MỘ THIẾU TRĂM TỶ CUỒNG THÊ

Edit: Small

Là cô quá sơ ý, vốn chỉ tìm mấy phóng viên ngay trước mặt mọi người nghi ngờ Tống Tinh Thần, để chứng thực cô ta gian lận, rồi làm chuyện lớn lên.

Ông nội có tính sĩ diện, tự nhiên sẽ thất vọng với cô ta, không bồi dưỡng cô ta nữa.

Cô ta quá đơn giản!

Tống Tinh Thần có chuẩn bị mà đến, ngay cả phó hiệu trưởng cũng đứng ở bên phía cô ta, cameras đều đã chuẩn bị tốt, chặn miệng mọi người.

Từ nhỏ ở Tống gia không con mắt nào thèm nhìn con nhóc này, hiện giờ lại trở nên sắc bén, dã tâm mười phần. So với đám người mới nhỏ nhoi trong giới giải trí ngoi đầu muốn cướp tài nguyên kia của cô càng sâu hơn, thật càng khiến cô chán ghét.

Tống Tinh Nhật đặt chiếc ly chân dài xuống, mắt to sắc bén liếc về phía Tống Tinh Thần: "Là tôi sơ ý, nghĩ cô quá đơn giản. Có thể làm ông nội coi trọng cô như vậy, cô ngược lại có vài phần thủ đoạn."

Tống Tinh Thần trào phúng nói: "Chị à, chỉ là vài phần thủ đoạn sao? Tôi có thể đem mẹ đưa vào ngục giam, đem chị hai bị đuổi ra Tống gia, những điều này chị chẳng lẽ đã quên?"

Tay Tống Tinh Nhật đột nhiên nắm thành quyền, ánh mắt âm trầm hung ác.

"Tống Tinh Thần, cô đừng quá đắc ý, tôi nói cho cô. Mẹ ngã ngựa trên tay cô, là bởi vì cô có nhược điểm của bà ấy, nhưng tôi thì không có."

"Chị, chị dữ như vậy làm gì, lời tôi nói chính là lời nói thật mà thôi." 

Cánh môi Tinh Thần mỉm cười, giọng điệu trào phúng nói: "Nhưng mà, chị để ý chuyện của mẹ như vậy, khẳng định sẽ đối phó tôi. Vậy thật đúng lúc, mẹ ngồi tù, chị hai cũng không thấy, hiện tại tôi thật sự rất nhàn, chị bồi tôi chơi cũng được! Chị là một ngôi sao lớn, nên cẩn thận hơn chút, đừng để tôi bắt trúng nhược điểm gì. Nhỡ may mất hết nhân khí, bị người ta quất xác trên mạng, vậy chính là tổn thất cực kì nghiêm trọng đó."

"Tống Tinh Thần, cô dám ngông cuồng trước mặt tôi như vậy?"

Hai mắt Tống Tinh Nhật trợn to, trừng cô.

Tống Tinh Thần sao có thể sẽ trở nên kiêu ngạo như thế, hèn mọn và yếu đuối của trước kia tất cả đã nhìn không thấy. Hiện tại cô ta, giống một con hổ hung dữ với móng vuốt dài sắc bén, chỉ hơi không chú ý, sẽ bị cô ta một ngụm nuốt vào bụng.

"Chị, chị quá chuyện bé xé ra to rồi, có gì ngông hay không ngông chứ. Tôi chỉ là đem những gì chị nghĩ trong lòng nhưng không dám nói, nói ra mà thôi. Chị nếu cho rằng Tống gia là đã bị tôi sửa thành như vậy, tự nhiên là sẽ không bỏ qua cho tôi." 

"Nhưng tôi phải nhắc nhở chị một câu, chị là thần tượng ngôi sao, tôi là dân nhỏ ở đường, chị sáng tôi tối. Chị phải cực kỳ cẩn thận, nếu tôi bắt được nhược điểm của chị, thì sẽ không đưa chị vào tù giống như mẹ đâu, tôi sẽ để chị tiếp tục sống nhưng sống không bằng chết."

Cô ta uy hiếp cô, trước mặt nhiều người như vậy mặt uy hiếp cô!

Nếu không phải đang trước công chúng, không phải đang có nhiều phóng viên ở dưới như vậy, cô sẽ nhịn không được tát một cái  lên mặt con tiểu tiện nhân này.

Giới giải trí, cô là thần tượng có nhân khí hàng đầu, dù là ai gặp cô đều sẽ lễ nhún nhường ba phần, tất cả mọi người đều xoay xung quanh cô.

Mấy năm rồi, đây là lần đầu tiên có người dám ở trường hợp công khai uy hiếp cô.

Tinh Nguyệt nói cô ta khó đối phó, cô ta không chỉ là khó đối phó, còn không coi ai ra gì, to gan lớn mật. Trên bàn còn có những người khác, cô ta vậy mà dám nói ra những lời đại nghịch bất đạo như vậy.

Thật quá đáng.

Khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Tống Tinh Nhật, nghẹn đến mức phẫn nộ không thôi.

"Tôi nói cho cô, Tống Tinh Thần, đừng kiêu ngạo ở trước mặt tôi, ép tôi làm chết cô."

Tinh Thần cười nói: "Ồ, phải không? Chị à, tôi rất chờ mong đó!" 

"Cô cho rằng ông nội đem cổ phần chuyển cho cô, cô liền có thể lấy được tập đoàn Tống Thị, cứ kê cao gối mà ngủ chắc. Tôi nói cho cô, tập đoàn Tống Thị ông nội có thể một tay che trời, là bởi vì ông cầm tỷ lệ cổ phần cao nhất. Cô muốn vào hội đồng quản trị, cũng phải nhìn xem cổ đông khác đồng ý hay không."

Cổ đông khác?

Tinh Thần đưa mắt nhìn những người khác trên bàn.

Ông nội Tống lúc đầu có 45% cổ phần, Dương Như chiếm 8% cổ phần, Tống gia chiếm 53% cổ phần, cầm tỉ lệ cổ phần cao nhất.

Còn lại 47%, chia cho 3 nhà công ty lớn cầm.

Tân Lực chiếm 16% cổ phần, Duy Tư chiếm !1% cổ phần, Thi Nhân chiếm 10% cổ phần. Cònlại 10% là giám đốc công ty cùng người mua cổ phiếu, mỗi người cầm 1 phần của 10% cổ phần.

Mà người phụ trách 3 công ty Tân Lực, Duy Tư, Thi Nhân, cũng ngồi ở trên bàn, chính là đang xem Tống Tinh Thần cùng Tống Tinh Nguyệt đấu võ mồm.

Người phụ trách 3 công ty tuổi đều đã qua 50, nghiêm túc nhìn phía trước, ánh mắt phê phán nhìn kỹ Tinh Thần.

Bọn họ ít nhiều đều đã nghe thấy được chút, vì thế ấn tượng đầu tiên đối Tinh Thần cực kỳ không tốt.

Tinh Thần: "......"

Cô quên mất vài vị cổ đông này vẫn còn ở trên bàn, mũi nhọn quá lộ liễu, còn bị nghe thấy được.

Cô sai rồi, miệng nói quá mức!

......

Trên bục, phó hiệu trưởng phát camera lúc thi xong, kết quả cũng đã đưa ra, toàn bộ đều tối đa. Dù là ba năm trước đây hay bài thi thử mấy ngày hôm trước, không có thiếu mất 1 điểm.

Dưới đài một mảnh yên tĩnh, không ai khe khẽ nói nhỏ nữa, không ai đưa ra nghi ngờ, mấy phóng viên vừa rồi đưa ra câu hỏi, cũng không thấy bóng dáng.

Các quý phụ ồn ào hùa theo, mỗi người đều cúi đầu, ngượng ngùng đối mặt với ông nội Tống.

Lão gia tử sĩ diện, lại mang thù, nói không chừng quay đầu lại sẽ tìm các bà gây phiền toái.

Ánh mắt ông nội Tống như ưng, sắc bén nhìn đám quý phụ ồn ào dưới bục, lớn tiếng chất vấn nói: "Còn có ai hoài nghi cháu gái tôi không?"

Dưới bục càng thêm yên tĩnh, không ai dám hé răng, không khí cứng ngắc vài giây.

Ông nội Tống mới mở miệng: "Được rồi, vốn mở tiệc chiêu đãi mọi người là chuyện vui, một hai phải ồn ào hùa theo. Thành phố S lớn như vậy, ngẩng đầu không thấy cúi đầu sẽ thấy, đừng làm khó coi như vậy!"

Các phu nhân cúi đầu, sắc mặt càng xấu hổ, vài người đứng lên nói với ông nội Tống là không sao, nói hắn đừng để ý, là tự bản thân nghĩ sai.

Sắc mặt nghiêm túc của ông nội Tống, lúc này mới chuyển sang mỉm cười.

Lão già này, tính tình lớn, một hai phải cho hắn bậc thang cuống mới được.

Ông nội Tống một lần nữa đứng ở trước bục phát biểu, ho khan vài tiếng nói: "Được rồi, thành tích của Tinh Thần mọi người đều đã biết. Sau này đừng truyền loạn nữa, bằng không tôi sẽ không vui."

Phía dưới, phóng viên cùng các khách mời đáp lại.

"Hiện tại, cũng đã biết chân tướng, sẽ không truyền loạn."

"Đúng vậy, vừa rồi là do tên phóng viên đó lừa gạt mọi người, chạy đi đâu rồi, làm hại Tống tam tiểu thư bị người hiểu lầm."

"Đúng vậy, làm sáng tỏ là tốt rồi, cô gái nhỏ mới 17-18, sao có thể chịu nổi mắng chửi như vậy, sau này người ta còn phải vào đại học đó."

Ông nội Tống xua tay với mọi người, nói: "Tốt lắm, nếu hiểu lầm đã giải trừ. Tôi xin tuyên bố tin tức thứ hai, tôi chuẩn bị lấy 20% cổ phần trong tay chuyển cho Tinh Thần, để Tinh Thần gia nhập hội đồng quản trị, tham gia mọi quyết sách lớn nhỏ trong hội đồng quản trị."

Ông nội Tống dứt tiếng, mọi người dưới bục tất nhiên là không có phản ứng gì, cổ phần trong tập đoàn Tống Thị chia như thế nào không liên quan đến bọn họ. Nhưng, người phụ trách cầm cổ phần của 3 nhà liền ngồi không yên.

Chủ tịch tập đoàn Tân Lực, Tân tiên sinh đứng lên, lớn tiếng nói: "Tôi phản đối!"

Giọng hắn vang dội, vang vọng toàn bộ hội trường. 

Lập tức, đại sảnh yến hội lại lâm vào yên lặng, tất cả mọi người nhìn về phía chỗ ngồi chủ khách của Tân tiên sinh. Hắn cùng Tống lão gia tử có giao tình không tồi, cũng thường xuyên âm thầm cùng nhau uống trà, chơi cờ, đánh golf, bản thân hắn cầm 16% cổ phần tập đoàn Tống Thị, so ra rất lớn.

Tại sao ngay lúc mấu chốt này, lại đứng ra công khai phản đối lão gia tử, phá đi sân khấu của lão gia tử. 

Ông nội Tống cũng không thể tưởng được ông bạn già hắn nhận thức hơn ba mươi năm, lại đứng ra phản đối hắn, nhất thời sửng sốt trong phút chốc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi