nên, kết quả như thế nào, trong lòng Tinh Thần hiểu rõ.

Không khí trong đại sảnh ngưng trệ, mọi người vô tâm tư dùng cơm, chạm cốc, nói chuyện với nhau, tất cả đều đang đợi kết quả của thư ký Trần.

Dấu hỏi về thân thế Tống Tinh Thần, vụ án chưa được giải quyết lớn nhất thế kỷ. (cái đoạn dấu hỏi về thân thế là t chém :>> tại coi bản cv với raw mà chẳng hiểu gì :>>)

Mọi người dài cổ chờ đợi, vốn là vợ chồng Tống Húc ầm ĩ ly hôn, đến cuối cùng lại thành vấn đề phân rõ danh tính không đủ chứng cứ của con gái họ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi